Chương 1328
Chương 1328: Giao đấu Số 5 thấy Số Không chìm vào trầm tư, liếc nhìn số 7 và số 2 bên kia, môi mấp máy, dường như muốn nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn không nói nên lời. Sau đó, ba người theo sự sắp xếp trước đó của Số Không, lần lượt trốn sau bàn giám sát và máy lọc nước, lặng lẽ chờ Trương Hằng đến. Kết quả là một khắc trôi qua, không có chuyện gì xảy ra, hành lang bên ngoài thậm chí không có bóng dáng của một con mèo. Số 5 cuối cùng không nhịn được lên tiếng, nhẹ nhàng nhắc nhở: "Đội trưởng, chúng ta có nên giải quyết chuyện hàng hóa trước không, dù sao chúng ta cũng có bốn người ở đây, có thật sự cần phải để ý đến một người như vậy không?" Lời của số 5 cũng khiến Số Không sững sờ, ngay sau đó hắn nhận ra rằng trước đây mình thực sự có hơi đi vào ngõ cụt, có hơi quá coi trọng Trương Hằng, vì sau này hắn đã liên tục giết chết một nửa đội nhỏ của hắn nên Số Không cũng coi Trương Hằng là đối thủ lớn nhất, thái độ và phán đoán này không có vấn đề gì nhưng vấn đề là hiện tại trong khách sạn, những người chiếm ưu thế về vũ lực vẫn là đội phản ứng khẩn cấp, ngay cả Trương Hằng cũng không thể đối đầu trực diện với bốn người.
Vì vậy, trên thực tế, họ không cần phải áp dụng chiến lược phòng thủ cực đoan như vậy để đoán xem Trương Hằng sẽ xuất hiện ở đâu, ngược lại, chỉ cần tiêu diệt bốn thành viên còn lại của đội hành động đặc biệt, lấy được hàng hóa, tự nhiên sẽ buộc Trương Hằng phải đến tìm họ.
Vì đã biết vấn đề nằm ở đâu nên tiếp theo Số Không cũng nhanh chóng điều chỉnh, không chỉ về mặt chiến lược mà cả về mặt tâm lý, hắn vẫn coi Trương Hằng là mối đe dọa lớn nhất, vẫn cảnh giác nhưng không còn quá thận trọng, trói tay trói chân, bắt đâu chủ động lợi dụng ưu thế về vũ lực của mình, chủ động tìm kiếm sự tiếp xúc, kéo theo cả đội phản ứng khẩn cấp cũng bắt đầu di chuyển nhanh chóng trong khách sạn. Nhưng ngay khi họ phục kích trong phòng giám sát, Trương Hằng đã có phát hiện. ...
Trương Hằng không biết rằng những người của đội phản ứng khẩn cấp đang chờ phục kích hăn trong phòng giám sát, dù sao hắn cũng không phải là người toàn năng, Trương Hằng chỉ dựa vào số lượng người bắn súng để phán đoán rằng phòng giám sát không có manh mối có giá trị gì, lại là vị trí dễ bị chú ý nhất trong toàn bộ khách sạn nên hắn cũng không đến đó để hóng chuyện.
Không giống như Số Không, Trương Hằng mặc dù cũng rất coi trọng bốn người của đội phản ứng khẩn cấp nhưng vẫn chưa coi trọng đến mức phải thay đổi chiến lược hành động, đặc biệt là trong trường hợp đội phản ứng khẩn cấp chiếm ưu thế về vũ lực, nếu hắn dừng lại, bị bọn họ tìm thấy bộ mã hóa trí nhớ trước, mang xuống lầu và hợp nhất với nhóm cảnh sát liên bang ở dưới lầu thì tình cảnh của hắn sẽ trở nên bị động hơn.
Vì vậy, trong khi bốn người của đội phản ứng khẩn cấp đang ẩn núp trong phòng giám sát, Trương Hằng đã bắt đầu di chuyển.
Khách sạn Tứ Châu là một khách sạn cỡ trung, có tổng cộng mười bốn tầng, 832 phòng, trong trường hợp không thể sử dụng thiết bị giám sát, nếu thực sự phải từng phòng một mà tìm kiếm thì sẽ mất khá nhiều thời gian.
Nhưng may mắn thay, Trương Hằng cũng không cần phải từng phòng một mà tìm kiếm.
Bốn người của đội hành động đặc biệt đều mặc trang bị bộ xương ngoài, bộ trang bị này mang lại cho họ sức mạnh, tốc độ và khả năng chiến đấu mạnh mẽ nhưng mặt khác, khi di chuyển cũng sẽ để lại nhiều dấu vết hơn.
Trương Hằng đã nhìn thấy những vết lõm nghi là do bộ xương ngoài va chạm trên bức tường tầng chín, độ cao ngang đầu người bình thường nhưng lại vừa vặn là vị trí vai của người mặc bộ xương ngoài, ngoài ra, Trương Hằng còn phát hiện ra một vệt dầu nhỏ rò rỉ trên bức tường bên dưới, Trương Hằng đoán rằng hẳn là một trong những bộ xương ngoài đã bị tấn công rất dữ dội khi chạy trốn trước đó, mặc dù cuối cùng đã trốn được vào khách sạn nhưng tổn thương của máy cũng khá nghiêm trọng, đến đây rất có thể không chịu được nữa.
Trương Hằng đi dọc theo hành lang, rất nhanh lại tìm thấy vệt dầu thứ hai, thứ ba... Những vệt dầu này kéo dài đến phòng 936 ở cuối hành lang.
Tuy nhiên, Trương Hằng suy nghĩ một lúc, cuối cùng lại không đi về phía phòng 936, mà lùi lại vài bước, đi đến phòng để đồ vải bên cạnh thang máy.
Về cơ bản, tất cả các khách sạn đều có phòng để đồ vải, chủ yếu dùng để cất giữ một số đồ dùng trên giường, khăn bông vải... Trương Hằng trước đó khi đi ngang qua đã chú ý thấy cửa phòng để đồ vải chỉ khép hờ, điều này thuyết minh bên trong hẳn là có người.
Trương Hằng cầm súng, dựa lưng vào bức tường bên ngoài, trước tiên nhẹ nhàng đẩy cửa ra một chút, sau đó ném một quả lựu đạn khói vào trong, đếm thầm trong lòng vài giây rồi đeo [Thấu Kính Loại Bỏ] xông vào phòng để đồ vải. Động tác của Trương Hằng rất nhanh, vừa vào đã lăn sang một bên, cố gắng tránh những đòn tấn công có thể xảy ra, đồng thời nhanh chóng quan sát khắp phòng để đồ vải, cuối cùng chỉ nhìn thấy một nhân viên phục vụ đang ho liên tục bên cạnh xe đẩy làm việc.