Chương 1099
Chương 1099: Hoàng Đế Tiếng của Commodus tức giận truyền ra từ bên trong: "Vào đi."
Klint mở cửa, dẫn Trương Hằng bước vào, cúi người nói: "Bệ hạ, Trương Hằng tới rồi."
Commodus thấy Trương Hằng thì sắc mặt mới khá hơn một chút, nặn ra một nụ cười: "Lâu rồi không gặp, ngươi đúng là không bao giờ làm ta thất vọng mà." Vừa bước vào phòng, Trương Hằng đã thu vào tâm mắt toàn bộ cảnh vật trong phòng, thế nhưng điều khiến hắn bất ngờ là cả căn phòng chỉ có một mình Commodus, nói cách khác, nếu không phải vị hoàng đế trẻ tuổi này bị vấn đề về thần kinh, tự mình nổi giận với không khí thì chỉ có thể chứng tỏ trước đó còn có một người khác trong phòng, chỉ là trong khoảng thời gian từ khi tiếng gõ cửa vang lên cho đến khi Commodus cho phép bọn họ vào thì người đó đã rời khỏi thư phòng.
Có phải qua cửa sổ không?
Trương Hằng chú ý thấy cửa sổ thư phòng của Commodus đang mở, rèm cửa theo gió mà lay động, thế nhưng Trương Hằng không cho rằng người ở trong phòng trước đó đã trèo qua cửa sổ để rời đi, vì bên dưới thư phòng là một khu vườn nhỏ, trước khi vào, Trương Hằng đã nhìn thấy có hai người làm vườn đang cắt tỉa cây cối.
Nếu như đối phương đã lựa chọn tránh mặt bọn họ thì cũng không nên để cho người làm vườn trong vườn nhìn thấy, vì vậy Trương Hằng càng nghiêng về khả năng trong thư phòng của Commodus có một lối đi bí mật, có thể dùng để người thứ hai ra vào, xét đến tính cách đa nghỉ của những hoàng đế qua các thời đại thì sự tin tưởng này đã có thể nói lên rất nhiều vấn đề rồi.
Rõ ràng Klint đã quá quen với hoàn cảnh như vậy, hắn thậm chí còn không thèm nhìn sang chỗ khác, sau khi dẫn Trương Hằng vào thì tự giác lui sang một bên. "Ta đã nhận được báo cáo đánh giá của Fabino rồi, ngươi đã làm rất tốt chuyện ở Đông Nam Thành. Mặc dù nơi đó có khá nhiều người ngoại quốc nhưng họ cũng là dân chúng của đế quốc, đáng được đế quốc bảo vệ. Khi phụ hoàng ta còn tại vị, †a đã từng đề nghị với người về việc quản lý Đông Nam Thành nhưng hồi đó các quý tộc trong Viện Nguyên lão phản đối kịch liệt, họ nói nơi đó từ trước đến nay vẫn như vậy, không ai có thể thay đổi được nhưng giờ đây ngươi đã dùng hành động thực tế chứng minh rằng họ đã sai. Tốt lắm, đế quốc đã tuân thủ quy củ quá lâu rồi, chúng ta cần một chút máu tươi, để làm những điều mà trong miệng người khác là không thể hoàn thành." C€Commodus hào hứng nói không ngừng, dường như cơn tức giận và u uất trước đó vì sự phản bội của Viện Nguyên lão cũng đã tan biến hết. Hắn cũng không biết tại sao, mỗi lần nhìn thấy Trương Hằng, tâm trạng hắn lại trở nên tốt hơn, đại khái là vì mấy lần gặp gỡ trước đây của hai người đều là lúc Commodus đang có tâm trạng khá tệ.
"Do ngươi biểu hiện xuất sắc nên ta muốn bổ nhiệm ngươi làm cố vấn của ta, ở bên cạnh ta để góp mưu hiến kế, không biết ngươi có nguyện ý nhận chức vụ này không?" Commodus vừa nói vừa nhìn Trương Hằng với ánh mắt sáng ngời.
Còn người phương Đông trước mắt này quả nhiên cũng không làm hắn thất vọng, nghe vậy liền cúi người đáp: "Nếu ngài cần tôi, tất nhiên tôi mong có thể góp một phần sức nhỏ bé của mình nhưng tôi chỉ là một người ngoại quốc, cách đây hơn hai tháng còn chỉ là một đấu sĩ trong đấu trường, không có xuất thân cao quý." "Thôi đi, xuất thân gì đó thì mặc xác nó đi" Commodus tiến lại vỗ vai Trương Hằng: "Không cần lo lắng vê chuyện này, hãy nhìn xung quanh ngươi xem, Klint và Aulus cũng chẳng phải danh gia vọng tộc gì, mặc dù trên người bọn họ đều có chút dòng dõi hoàng gia, được coi là anh em họ xa của ta."
Lúc này, Klint bên kia cũng lên tiếng: "Đúng vậy, gia tộc chúng ta đã suy sụp từ lâu, đến đời chúng ta thì chẳng khác gì thường dân, chúng ta đều lớn lên ở nơi phố phường, ăn uống giống như con cái nhà thường dân, mặc cũng giống như con cái nhà thường dân, nếu không phải vì gặp được bệ hạ thì giờ này chúng tôi vẫn đang ở đâu đó canh giữ biên cương, hoặc làm công việc chân tay để đổi lấy thu nhập ít ỏi nhưng cũng chính vì xuất thân của chúng tôi nên chúng tôi mới có thể hiểu rõ hơn thế giới tầng lớp dưới cùng trông như thế nào, đây là điều mà những lão già cố chấp ở Viện Nguyên lão không thể nhìn thấy."
"Ngươi đã nghe thấy chưa, ta không phải là loại hoàng đế sẽ kỳ thị bất kỳ ai về xuất thân, cũng không quan tâm người khác nghĩ gì về các ngươi, vì vậy các ngươi không cần bận tâm đến chuyện này." Commodus nói: "Hơn nữa trước đây chẳng phải vẫn có người nói ngươi cũng là quý tộc ở nước mình sao?"
"Đó chỉ là lời đồn đại, bệ hạ." Trương Hằng nói.
"Có thể nói bừa bãi nhưng thần thái cử chỉ và giáo dưỡng của một người thì rất khó làm giả, sau khi tiếp xúc với ngươi, ta lại càng tin vào những lời đồn đại đó." Commodus quay lại bàn, ký tên mình vào một tờ giấy da đã được soạn thảo từ trước, sau đó ném tờ giấy da đó cho Trương Hằng: "Đây là lệnh bổ nhiệm của ngươi, hoan nghênh gia nhập chúng ta, từ giờ trở đi ngươi chính là cố vấn của ta, có nhiệm vụ hỗ trợ ta xử lý các công việc chính sự, còn có cả góp mưu hiến kế, ta tin rằng năng lực của ngươi đủ để đảm nhận công việc này."