Chương 1086
Chương 1086: Tâng Lớp Thấp Ngoài ra, từ nay về sau, tất cả các thế lực đều phải đảm bảo trật tự tại địa bàn của mình, một khi hỗn loạn đến một mức độ chắc chắn, ảnh hưởng đến cuộc sống của người dân bình thường xung quanh, đội tuần tra cũng sẽ can thiệp xử lý.
Điều này tất nhiên là để Trương Hằng có thành tích nhưng không ai biết trong đó có phải cũng có ý của Lockeid hay không, như chúng ta đã biết, Lockeid xuất thân từ tầng lớp thấp, không ai hiểu rõ hơn hắn về cuộc sống của những người dân ở tầng lớp thấp trong khu phố này, từ lâu hắn cũng luôn muốn làm điều gì đó cho những người dân ở tầng lớp thấp sống ở đây, chỉ là khi ngồi vào vị trí này, hắn cần cân nhắc đến nhiều mặt, ngược lại, có một số việc không tiện tự mình ra tay, vì vậy bây giờ mượn tay đội tuần tra để làm một số việc cũng không phải là không có ý.
Chỉ trong vòng nửa giờ đồng hồ, Trương Hằng và Lockeid đã đấu khẩu gay gắt quanh một loạt các vấn đề quan trọng, thăm dò giới hạn của nhau, tung bài tẩy và thỏa hiệp với nhau, đối với người bình thường, cảnh tượng như vậy có thể hơi nhàm chán, vì không có màn đấu võ nào hấp dẫn nhưng đối với những người trong cuộc, cuộc đàm phán này còn gay cấn hơn nhiều so với cuộc chiến trên phố.
Lockeid, vị vua không ngai của Đông Nam thành phố này, ngay từ khi thốt ra chữ đầu tiên đã luôn nắm chắc quyền chủ động trên bàn đàm phán, hắn không nói nhiều nhưng mỗi chữ đều có ý nghĩa, đồng thời không ngừng gây áp lực lên Trương Hằng.
Còn lão đại của Kim Quan thì quen biết hắn từ lâu, phối hợp cũng rất ăn ý, lợi thế lớn nhất của họ là rất hiểu Đông Nam thành phố, thêm vào đó có Phong Thất cung cấp thông tin cho họ, điều này cũng giúp hai ông già chiếm ưu thế đáng kể trong cuộc đàm phán.
Nhưng điều khiến Lockeid bất ngờ là, mặc dù vậy, người đàn ông phương Đông ngồi đối diện vẫn không hề lép vế trong cuộc đàm phán này, cả về mặt hình thức lẫn nội dung thực tế.
Hắn một mình ở giữa vòng vây của kẻ địch nhưng vẫn giữ được sự bình tĩnh từ đầu đến cuối, đối mặt với ba thế lực mạnh nhất Đông Nam thành phố mà vẫn nói chuyện lưu loát, sự từng trải của hắn khiến Lockeid thậm chí nghỉ ngờ hắn không phải lần đầu tiên trải qua tình huống như vậy nhưng xét đến tuổi tác của hắn thì điều đó lại có vẻ vô lý. Lockeid nhớ rằng khi mình bằng tuổi Trương Hằng, hắn vẫn chỉ là một tên vô danh tiểu tốt trong băng đảng Do Thái, chỉ nhìn thấy ông chủ băng đảng Do Thái từ xa thôi là chân hắn đã run bần bật, thế mà thanh niên ngồi đối diện hắn lại có thể bình tĩnh đáp trả dưới sự chú ý của ba người.
Tuy nhiên, bên kia Trương Hăng cũng không hề dễ dàng, mặc dù hắn đã chuẩn bị rất nhiều trước đó nhưng hắn phát hiện mình vẫn có phần đánh giá thấp nhân vật truyền kỳ của Đông Nam thành phố này.
Lockeid khó đối phó hơn hẳn dự tính rất nhiều, vì vậy Trương Hằng cũng nhận ra rằng kế hoạch thống nhất tất cả các thế lực ở Đông Nam thành phố trước đây của hắn có thể phải thay đổi, mặc dù nếu hắn muốn, hắn vẫn có thể thay thế Lockeid nhưng điều đó có nghĩa là hắn phải dành nhiều thời gian và công sức hơn ở Đông Nam thành phố.
Mà lần này không giống với tình hình ở Cánh buồm đen, lúc đó Trương Hằng dù là chiếm lấy Quạ lạnh hay trở thành vua Nassau đều là vì mục đích sinh tồn nhưng lần này hắn vẫn dành nhiều tâm sức hơn vào việc học kỹ năng, mục tiêu chính của Trương Hằng là thư viện chứa đầy sách về sát thủ của Lưỡi dao cân bằng.
Đông Nam thành phố chỉ là nơi quá độ, ngay cả khi để bồi dưỡng thế lực của mình, Trương Hằng cũng không muốn đầu tư quá nhiều vào chuyện này, vì vậy hắn cũng sẵn sàng chấp nhận đề xuất của Lockeid, chuyển sang tìm kiếm cục diện ổn định chung sống giữa nhiều bên. Tuy nhiên, trong đàm phán, Trương Hằng cũng sẽ không vội vàng để lộ giới hạn của mình, ngược lại hắn vẫn duy trì thái độ tấn công, đặc biệt khi hắn nhận ra Lockeid đồng ý gặp hắn là vì muốn tìm đồng minh chính trị mới, để giúp băng đảng Do Thái giải quyết những quý tộc lớn bám chặt vào Đông Nam thành phố để hút máu, Trương Hằng phát hiện ra mình có nhiều lựa chọn hơn trước.
Vì vậy, cuộc đàm phán sau đó của hai người cũng trở nên gay gắt hơn.
Khi Lockeid và Trương Hằng cũng khó khăn thống nhất được vấn đề quan trọng cuối cùng thì lão già này cầm cốc rượu bên cạnh lên: "Ngươi tuy là người từ ngoài tới nhưng ta phải nói rằng, trên người ngươi cũng có vài đặc điểm cố hữu của người nơi đây, tranh cường hảo thắng, nắm bắt mọi thứ có thể nắm bắt." Trương Hằng nghe vậy cũng nâng cốc: "Đây là chuyện tốt hay xấu?"
"Vừa là chuyện tốt vừa là chuyện xấu, cái này tùy ngươi nhìn nhận thế nào, nếu ta có thể trẻ lại hai mươi tuổi, có lẽ ta sẽ muốn đấu với ngươi vài lần, không chỉ là trên bàn đàm phán." Lockeid uống cạn chén rượu của mình, dưới sự dìu đỡ của cháu gái đứng dậy khỏi chỗ ngồi.