Vì để cao hơn một chút, Hạ Tiểu Bạch còn mang giày độn… mặc dù chỉ cao được thêm mấy cm.
Nhưng tỉ lệ cơ thể con gái dù có cao như con trai thì nhìn tổng thể vẫn thon gọn hơn.
Cổ áo khoác màu trắng hơi đứng, quần dài cùng màu cũng làm nổi bật đôi chân dài cân xứng như oppa của cô.
Hạ Tiểu Bạch đứng trước gió, dáng người cao lớn, tướng mạo anh tuấn không tì vết.
Ánh mặt trời chói chang chiếu lên người chàng trai làm lộ ra gương mặt góc cạnh.
Cặp mắt đào hoa đã được trang điểm tỉ mỉ càng làm tôn lên cảm giác quyến rũ tự nhiên.
Vỉ để đuổi kịp Vương Thiến Thiến, Hạ Tiểu Bạch chạy nhanh như bay dọc theo con đường về học viện.
Hiện tại thể lực của cô đã vượt xa người bình thường, cho dù là một người đàn ông cao lớn cô cũng có thể quật ngã trong một cú, khả năng chạy càng nhanh như gió.
Lúc Hạ Tiểu Bạch chạy nhanh qua…. Có mấy cô gái đứng bên đường đã bị làn gió do cô tạo nên làm tốc váy, dọa mấy cô ấy vội vàng đưa tay đè váy lại, vừa đè vừa thét lên.
Các cô vừa định mở miệng mắng… thì chỉ thấy chàng trai vừa chạy qua quay đầu lại.
Gương mặt anh tuấn trắng trẻo của Hạ Tiểu Bạch hiện lên vẻ áy náy, phất tay với họ, đôi mắt đào hoa như có thể câu lấy lòng người.
Mấy nữ sinh chỉ vừa nhìn thấy gương mặt đẹp trai kia đã bắt đầu không kiềm lòng được, tay nhỏ đưa lên che lấy gương mặt si mê đỏ bừng.
Gió thổi làm tóc mái anh ta bay lên, môi hồng răng trắng, khóe miệng nở một nụ cười nhẹ, trong sự dịu dàng có nét đáng yêu, khiến cho người ta hoàn toàn không có cách nào nổi giận được.
"Được... . anh trai nhỏ rất đẹp trai!” (ᵒ̴̶̷̤໐ᵒ̴̶̷̤)
"Các chị em! Tôi cảm thấy tôi muốn yêu đương.”(∩ᵒ̴̶̷̤⌔ᵒ̴̶̷̤∩)
"Muốn sinh khỉ con cho anh ấy.” (づ◡ど)
Mấy cô gái muốn tiến lên xin Wechat.
Nhưng Hạ Tiểu Bạch đã chạy mất tăm, nên các cô chỉ có thể bày ra vẻ mặt tiếc nuối.
"Ôi chao, sớm biết vậy mình đã sớm đi lên xin Wechat của anh trai nhỏ rồi.”
“Còn nói nữa….lúc nãy chính cậu đã lãng phí thời gian của chúng tôi chứ đâu.”
"Chắc là anh ấy không phải sinh viên trường chúng ta? Xem ra ngay cả hotboy trường cũng chưa chắc đẹp trai bằng ảnh.”
Hạ Tiểu Bạch thay đổi trang phục tốn không ít thời gian, lúc cô tìm lần nữa tìm được Vương Thiến Thiến thì đã thấy bước chân hội trưởng đã bắt đầu liêu xiêu.
Một cô gái ôm một thùng đồ lớn như thế có phần cố quá sức.
May mắn bây giờ không phải ngày hè chói chang... nếu không thì có khả năng đã cảm nắng sau mấy phút,
Xung quanh có không ít sinh viên của học viện đi ngang qua, nhưng đều không có người nào tiến tới giúp cô.
Thậm chí bên cạnh còn có một số nữ sinh tự nhận là xinh đẹp xì xào bàn tán.
"Mọi người nhìn cô gái này ăn mặc lôi thôi chưa kìa, người từ trên núi xuống à?”
"Ha ha, các cậu không biết đó thôi, tôi biết cô gái này, cô ta là Vương Thiến Thiến, người ta là cháu gái của một nhà thư pháp có tiếng đấy.”
"Không thể nào, cô ta ăn mặc lôi thôi như vậy, tóc tai cũng rối bời.”
"Ai biết được, nghe nói Vương Thiến Thiến này dáng dấp quá xấu nên không dám gặp ai."
"Khó trách cầm nhiều đồ như vậy cũng không có bạn nam nào tới giúp, nếu như là bổn tiểu thư thì không biết có bao nhiêu người đàn ông tiến tới hỗ trợ rồi.”
"Ha ha, xấu đến mức không có nam sinh nào chịu kết bạn với cô ta…. Chúng ta chụp cho cô ta mấy bức ảnh đăng lên vòng bạn bè để mọi người xem đi.”
Trong đó có một cô gái tiến lên trêu ghẹo.
"Đã lâu không gặp,Vương Thiến Thiến, sao lâu vậy rồi mà vẫn chưa thấy cậu có người yêu thế.”
"Chẳng phải tôi nghe nói cậu đi xem mắt rồi sao?”
Mấy cô gái xung quanh cũng đều trêu chọc, cô một câu tôi một câu.
"Vương Thiến Thiến, sao lại giả vờ như không quen biết tôi thế? Tôi là Phùng Mạn Thanh từng ở cùng phòng với cậu này.”
Là đối tượng thường xuyên bị người khác trêu chọc, Vương Thiến Thiến đã sớm hình thành thói quen.
Cô không thèm để ý tới mấy cô gái này, trực tiếp đi vòng qua bọn họ.
Dù sao chuyện như thế này từ nhỏ đến lớn cô đã gặp không biết bao nhiêu lần.
Mấy nữ sinh thấy thế thì rất khó chịu nói thầm.
Trong đó cô gái khá xinh đẹp hất tóc lên: “Ha ha… bày đặt giả vờ không để ý tới bổn tiểu thư làm cái gì!”
"Bổn tiểu thư xinh đẹp như hoa, nói chuyện với một cô gái xấu như cậu đã xem là cất nhắc lắm rồi.”
Vương Thiến Thiến chật vật dùng cánh tay lau mồ hôi trên trán.
"Còn gần 2km nữa là tới học viện…. cố lên.”
Trong lúc cô chuẩn bị tìm một chỗ để nghỉ ngơi thì dưới chân đột nhiên giẫm phải thứ gì đó.
Đang lúc nàng chuẩn bị tìm một chỗ nghỉ ngơi một hồi, dưới chân đột nhiên dẫm lên thứ gì.
Bước chân mất thăng bằng... cơ thể trực tiếp ngã về phía trước.
Vương Thiến Thiến thầm kêu trong lòng, không ổn rồi, mắt thấy sắp té nhào xuống đất, xung quanh còn có nhiều người như vậy, nhất định sẽ tạo thành trò cười.
Ngay lúc cô chấp nhận số phận ngã sấp mặt thì đột nhiên có một cánh trực tiếp ôm lấy eo cô một cách nhẹ nhàng.
------
Dịch: MBMH Translate