Vương Thiến Thiến hai mắt nhắm chặt, lông mi thật dài cùng với thân thể mềm mại khẽ run, một đôi chân thon dài cũng là kẹp vào nhau, hơi ngẩng đầu lên.
Yên lặng chờ đợi đối phương muốn làm mọi chuyện với mình.
Nhưng mà Vương Thiến Thiến đợi đã gần 3 phút cũng không có cảm giác có ai chạm vào hay hôn mình.
Cô cũng là hơi nghi hoặc một chút.
Lại qua một phút, Bạch Tiểu Hạ hình như cũng không làm gì với mình.
Cô không nhịn được mở mắt ra.
Vương Thiến Thiến chỉ thấy đôi mắt đào hoa xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch đang nhìn mình với ánh mắt nghi ngờ.
"Cái kia ... Cái kia ...... . . Cậu không tiếp tục sao? Tôi không ngại ......" Vương Thiến Thiến nói với giọng nói có chút khẩn trương run rẩy.
Cô siết chặt nắm tay trắng như phấn của mình, lông mày cụp xuống, ẩn ý đưa tình.
Hạ Tiểu Bạch trong lòng đã dở khóc dở cười, xem ra cô gái này thật sự muốn đem lần đầu tặng không cho mình.
Đáng tiếc mình lại là con gái.
Huống chi cà chua tiên sinh cũng không cho cô ấy làm như vậy, nếu không sẽ bị phong ấn.
Hạ Tiểu Bạch rất là bất đắc dĩ mở miệng nói.
"Tôi nên tiếp tục làm cái gì? Học tỷ, tôi thấy mặt chị rất đỏ nha, có phải là bị bệnh rồi không?"
Vương Thiến Thiến nuốt ngụm nước bọt, nhỏ giọng hỏi: "Cậu không phải là muốn tôi bồi thường cho cậu sao ...... ."
"Bạch công tử không thích tiền ...... Tôi cũng không có cái gì tốt để đưa cho cậu."
"Chỉ có lấy thân đối với ......"
Hạ Tiểu Bạch lập tức duỗi đầu ngón tay trắng như tuyết đè lên cái miệng nhỏ hồng hào của Vương Thiến Thiến.
"Học tỷ, tôi cảm thấy chị là hiểu lầm ..."
"Tôi xác thực muốn chị bồi thường cho tôi, thế nhưng ...... . Tôi không phải là loại đàn ông tùy tiện."
"Nếu như học tỷ yêu thích tôi ... . Có thể thử ăn mặc xinh đẹp để theo đuổi tôi."
"Tôi nhìn mặt của học tỷ, dám khẳng định học tỷ chỉ cần ăn mặc tỉ mỉ một chút thì tuyệt đối là một đại mỹ nữ."
Vương Thiến Thiến nghe Hạ Tiểu Bạch nói xong, chớp mắt to mấy lần, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng vì xấu hổ.
Ai nha thật mắc cỡ chết người.°( ﹏ )° .
Hóa ra là do mình suy nghĩ nhiều ... Thì cũng thôi... Một người đẹp trai như hắn lại muốn con gái theo đuổi mình.
Tuyệt đối có rất nhiều cô gái tự nguyện nằm ở trên giường để được ngủ với hắn.
"Cậu ...... . Cậu nói tôi ăn mặc tỉ mỉ một chút cũng sẽ là một đại mỹ nữ sao?"
"Nhưng mà tôi rất xấu, khi còn bé mọi người đều cười nhạo tôi là vịt con xấu xí."
Đầu ngón tay Hạ Tiểu Bạch vuốt những sợi tóc rối bù trên trán cô, nghiêm túc nhìn vào mắt cô nói.
"Lẽ nào học tỷ chưa từng nghe câu chuyện vịt con xấu xí sau khi lớn lên trở thành thiên nga trắng sao?"
"Tôi ngược lại thật ra cảm thấy học tỷ lớn lên rất xinh đẹp, chỉ là không biết cách ăn mặc mà thôi."
"Kỳ thực những người đi trên đường được gọi là mỹ nữ, có lẽ đại đa số đều không có nhan sắc xinh đẹp như chị."
"Bọn họ chỉ là biết cách ăn mặc, trang điểm để trở thành mỹ nữ trong mắt mọi người."
Vương Thiến Thiến được Hạ Tiểu Bạch gỡ vài sợi tóc rối, ánh mắt cũng không dám nhìn thẳng đối phương, cô mím môi mỏng.
"Cậu gạt tôi, bản thân tôi còn không biết mình sao, từ nhỏ đến lớn mọi người đều không thích tôi, cậu không cần dỗ tôi."
Hạ Tiểu Bạch nhìn bộ dáng tự tin của cô rất là bất đắc dĩ.
Cũng không biết cô từ nhỏ đã trải những gì, dung mạo của cô xác thực rất đẹp mắt.
Hạ Tiểu Bạch lấy ra một chiếc gương tóm Vương Thiến Thiến lại trước mặt.
"Học tỷ, chị nên nhìn mình ở trong gương đi, học tỷ lớn lên thật sự cũng không tệ."
Vương Thiến Thiến thấy Hạ Tiểu Bạch đưa tới tấm gương, trực tiếp một cái đập rơi trên mặt đất.
"Tôi không nhìn, tôi ghét nhất chính là soi gương."
"Nói đi, muốn bồi thường cái gì?"
Hạ Tiểu Bạch cũng không tiếp tục ép buộc cô soi gương nữa, xem ra chuyện không đơn giản như vậy.
Cô cũng chỉ có thể nói: "Rất đơn giản, bổn công tử hôm nay giúp học tỷ ân tình lớn như vậy, học tỷ mời tôi ăn bữa cơm không thành vấn đề chứ?"
"Học tỷ, chị xem ngoài cửa sổ ánh trăng đã lên cao, chúng ta vẫn chưa ăn cơm tối đấy."
Vương Thiến Thiến lúc này mới nhớ tới đã trễ giờ cơm, trong bụng truyền đến tiếng "Ùng ục ùng ục" kháng nghị.
"Xem ra bụng của học tỷ cũng đang kháng nghị rồi." Hạ Tiểu Bạch trêu chọc cười nói.
Vương Thiến Thiến vốn là đỏ mặt thì càng thêm đỏ bừng.
"Chỉ ... Chỉ đơn giản như vậy, chỉ ăn bữa cơm?"
Đôi mắt đào hoa của Hạ Tiểu Bạch cười híp mắt nhìn về phía cô.
"Nếu như học tỷ muốn bồi thường cho tôi cái gì đó đặc biệt, tôi nhưng không ngại nha ~ "
"Dù sao mọi người cũng đều là người trưởng thành rồi."
Vương Thiến Thiến mắc cỡ trực tiếp một cước giẫm lên mu bàn chân của Hạ Tiểu Bạch, thận trọng nói.
"Lưu manh." (ω)
Hạ Tiểu Bạch cũng không nghĩ ra cô gái này còn có một mặt như vậy.
Một cước này suýt chút nữa khiến cô đau đến chảy ra nước mắt, may mà cô ấy không có đi giày cao gót.
------
Dịch: MBMH Translate