Chương 1136
Chương 1136: Cuộc đàm phán bí mật
Vì thế, Sabutur cũng vội vàng chỉnh đốn đội ngũ, bảo vệ xe ngựa của Commodus. Còn "Aulus", hắn không đi chung xe ngựa với Commodus, mà chọn cưỡi ngựa, đi theo sau xe ngựa của Commodus, vì cân nhắc đến thân phận đặc biệt của hắn, đội cận vệ cũng bố trí cho hắn một đội nhỏ bảo vệ an toàn, còn những người còn lại thì do hai đội nhỏ khác hộ tống.
Hiện tại là giai đoạn đầu của thời kỳ cai trị của Commodus, vừa mới kết thúc chiến loạn, cộng thêm việc vị hoàng đế trẻ tuổi khi lên ngôi đã ban tặng rất nhiều quà tặng để thu hút lòng dân, dẫn đến việc người dân thường trong thành phố nói chung có cuộc sống khá ổn, tình hình an ninh được cải thiện, tự nhiên cũng chẳng có ai muốn đi gây rắc rối cho hoàng đế.
Biết được hoàng đế xuất hành, ngược lại còn có một đám đông dân thường reo hò ở hai bên đường, còn Commodus lúc này cũng vẫy tay với những người reo hò trên xe ngựa, cố gắng tạo ra hình ảnh gần gũi với dân chúng nhưng tác dụng phụ là đoàn xe đi rất chậm, mãi đến trưa mới ra khỏi thành. May là sau khi ra khỏi thành thì tốc độ cuối cùng cũng có thể tăng lên. Viên quan bảo vệ dân sự thở phào nhẹ nhõm, trước đó người dân quá nhiệt tình khiến cho tình hình có lúc trở nên hỗn loạn, còn Commodus lại không cho ông †a dùng biện pháp mạnh hơn để giải tán dân chúng, vì vậy mà trái tim của Sabutur cũng treo lơ lửng, may là cuối cùng cũng không xảy ra sai sót lớn nào, ra khỏi thành thì ngược lại trở nên an toàn hơn, gần đó có một số doanh trại, khu vực này về cơ bản đều nằm trong †âm kiểm soát.
Viên quan bảo vệ dân sự đang nghĩ như vậy thì thấy đoàn xe đột nhiên dừng lại, ông ta thúc ngựa đi lên phía trước, phát hiện ra một chiếc xe lừa chở cá hun khói bị lật, vừa vặn chặn ngang một đoạn đường trước cầu nhỏ, ngoài họ ra còn có một số người đi đường và một nhóm người Do Thái bị chặn lại ở đây. Viên quan bảo vệ dân sự biết vị hoàng đế trẻ tuổi thích thể hiện lòng thương xót của mình, vì vậy đã cho một số lính cận vệ đi giúp chủ xe lừa xếp lại hàng, tuy nhiên trong lúc đó, ánh mắt của ông ta lại dừng lại ở nhóm người Do Thái, đột nhiên cảm thấy có chỗ nào đó không ổn. Bởi vì nhóm người Do Thái này đều mặc rất kín, hơn nữa thắt lưng cũng phồng lên, Sabutur vẫn có một số kinh nghiệm trong quân ngũ, thấy vậy lập tức muốn mở miệng nhắc nhở lính canh bên cạnh nhưng nhóm người Do Thái đó hành động nhanh hơn, họ trực tiếp cởi bỏ áo ngoài, để lộ bộ áo giáp bên trong, đồng thời cũng rút vũ khí ra."Bảo vệ Hoàng đế bệ hạ!"
Viên quan bảo vệ quân sự vừa kinh vừa giận, vừa hét vừa thúc ngựa chạy về phía Commodus. Hắn không ngờ có người lại †o gan đến mức dám ra tay với Hoàng đế bệ hạ ngay tại nơi cách doanh trại không đầy mười dặm. Nhưng may mắn thay, đám thích khách cải trang thành giáo đồ Do Thái này không đông, chỉ có chưa đến hai mươi người, cấm vệ quân về mặt quân số chiếm ưu thế tuyệt đối, chỉ là phân tán khá xa, cục bộ lại rơi vào thế yếu, hơn nữa đám thích khách này cũng có thân thủ khá xuất sắc, cùng nhau ra tay, rất nhanh đã giải quyết đội cấm vệ quân đi đầu, tiến gần đến cỗ xe ngựa của Commodus. Còn cấm vệ quân đến ứng cứu giữa đường thường chưa kịp bày trận chỉnh đốn thì đã bị bọn chúng giết chất.
Sabutur thấy vậy thì mồ hôi lạnh toát ra sau lưng, hắn đột nhiên phát hiện ra ngựa của mình chạy có vẻ hơi nhanh, viên quan bảo vệ quân sự này tuy cũng có chút kinh nghiệm chiến đấu nhưng có thể ngồi vào vị trí này chủ yếu vẫn nhờ vào sức mạnh của gia tộc, hơn nữa với tư cách là tướng lĩnh cũng không cần lắm đến võ nghệ cá nhân, Sabutur bây giờ có chút hối hận vì trước đây đã không luyện kiếm cho tốt.
Nhưng may mắn thay, lần này hắn mang theo những binh lính cấm vệ quân được huấn luyện đầy đủ, hơn nữa hai phó tướng bách phu trưởng cũng rất lợi hại, đặc biệt là Hecto ở gân nhất, ngay thời điểm đầu tiên đã dẫn theo đội của mình xông lên, mặc dù không thể hoàn toàn chặn đứng những thích khách này nhưng cũng thành công làm chậm tốc độ tiến công của bọn chúng, tạo thời gian cho các đội tiếp theo xếp hàng, tuy nhiên điều thực sự làm thay đổi cục diện của toàn bộ trận chiến lại không phải là người của cấm vệ quân.
Trương Hằng phát hiện ra sự bất thường trên người những giáo đồ Do Thái đó sớm hơn viên quan bảo vệ quân sự nhưng hắn sau đó không làm gì cả, mãi đến khi đám người này sắp xông đến trước mặt Commodus, Trương Hằng mới nhảy xuống ngựa, rút ra hai thanh kiếm Ba Tư của mình. Một tên thích khách cũng chú ý đến tình hình bên này nhưng hắn không mấy để mắt đến tên này rõ ràng không phải là cấm vệ quân, chỉ tùy tiện vung thanh đoản kiếm trên tay, muốn đuổi tên ngáng đường trước mắt này đi. Nhưng hắn không ngờ rằng động tác đơn giản này lại khiến hắn mất mạng, Trương Hằng hơi nghiêng người về phía sau tránh được đòn tấn công của tên thích khách, sau đó nhân lúc đối phương vung tay mở rộng ngực, nhanh chóng đâm thanh kiếm Ba Tư trong tay vào tim tên thích khách.