Thời Gian Chi Chủ (Bản Dịch)

Chương 1224

Chương 1224 Chương 1224: Phản ứng nhanh Nhưng ngay khi hắn khóa được Trương Hằng và chuẩn bị bóp cò thì thấy Trương Hằng đột nhiên lao đến bên cạnh lão Cảnh, sau đó trực tiếp kéo lão Cảnh lên, chắn trước người, như vậy ảnh nhiệt của hai người hoàn toàn chồng lên nhau. Trong thời gian này, Trương Hằng vẫn làm không ít bài tập, hắn cũng đã tìm hiểu khá nhiều về vũ khí trang bị của thời đại này, bởi vì chỉ có như vậy mới có thể đảm bảo rằng hắn sẽ không chết vì những đòn tấn công không rõ nguyên nhân trong trận chiến có thể xảy ra tiếp theo và việc hắn coi lão Cảnh là lá chắn thịt cũng không hoàn toàn chỉ là bán đứng đồng đội.

Trên thực tế, từ lời nói của hai thiếu niên chơi ván trượt trước đó cũng có thể nghe ra rằng bọn này không đến để lấy mạng lão Cảnh mà muốn moi thông tin gì đó từ miệng lão, nói cách khác là chúng cần một lão Cảnh còn sống. Thông tin này đối với Trương Hằng mà nói vô cùng quan trọng, bởi vì điều đó có nghĩa là trong trận chiến tiếp theo, hắn không những không phải lo lắng đến sự sống chết của lão Cảnh mà ngược lại còn có thể lợi dụng buff bất tử trên người lão. Vì vậy, tiếp theo lão Cảnh phát hiện ra mình đã trở thành lá chắn cho vệ sĩ của mình. Sau khi đảm bảo an toàn cho phía trước, Trương Hằng bắn hạ tên cầm súng ở phía sau trước, sau đó bắn hạ luôn tên đầu đinh cầm nỏ laser bên cạnh hắn, rồi mới xoay súng, bắn viên đạn thứ ba vào ngực tên có chức năng khóa tự động trên súng, trán toát mồ hôi nhưng không thể bóp cò.

Mà thấy đồng bọn bị bắn chết, những tên lái mô tô còn lại không những không bỏ chạy mà còn xông lên. Nhưng chiến lược của Trương Hằng cũng có hiệu quả, vì sợ giết nhầm lão Cảnh nên lần này chúng chọn dùng vũ khí cận chiến, một thanh đao sắc bén chém vào eo Trương Hằng. Với sự hỗ trợ của tốc độ xe mô tô, tốc độ của nhát chém này cũng nhanh hơn nhiều so với tốc độ vung dao trực tiếp của người cầm dao. Nhưng dù: vậy, Trương Hằng vẫn né được. Bản thân Trương Hằng đã có thân pháp rất tốt, còn trong Phó bản Roma, bước chân của sát thủ mà hắn luyện tập đã một lần nữa nâng cao sự nhanh nhẹn khi di chuyển của hẳn và quá trình huấn luyện sát thủ tương ứng cũng tăng cường khả năng đánh hơi nguy hiểm của hắn, giúp hắn có thể phản ứng trước. Nhưng kẻ địch mà hắn phải đối mặt không chỉ có hai người trên một chiếc mô tô. Hắn vừa né được nhát chém đó thì gân như cùng lúc đó, một nắm đấm khác cũng đập vào mặt Trương Hằng, người ra đòn còn đeo một chiếc găng tay, những chiếc gai nhọn trên đó cũng lấp lánh dưới ánh đèn đêm, nếu bị cú đấm này đánh trúng, không cần nói cũng biết, đầu của Trương Hằng chắc chắn sẽ thêm vài lỗ thủng.

Nhưng ngay khi chiếc găng tay sắp đập vào mặt Trương Hằng thì Trương Hằng đã kịp nổ súng hạ gục người lái xe mô tô ở phía trước, sau đó chiếc mô tô đột nhiên mất lái, trượt khỏi người Trương Hằng, không chỉ một người một xác trên xe bị văng ra rất xa mà chiếc mô tô mất lái còn đâm vào một chiếc mô tô khác đang lao về phía Trương Hằng, gây ra một vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng. Còn Trương Hằng thì nhân lúc này hạ gục thêm hai tên lái xe, lão Cảnh bên cạnh hắn đã hoàn toàn ngây người. Ban đầu hắn còn tức giận vì Trương Hằng dùng hắn làm lá chắn thịt, đặc biệt là khi hắn thấy họng súng đen ngòm bên kia cứ chĩa vào người mình thì tim hắn như muốn ngừng đập. Theo hắn thấy thì tình hình trước mắt chắc chắn cả hai người đều sẽ phải bỏ mạng ở đây nhưng sau đó hắn lại thấy Trương Hằng bắt đầu giết chóc trong đám đông, một hơi giải quyết sáu tên địch. Nhưng đây vẫn chưa phải kết thúc, mà chỉ mới là bắt đầu. Vì sợ bắn nhầm lão Cảnh nên bọn côn đồ đi xe mô tô đành phải cất vũ khí nóng đi, sau đó lại sợ chiến thuật bắn hạ người lái xe của Trương Hằng nên vô tình giảm tốc độ xe mô tô, điều này cũng khiến chúng trở thành mục tiêu dễ bị ngắm bản hơn. Sau khi mất thêm bốn đồng bọn, tên cầm đầu cuối cùng cũng ra hiệu nhưng không phải rút lui mà là ra lệnh cho tất cả mọi người tản ra, tìm chỗ ẩn nấp, lần này chúng cũng học được cách khôn ngoan hơn, không còn bắn vào chỗ hiểm của Trương Hằng nữa mà chuyển sang bắn vào chân, rõ ràng là chúng nhận được nhiệm vụ chỉ cần đảm bảo lão Cảnh còn sống chứ không phải không bị thương, trong trường hợp băn vào chân thì dù có bắn nhầm mục tiêu cũng không sao.

Vì vậy, Trương Hằng cũng đưa lão Cảnh đến trước một cửa hàng tạp hóa đã đóng cửa cách đó hai mươi mét, nổ súng bắn vỡ kính, sau đó cả hai trốn vào sau quầy."Sao lại thế này."

Lão Cảnh nằm sấp sau quầy, vẻ mặt vẫn còn hoảng sợ. Mặc dù mục tiêu tấn công của bọn côn đồ đi xe mô tô vừa rồi không phải lão nhưng ngay cả khi chỉ đứng bên cạnh lão cũng đã sợ đến mềm cả chân, những lưỡi dao và đỉnh nhọn sáng quắc kia cũng không cách lão bao xa, thậm chí trong lúc giao chiến còn có chất lỏng ấm áp bắn vào mặt lão, lão Cảnh hoàn toàn không thể tưởng tượng được Trương Hằng là mục tiêu thì đã chống đỡ qua từng đợt tấn công như thế nào.
Bình Luận (0)
Comment