Nếu Goodwin không nói dối thì phần thắng của ông ta lần này rất lớn.
Kẻ bắn pháo người da đen lạnh mặt, không còn nhiệt tình như trước. Trong kế hoạch trước đây, nếu tính cả Trương Hằng và Malvin thì ông ta có thể nhẹ nhàng lấy được hai phiếu, dù là mối quan hệ hài hòa trước đây của hai bên hay là những lời hứa hẹn của ông ta rất có thành ý thì ông ta thực sự không nghĩ ra nổi lý do gì hai người họ lại từ chối.
Kết quả hiện tại là điều mà ông ta không nghĩ tới trước đây, Goodwin không hài lòng nên không muốn ngồi lâu thêm, ngay cả cớ cũng không buồn tìm đã đứng dậy rời đi.
Nhìn bóng lưng rời đi của kẻ bắn pháo người da đen, trên mặt Malvin hiện lên vẻ lo lắng. Trái lại, Annie đứng trên tầng lại rất vui vẻ, chắc nàng đã nghe thấy gì đó nên đó dò hỏi:
-Nếu các ngươi không thể lăn lộn ở Sư Tử Biển nữa thì lập thành một đội với ta đi!
-...
-Tự mình bôi thuốc cho tốt đi, đừng để vết thương bị nhiễm trùng.
Trương Hằng nói.
Hình như con trai chủ nông trường cũng nhận ra điều gì đó, thử dò hỏi:
-Ngươi... Không lẽ ngươi cảm thấy ông ta không thể thắng được?
-Ngươi đang sợ cái gì, cứ làm tốt việc của mình đi. Mặc kệ ai thua ai thắng thì chẳng lẽ chiếc thuyền này còn bỏ được đầu bếp à?
Malvin nhếch miệng, nói:
-Ta đang cảm thấy đáng tiếc thay ngươi, nếu Goodwin có thể thay thế được Auroff tiên sinh, ngươi đồng ý với ông ta thì có thể trở thành người điều khiển cánh buồm rồi, giờ thì hay, dù ai thắng hay thua thì ngươi cũng không thể làm.
Trương Hằng không để bụng, hắn không định ở mãi trên Sư Tử Biển, cũng không quan tâm tới chức vụ của mình trên đó. Hắn chỉ cần học được các kỹ năng cần thiết là được, dù không có lão hải tặc Frazer nhắc nhở thì hắn cũng sẽ không đứng về phía Goodwin. Bởi vì so với người mới, hắn càng quan tâm tới việc duy trì quan hệ tốt với những người lớn tuổi có kỹ năng trên thuyền.
Nhưng hắn sẽ không nói chuyện này cho bất kì ai.
Thời gian nghỉ ngơi lần này của các hải tặc rất ngắn, chưa tới ba ngày Sư Tử Biển lại ra khơi, Goodwin chẳng những không luống cuống mà ngược lại, cảm giác ông ta đã chuẩn bị từ trước.
Chỉ có một khả năng xuất hiện tình huống này, đó là Auroff hoảng sợ, không muốn Goodwin có thêm thời gian đi thuyết phục người khác nữa. Nhưng kẻ bắn pháo người da đen lại cảm thấy không còn cần thiết nữa, dù xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn chỗ Trương Hằng và Malvin thì ông ta cũng đã lấy được đủ số phiếu, đủ sức để cầm cự lên được vị trí người lãnh đạo, trở thành nhân vật đứng thứ hai Sư Tử Biển.
Đêm ra biển, Goodwin đã triệu tập tất cả mọi người lên trên boong tàu, lòng tràn ngập tự tin bắt đầu diễn thuyết:
-Các anh em của ta, không biết các ngươi có chú ý thấy hay không. Mặc dù chúng ta vẫn chiến đấu anh dũng như cũ, tài nghệ vẫn mạnh mẽ như cũ nhưng mà dạo gần đây, lợi nhuận của chúng ta mỗi lần ra biển đều bị giảm đi, không lẽ các ngươi không tò mò vì sao lại xảy ra chuyện đó hay sao...
Thuyền viên giữ sổ sách trên thuyền Griffin hốt hoảng khẩn trương chạy vào trong nhà kho, Auroff đang kiểm tra đối chiếu vật tư và khoang dự trữ nước ngọt của lần ra biển này.
-Xảy ra chuyện rồi, Auroff tiên sinh, Goodwin đang kích động các thành viên, họ muốn bãi nhiệm ngài!
-Thì?
Auroff vừa đánh dấu theo thứ tự trên sổ, vừa không ngẩng đầu nói.
-Thì... Ngài không làm gì sao, nếu cứ tiếp tục như thế thì vị trí lãnh đạo của ngài sẽ không thể giữ được nữa.
Thuyền viên giữ sổ sách lắp bắp nói.
-Sao lại nói như vậy?
-Có lý do để tin chắc rằng Goodwin có chuẩn bị từ trước, ta nghe nói lần trước ông ta đã gặp không ít người, những người mới là mục tiêu chủ yếu. Nếu lấy năm năm làm giới hạn thì hiện tại, tỷ lệ người mới và người cũ trên thuyền là 2:1, hay nói cách khác, trong tay ông ta có hai phần ba phiếu bầu.
Griffin nói thật nhanh.
Cuối cùng Auroff cũng khép cuốn sổ ghi chép trong tay lại, đẩy vào lòng của thuyền viên quản lý sổ sách, khích lệ:
-Không tồi, các mục trong sổ không xảy ra vấn đề gì, tiếp tục bảo trì như này.
Griffin sững sờ.
-Được rồi, việc bận cũng đã là xong, tiếp theo ta nên kết thúc trò hề bên ngoài rồi.
Khi Auroff ra khỏi nhà kho trên thuyền thì buổi diễn thuyết của kẻ bắn pháo người da đen cũng sắp kết thúc:
-... Dựa vào nguyên nhân trước đó, chúng ta hoàn toàn có lý do để nghi ngờ Auroff tiên sinh không thực hiện đúng chức trách của người quản lý, giữ gìn lợi ích của thuyền viên.
Lời của ông ta vừa ra, phát hiện lần này không có ai lên tiếng khen hay.
Thấy Auroff tới, đám đông lùi ra sau nhường đường cho vị lái tàu có tiếng trong nhiều năm trên thuyền.
Mặc dù hai bên đang là đối thủ, tay bắn pháo người da đen cũng không muốn đánh mất khí phách, hắng giọng rồi lễ phép chào hỏi:
-Auroff tiên sinh.
Nhưng hình như Auroff không nhìn thấy ông ta, ánh mắt liếc nhìn một lượt tất cả thủy thủ trên thuyền, vẻ mặt Auroff hơi bất ngờ. Bởi vì ban đầu Auroff đã nghĩ người đó sẽ xuất hiện ở đây, nhưng bây giờ lại không thấy. Tuy nhiên cũng chẳng ảnh hưởng tới việc mà Auroff chuẩn bị làm.
Auroff thu hồi tầm mắt, mở miệng:
-Phải thừa nhận rằng dạo này ta không quan tâm các ngươi như trước, ta đã nghe được một vài người thầm than phiền về chuyện chiến lợi phẩm vị giảm bớt dạo gần đây, có người nghi ngờ ta và thuyền trường thông đồng với nhau xâm hại tới lợi ích của thuyền viên, chuyện này ta hiểu, đó là chuyện bình thường.
Auroff hơi dừng một lát rồi mới nói:
-Có người cảm thấy tuổi tác ta đã cao, không chiến đấu anh dũng bằng vị tiên sinh Goodwin đây. Về chuyện này ta không phủ nhận, còn mâu thuẫn giữa người mới và người cũ thì trên con thuyền nào cũng có, dù xử lý thế nào thì bên kia cũng cảm thấy mình bị thiệt, không được coi trọng. Đây cũng là lỗi của ta.
Đám người trở nên rối loạn, tất cả mọi người đều cho rằng Auroff sẽ phản bác lại lời lên án của Goodwin, nhưng không ngờ Auroff lại thừa nhận toàn bộ.
Đây được gọi là gì, chuẩn bị nhận thua à?