Chương 1226
Chương 1226: Động thái của đối thủ
"Vậy phải làm sao?"
"Chờ thôi."
"Chờ? Ngươi còn thấy kẻ địch bên ngoài
chưa đủ nhiều sao."
Lão Cảnh vội đến nỗi muốn giậm chân,
bọn họ mới trốn trong cửa hàng tạp hóa
này một lúc, bên ngoài lại có thêm không
ít xe mô tô, rất khó tưởng tượng nếu ở lại
thêm một lúc nữa, sẽ còn bao nhiêu kẻ
địch kéo đến.
"Ta đã nói rồi, đột vây là vô dụng, chúng
†a chỉ có hai người, hơn nữa bây giờ trên
người ngươi cũng không còn buff vô địch
nữa, chúng đã phát hiện ra không cần
phải cẩn thận như vậy, chỉ cần giữ mạng
ngươi là được, điều này cũng có nghĩa là
nếu chúng ta xông ra ngoài bây giờ, ngươi cũng sẽ bị ăn đạn, vì vậy cách tốt nhất của chúng ta là ở đây chờ tiếp, chờ đến khi đồng minh của chúng ta xuất hiện."
"Ai là đồng minh của chúng ta?"
"Ai muốn thông qua ngươi để mua bộ mã hóa ký ức đó thì người đó chính là đồng minh của chúng ta, dù sao đây cũng là địa bàn của ngài G, ta đoán lúc này ông ấy hẳn đã nhận được tin chúng ta bị phục kích rồi, vì vậy chỉ cần chống đỡ thêm một lúc nữa, người của ông ấy hẳn sẽ đến nhưng đám người bên ngoài kia hẳn cũng biết điều này, vì vậy nếu ta đoán không nhầm thì chúng sẽ sớm phát động đợt tấn công tiếp theo."
Trương Hằng vừa nói vừa đưa chiếc lồng chuột đồng cho lão Cảnh:
"Giúp ta chăm sóc tốt người bạn cùng phòng mới của ta." "Hả?"
Lão Cảnh ôm lồng chuột đồng, vẻ mặt đờ đãn. Mà khoảnh khắc tiếp theo, đám xe mô tô bên ngoài quả nhiên như Trương Hằng nói đã phát động một đợt tấn công nữa, chúng rõ ràng vẫn có chút lo lắng sẽ giết nhầm lão Cảnh, vì vậy đã cất vũ khí nhiệt trong tay đi, đổi sang dùng vũ khí cận chiến, mà điều này cũng hợp ý Trương Hằng. Thấy tên địch đầu tiên đã vội vàng nhảy xuống từ quầy tạp hóa, Trương Hằng cũng bóp cò, đưa tên đó lên chuyến xe đầu thai sớm, sau đó hắn thuận thế bắt lấy con dao găm rơi khỏi tay tên đó.Ồ, các ngươi thật không nên tặng ta thứ ta cần nhất ngay từ đầu."
Một đao trong tay, Trương Hằng cũng chính thức mở ra chế độ sát thần. Cảm giác này giống như đã trở lại đêm chiến đấu đẫm máu ở Phó bản Kyoto vào thời Mạc mạt, bốn phương tám hướng chỉ có vô số kẻ địch, tràn đến như thủy triều. Chỉ xét về đao thuật mà nói, đám xe mô tô này đương nhiên không thể so sánh với những võ sĩ của phe đảo Mạc, chúng không động thì thôi, một khi động thì gần như toàn thân đều là sơ hở, hơn nữa giữa chúng cũng thiếu sự phối hợp, cơ bản là dựa vào đông người mà xông lên.
Nhưng chúng cũng có ưu điểm của chúng, đặc biệt là về vũ khí, mặc dù không thể sử dụng vũ khí nhiệt nhưng các loại vũ khí cận chiến lại rất đa dạng, ngoài ra một số tên còn cải tạo cả chân tay giả cơ khí.
Lúc đâu, Trương Hằng cũng suýt nữa phải chịu một tổn thất nhỏ, thấy có người đấm một quyền về phía sau hắn, hắn không để tâm lắm, trước tiên chém ngã một tên cầm dùi cui điện ở phía bên kia, sau đó mới quay người đi ứng phó với cú đấm đó, kết quả là một đao chém vào năm đấm của đối phương nhưng lại bắn ra một trận mưa lửa, còn trên mặt chủ nhân của nắm đấm thì không hề lộ ra vẻ đau đớn nào.
Ngược lại, chính Trương Hằng vì lực phản chấn mạnh mẽ mà suýt chút nữa không cầm được đao trong tay, may là mặc dù một đao này không thể làm tổn thương đối phương nhưng cũng thay đổi được một chút quỹ đạo của nắm đấm đó, khiến nắm đấm đó sượt qua người Trương Hằng, cuối cùng đập vào bức tường của cửa hàng tạp hóa. Bức tường trực tiếp bị cú đấm này đánh nứt ra, bụi tỏa ra như một trận mưa bột.
Ánh mắt kẻ ra đấm lóe lên một tia hung dữ, giơ nắm đấm lên định đập xuống Trương Hằng một cú đấm thứ hai nhưng lần này Trương Hằng đã coi trọng hắn, đương nhiên sẽ không cho hắn bất kỳ cơ hội nào nữa, nắm đấm của hắn mới vung chưa đến một nửa, Trương Hằng đã nhanh chân tiến lên một bước chém đầu hắn. Cái đầu đó lăn ngay đến bên cạnh lão Cảnh, khiến lão và cả con chuột đồng mà lão đang bế trong tay đều sợ hết hồn. Kết quả là sự kinh hoàng của lão Cảnh vẫn chưa qua đi, cổ áo của lão đột nhiên bị ai đó kéo lên, thấy sắp bị kéo ra khỏi quầy hàng thì may thay, Trương Hằng ở phía bên kia cũng luôn chú ý đến tình hình bên này, vừa đấu với hai đối thủ mới xông tới, vừa giơ tay bắn chết tên muốn thừa nước đục thả câu kia. Khi xác của tên đó đập đầu vào quầy hàng, cơ thể của lão Cảnh cũng trượt trở lại sau quầy hàng, còn đao của Trương Hằng thì vạch một đường cong kỳ lạ trên không trung, vòng qua một tên địch đang làm tư thế phòng thủ ở phía trước, trực tiếp đâm xuyên qua ngực đồng bọn của hắn. Đám xe mô tô thấy vậy cũng khựng lại, chúng rõ ràng không ngờ Trương Hằng không chỉ băn súng giỏi mà đao pháp cũng lợi hại như vậy, chỉ trong chớp mắt, dưới đao của hắn đã lại thêm ba vong hồn.