Chương 1104
Chương 1104: Lời Cảnh Báo "Tất nhiên, tất nhiên, chúng ta không có ý không tin ngươi, chỉ là muốn đến xem có thể giúp được gì không, tiện thể hít thở không khí trong lành ở quê." Daiquius liên tục gật đầu, sau đó nhìn sang Trương Hằng bên cạnh, ánh mắt như muốn nói đã được rồi chứ, bây giờ ngươi hẳn đã hài lòng rồi, vậy thì đến đây thôi.
"Nơi quỷ quái này làm gì có không khí trong lành, chỉ có một đám nô lệ hôi hám, còn có một đống đá vụn." Krasey hừ một tiếng nói: "Không ai muốn ở đây cả, chờ mọi chuyện ở đây kết thúc, ta sẽ đến thành phố tìm một nhà kỹ viện, cho mình một kỳ nghỉ dài."
"Được, lúc đó chúng ta có thể uống với nhau một cốc gì đó nhưng mà đến lúc đó chắc ta đã không còn việc làm rồi." Daiquius thở dài, sau đó lại nhìn về phía Trương Hằng.
Hắn ta nhướng mày, ám chỉ rằng mình cũng không có gì muốn hỏi nữa, Daiquius thở phào nhẹ nhõm.
Krasey và mười mấy tên nô lệ kia tiễn Trương Hằng và Daiquius rời khỏi mỏ.
Đi một đoạn, Daiquius cuối cùng cũng không nhịn được mở lời: "Ta không muốn nói vậy đâu nhưng bây giờ ngươi hẳn đã tin là mỏ quặng thực sự gặp rắc rối rồi chứ, Cob không phải cố tình kéo dài thời gian đâu."
"Mỏ có gặp vấn đề hay không thì còn chưa biết nhưng ngươi thì thực sự gặp rắc rối rồi, bạn ta ạ." Trương Hằng nói. Nghe vậy, sắc mặt Daiquius cũng buồn rầu: "Ta biết nhưng đây là tai họa bất ngờ, hy vọng cố vấn có thể phản ánh trung thực tình hình ở đây lên bệ hạ." "Đây không phải là tai họa bất ngờ" Trương Hằng lắc đầu nói.
"Sao có thể, chúng ta đều tận mắt trông thấy..." Daiquius trợn tròn mắt, dường như không tin có người dám mở to mắt nói dối, chẳng lẽ vì lúc gặp nhau hắn ta không đưa tiền sao?
"Ngươi chỉ nhìn thấy bọn nô lệ đang chuyển cát đất ra khỏi mỏ, còn Krasey thì cho người chặn cửa hang, không cho chúng ta vào, ngoài ra, ta nghe nói thợ mỏ ở mỏ Binoda không chỉ có nô lệ, mà còn có cả dân nghèo ở gần đây đến xin việc nhưng lần này chúng ta đến chỉ thấy toàn nô lệ, không có một dân nghèo nào." "Ừm, điều này thuyết minh gì?"
"Nô lệ là tài sản của chủ nhân, rất khó phản bội chủ nhân nhưng những dân nghèo kia thì không, vì vậy nếu ngươi muốn làm chút chuyện mờ ám thì không thể để những dân nghèo kia ở lại" Trương Hằng nói: "Hơn nữa..."
"Hơn nữa cái gì?"
"Ngươi có chú ý không, những nô lệ dọn dẹp mỏ đều không đổ mồ hôi, điều này chứng tỏ bọn chúng mới bắt đầu làm việc không lâu, ngoài ra, ngươi còn nhớ đoạn đường lầy lội mà chúng ta đi qua trước khi lên dốc không?"
"Ừm hừ”"
"Ta không biết ngươi có để ý đến giày và ống quần của Krasey không, trên đó còn dính đất ướt, điều này chứng tỏ hẳn ta vừa mới đi qua đoạn đường mà chúng ta đã đi, tên này đến đây trước chúng ta không lâu, mục đích là để diễn trò cho chúng ta xem, ngoài ra, khi ta đi tìm ngươi, ta phát hiện có mấy tên lén lút ở ngoài cửa nhà ngươi, không ngoài dự đoán thì đó chính là người mà Cob phái đến để theo dõi các ngươi, bọn chúng thấy ta đi tìm ngươi, có lẽ lúc đó đã có người quay về báo trước cho người trong mỏ, sau đó chúng mới chuẩn bị mọi thứ." Trương Hằng nói xong thì quay đầu nhìn Daiquius, thấy hắn ta há hốc mồm, vẻ mặt khó tin.
"Trời ơi, ngươi cuối cùng là người như thế nào, tại sao lại có thể nhìn ra được nhiều chi tiết mà người khác căn bản không chú ý tới như vậy?!"
"Ngươi biết ta mà, trước đây ta từng là đấu sĩ, chỉ là khả năng quan sát hơi tốt hơn người thường thôi." Trương Hằng không muốn giải thích nhiều, với tư cách là một người thuê trọ ở số 221 B phố Baker, trình độ suy luận như thế này thực sự không đáng để làm ầm ï.
"Được rồi, vậy chúng ta sẽ làm gì tiếp theo?" Daiquius hỏi: "Ý ta là cho dù biết mỏ Binoda đang nói dối, cố ý đình công nhưng xét cho cùng thì họ cũng không vi phạm giao kèo, vẫn đang trả tiền bồi thường vi phạm hợp đồng cho chúng ta, hơn nữa ta vẫn không biết tại sao Cob lại phải làm như vậy, điều này không có lợi gì cho hắn ta."
"Tất nhiên Cob không có gan làm vậy, cho nên tiếp theo chúng ta cần tìm ra kẻ chủ mưu đứng sau ép hắn ta làm như vậy." Trương Hằng thản nhiên nói. Daiquius trước đây chưa bao giờ đến Đông thành nhưng hắn đã nghe danh nơi này từ lâu rồi.
Ngay cả người đánh xe khi nghe thấy điểm đến của hai người là đây cũng hơi không muốn đi, Trương Hằng không còn cách nào khác đành phải trả thêm tiền, người đánh xe mới chịu đưa hắn và Daiquius đến đây.
Còn Daiquius thì nhịn suốt dọc đường, sau khi xuống xe vẫn không nhịn được mà lên tiếng: "Ngươi không phải nói muốn điều tra xem đẳng sau Cob là ai sao, sao lại đến đây thế, theo ta biết, những người sống ở nơi này toàn là tội phạm, kẻ gian và người nghèo, bọn họ hẳn không có năng lực khiến Cob ngoan ngoãn nghe lời chứ?”
"Đúng vậy, ngươi nói không sai nhưng mục tiêu của chúng ta chính là bọn họ."