Nơi xa xa mấy người nhìn hai người đang ở cùng một chỗ trong góc tối đều hâm mộ và ghen tị.
Triệu Trình hâm mộ nói: "Tiểu Bạch thật sự là số đào hoa, cứ như vậy lừa hoa khôi của trường chúng ta.”
Rồi cười hì hì nhìn em gái trước mặt nói: "Hay là chúng ta cũng uống rượu “nhập khẩu” đi.”
Cô gái kia lườm anh một cái: "Anh mơ đẹp quá ha!”
“Tất nhiên, cậu chọc cho người ta vui vẻ, được hôn một cái vào má cũng không phải là không thể.”
Triệu Trình bất đắc dĩ nói: "Hôn lên má à, thật vô vị!”
Em gái xinh đẹp dịu dàng nói: "Cảm thấy vô vị thì thôi.”
“Tôi còn không chắc cho cậu tán tỉnh đâu.”
Thời gian rất nhanh đã đến hơn một giờ sáng.
Tuy rằng hôm nay là cuối tuần, nhưng mà mấy người cũng cảm thấy mệt mỏi.
Cho đến cuối cùng Triệu Trình cũng không hôn được lên mặt cô gái kia...
Sở Thu Hi cũng buồn cười đỡ Hạ Tiểu Bạch đã say khướt.
Nhìn đôi mắt linh động thường ngày của anh lúc này cũng mê ly mờ ảo, ngửi mùi thơm chỉ có duy nhất trên người anh, ngược lại làm cho người ta càng muốn đến gần hơn.
Triệu Trình và Chu Thanh liếc nhau nói: "Sở giáo hoa, Tiểu Bạch của chúng tôi đành giao cho cô chăm sóc."
Sở Thu Hi có chút ngây người ôm Hạ Tiểu Bạch đang say khướt trong lòng.
“Sao mấy người không mang anh ấy trở về ký túc xá?”
Chu Thanh cười hì hì nói: "Dù sao hôm nay vẫn là cuối tuần, tôi và Triệu Trình còn nửa hiệp sau nên sẽ không trở về ký túc xá."
Mấy em gái cũng thức thời đón xe rời đi.
“Tạm biệt Thu Hi…”
Chỉ còn lại Sở Thu Hi ôm Hạ Tiểu Bạch đang hỗn độn trong gió.
Cô nghĩ muốn đưa anh về căn hộ ở cả đêm chắc cũng không sao nhỉ? Dù sao anh cũng đã say rồi.
Cũng không thể ném lên đường lớn...
Sở Thu Hi dù sao cũng là con gái, đột nhiên muốn dẫn một nam sinh về nhà vẫn có chút do dự.
Cô cũng không phải là loại con gái gặp người là yêu.
Sở Thu Hi là một cô gái yếu đuối miễn cưỡng đỡ Hạ Tiểu Bạch, mồ hôi đầm đìa.
Làm cho cô rất là ngoài ý muốn chính là cân nặng của Hạ Tiểu Bạch so với trong tưởng tượng của cô nhẹ hơn rất nhiều, thân thể cũng mềm mại thơm tho.
Bởi vì cô biết hôm nay đến quán bar kiểu gì cũng uống rượu, cho nên cũng không lái xe đến, chỉ có thể gọi một chiếc taxi.
Sau khi xuống xe, Sở Thu Hi khó khăn đỡ Hạ Tiểu Bạch đi vào một khu chung cư cao cấp.
Cô thật sự không ngờ tửu lượng của Hạ Tiểu Bạch lại thấp như vậy, chỉ uống không đến nửa chai rượu vang đỏ đã say thành như vậy.
Còn tệ hơn cả một cô gái như cô.
Đêm hôm khuya khoắt một trận gió lạnh thổi đến khiến Hạ Tiểu Bạch rùng mình tỉnh một nửa.
Phát hiện chính mình đang dựa sát vào bả vai trắng như tuyết của Sở Thu Hi, thắt lưng còn được cô đỡ ôm, khuôn mặt lại theo bước chân của cô vô tình va chạm hưởng thụ sự mềm mại tròn đầy của cô? (?_?)? Đâm người…
Lập tức giả vờ không tỉnh lại...
Trở lại căn hộ, căn hộ này gần 90 mét vuông, xem như là một căn hộ rất lớn, Sở Thu Hi không bật đèn trong phòng khách.
Bởi vì cô thuê chung với người khác.
Phòng khách dùng chung, nhưng có hai phòng, vừa vặn mỗi người một phòng, cũng coi như có không gian nhỏ thuộc về mình.
Thuê chung cùng cô cũng là một đại mỹ nữ xinh đẹp, đối phương mới là chủ nhà.
Sở dĩ Sở Thu Hi thuê căn hộ này là bởi vì nơi này cách trường học rất gần, lộ trình hai cây số, lái xe không đến năm phút.
Nếu muốn vận động chạy chậm thì cũng chỉ khoảng 10 phút.
Sở Thu Hi cẩn thận mở cửa phòng mình, bên trong được coi là một căn hộ mini.
Ngoại trừ không có phòng bếp thì những thứ khác đều có, phòng tắm độc lập còn có bồn tắm lớn, một ban công nhỏ trồng hoa cỏ.
Một cái giường lớn hoàn toàn có thể ngủ ba người còn thừa, nếu như một mình một người tùy ý lăn lộn chính là một loại hưởng thụ. Trước giường khảm một chiếc TV 60 inch siêu mỏng, bình thường dùng nó xem kịch xem phim rất tuyệt.
Bên cạnh bàn trang điểm còn có một chiếc gương toàn thân. Tủ quần áo chiếm không gian lớn của căn phòng. Chỗ trống còn đặt một cái sô pha. Một bàn ăn.
Toàn bộ gian phòng trang hoàng cực kỳ tinh xảo tràn ngập hơi thở thiếu nữ, thoạt nhìn siêu cấp sạch sẽ.
Sở Thu Hi đã mệt đến không chịu nổi, nhìn giường lớn và sô pha cô có chút do dự.
Chắc là nên để Hạ Tiểu Bạch ở đó.
Cô có thói sạch sẽ, một nam nhân to đùng không tắm rửa…
Nhưng cô cảm nhận được thân thể Hạ Tiểu Bạch truyền đến mùi thơm nhàn nhạt.
Trước khi đi quán bar chắc là đã tắm rửa xong, cuối cùng Sở Thu Hi vẫn đặt cô ở trên mép giường.
Ai bảo cô đã dần dần thích chàng trai xinh đẹp sạch sẽ trắng nõn này chứ.
Sở Thu Hi ngồi ở một bên nghỉ ngơi một lúc, thưởng thức khuôn mặt tinh xảo như tuyết của đối phương, nhịn không được đưa tay sờ sờ.
“Tiểu Bạch? Tiểu Bạch? Tỉnh lại!”
------
Dịch: MBMH Translate