Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 708 - Chương 708: Con Đã Quen Rồi….

Chương 708: Con Đã Quen Rồi…. Chương 708: Con Đã Quen Rồi….

“Đi thôi Tiểu Vũ, còn chần chờ gì nữa, đến trễ thì mấy anh đẹp trai đều bị mấy con nhóc xấu xí kia cướp sạch hết.”

Hạ Tiểu Bạch nhanh chân đuổi theo bóng lưng Vương Thiến Thiến.

Nhưng lúc này Vương Thiến Thiến phía trước đột nhiên dừng bước quay đầu lại.

May là Hạ Tiểu Bạch cũng nhanh lẹ…. cô thấy Vương Thiến Thiến dừng lại thì nhanh chóng trốn sang một bên.

Vương Thiến Thiến hơi cong lưng, đưa tay lên đẩy mắt kính, nhìn về phía sau một cách nghi ngờ.

Thời gian gần đây cô luôn cảm thấy có gì đó cứ lén lút theo dõi mình, mỗi lần đi ra ngoài đều cảm thấy sau lưng có gì đó di chuyển.

Thậm chí còn thường xuyên ngửi được mùi hoa dành dành thơm ngát bay tới từ gần đó.

Loại mùi hương cực kỳ ngọt ngào như thế này cô cũng chỉ từng ngửi được trên người Hạ Tiểu Bạch.

Chẳng lẽ Hạ Tiểu Bạch đang theo dõi mình?

Vương Thiến Thiến chợt lắc đầu, cười tự giễu một cái.

Thịnh thế mỹ nhân như Hạ Tiểu Bạch sao có thể đi theo dõi một đứa con gái lôi thôi như mình.

Có lẽ là ảo giác của cô thôi... ... .

Vương Thiến Thiến chỉ dừng lại một hồi cũng nhanh bước rời đi.

Hạ Tiểu Bạch lau mồ hôi rịn ra trên trán, cô còn tưởng đã bị Vương Thiến Thiến phát hiện mất rồi.

Gần đây sau một khoảng thời gian quan sát, nhìn chung Hạ Tiểu Bạch đã thăm dò được quy luật hoạt động của Vương Thiến Thiến.

Chính là một đường thẳng tiêu chuẩn nhất, ký túc xá - nhà ăn - câu lạc bộ... thỉnh thoảng thì đi học.

Mỗi tuần cô ấy sẽ ra khỏi trường để đi đến một cửa hàng thư pháp và hội họa cách đó không xa để mua vài món đồ, ví dụ như giấy tuyên, bút lông, mực nước các loại.

Hạ Tiểu Bạch bám theo một đoạn, mãi đến khi Vương Thiến Thiến đi vào cửa hàng thư pháp cô mới trốn dưới một cây đại thụ, kéo mũ vịt thấp xuống.

Vừa vặn dưới gốc cây có một cái ghế tựa, thuận tiện để cô ngồi quan sát bí mật.

Vương Thiến Thiến đi vào cửa hàng, bên trong có mùi thơm thoang thoảng của mực làm cô cảm thấy tinh thần thoải mái.

Chủ cửa hàng là một ông lão quen biết với ông nội của Vương Thiến Thiến đã lâu, ông cũng là một họa sĩ có tiếng trong giới thư pháp.

"Thiến Thiến lại tới mua bút mực à.” Ông lõa cực kỳ nhiệt tình tiến lên chào hỏi Vương Thiến Thiến.

Vương Thiến Thiến cũng chỉ có thể cười cười.

Mặc dù ông ấy và ông nội đã quen biết từ lâu, nhưng cô là một người ngại giao tiếp xã hội nên không thể tránh được việc có hơi sợ hãi.

"Ông nội Đàm, gần đây câu lạc bộ chúng cháu có hai thành viên mới tham gia… cho nên nhờ ông lấy cho cháu thêm hai phần giấy tuyên, mực khói thông, mực khói dầu và bút lông ạ.”

Ông Đàm phất tay dặn dò nhân viên cửa hàng chuẩn bị cho cô, sau đó rót một chén trà cho vương Thiến Thiến.

"Thiến Thiến, lại đây ngồi xuống uống chén trà đi, đừng nên uống mấy loại đồ uống chứa cacbon axit có hại cho sức khỏe như Cocacola.”

Vương Thiến Thiến có hơi mất tự nhiên, nhận lấy chén là nhấp một ngụm nhỏ.

“Thật ra gần đây con uống rất ít Cocacola.”

Ông Đàm cũng nhìn cô với vẻ xấu hổ.

“Xin lỗi Thiến Thiến, chuyện thằng cháu ông lần trước con bỏ qua cho nó nhé.”

"Thằng nhóc này cứ như vậy, làm ông không bớt lo được.”

"Vốn dĩ ông cho rằng có thể cho hai đứa quen nhau, ai ngờ thằng nhóc kia lại nói con như vậy.”

Vương Thiến Thiến chỉ cúi đầu, mấy sợi tóc rối tung che đi ánh mắt cô, chỉ thấy cô siết chặt nắm đấm.

Cô lắc đầu: “Không có gì đâu ạ…. Con đã quen rồi….”

"Huống chi con cũng không muốn yêu đương kết hôn."

Ông Đàm rất bất đắc dĩ nói: “Ông nội con cực kỳ mong con có thể cho ông ấy ôm chặt.”

"Yên tâm đi, trong hội thư phá của ông có rất nhiều thanh niên tài năng ưa nhìn, chắc chắn sẽ có người phù hợp với con.”

Vương Thiến Thiến cũng chỉ có thể gật gật đầu, muốn nhân viên cửa hàng mau chóng chuẩn bị đồ vật cô cần để nhanh chóng rời khỏi đây.

Nhưng vào lúc này, trên lầu cửa hàng có một người đàn ông ăn mặc rất ngầu đi xuống.

Anh ta mặc áo sơ mi trắng, quần dài màu xanh đậm, trên tai còn đeo khuyên tai rất ngầu, dáng vẻ cưng trắng trẻo đẹp trai.

Vương Thiến Thiến nhìn đối phương một chút, lập tức đỏ mặt cúi thấp đầu, siết chặt tay.

Đối phương cũng nhìn thấy Vương Thiến Thiến, dừng lại một chút, hơi có vẻ xấu hổ, nhưng anh ta chỉ chào hỏi ông mình một tiếng rồi chuẩn bị ra ngoài.

"Tối nay con không về, ông đừng nói cha mẹ con biết.”

Ông Đàm tức giận đứng dậy quát lớn.

"Không thấy Thiến Thiến đến à! Cũng không mở miệng chào một tiếng!”

Đàm Tư Ngôn thấy vậy cũng chỉ có thể bước nhanh ra ngoài, trước cửa có một chiếc BMW 7X đang đậu.

Nhưng vào lúc này, một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp ăn mặc lộng lẫy bước tới trực tiếp ôm lấy anh ta nũng nịu.

“Người ta đợi anh ở chỗ này lâu lắm đó, còn mang giày cao gót nữa….. lát nữa anh nhất định phải đền bù cho người ta đó.”

Hai người ôm ấp hôn nhau.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment