Chương 1389: Cuộc chiến tâm lý
Chương 1389: Cuộc chiến tâm lýChương 1389: Cuộc chiến tâm lý
"Không phải ta, mà là chúng ta." Trương Hằng nói:
"Cừu Điện Tử và Từ Khiết có thể ở lại đây nhưng ngươi phải đi cùng ta."
"Ta thì không có vấn đề gì nhưng ngươi có chắc là muốn mang ta theo không." Khâu Minh nói:
"Ta tuy không biết ngài G đang chơi trò gì lần này nhưng ta là một trong số ít những người hiểu rõ nhất về hắn ta, mà hắn ta cũng biết ta hiểu rõ hắn ta, vì vậy nếu ngươi mang ta theo, rất có thể sẽ khiến ngươi rơi vào nguy hiểm."
Trương Hằng không trả lời câu hỏi của Khâu Minh ngay mà hỏi ngược lại:
"Những năm gần đây các ngươi gặp nhau nhiều không?”
"Cái này thì, nói thật là rất ít, kể từ khi hắn được công ty cử đến tâng một, chúng ta liên lạc với nhau thông qua email được mã hóa và sau khi xem xong thì xóa, không để lại bất kỳ dấu vết nào, dù sao hắn không muốn ai biết hắn có liên hệ với người của Thịnh Đường Morgan, còn ta cũng không muốn tầng quản lý biết ta vẫn còn liên lạc với hắn."
"Vậy thì không có vấn đề gì, chỉ cần hắn không nhận ra ngươi thì những phiền phức ngươi lo lắng sẽ không tồn tại, trước khi đi ta sẽ trang điểm cho ngươi, ngoài ra ngươi cần phải thay đổi một số thói quen nhỏ của mình hết mức có thể, đồng thời hạ thấp giọng nói một chút, như vậy thì hắn ta về cơ bản sẽ không thể nhận ra ngươi."
"Ngươi nói thế nào thì ta nghe vậy." Khâu Minh nhún vai:
"Nhưng ngươi định đưa ta về tâng một bằng cách nào?"
"Mặc dù ga tàu trung tâm không còn bán vé ra ngoài nữa nhưng Thịnh Đường Morgan vẫn luôn điều động nhân lực đến tâng một, ta nghĩ họ sẽ không ngại nhường hai suất cho chúng ta." Trương Hằng dặn dò Cừu Điện Tử một số điều cân chú ý sau khi hắn rời đi, bảo hắn và Từ Khiết tiếp tục giữ thái độ khiêm tốn. Bình thường thì việc Từ Khiết bỏ trốn cũng là một chuyện lớn đối với Thịnh Đường Morgan. Nhưng lúc này, sự chú ý của tầng quản lý đều bị cuộc bạo loạn ở tâng một thu hút, tạm thời cũng không có nhiều thời gian để quản Từ Khiết, chỉ có thể giám sát mạng lưới, tránh để Từ Khiết phát tán rộng rãi những gì cô ta nhìn thấy. So với vậy, mối đe dọa mà ngài G mang lại vẫn lớn hơn, phạm vi ảnh hưởng cũng rộng hơn, như Khâu Minh đã nói, bản thân tâng quản lý cũng phải chịu không ít áp lực, nếu chuyện này không thể giải quyết trong thời gian ngắn, họ cũng sẽ phải đối mặt với tình huống khó xử là không thể giải trình với hội đồng quản trị, vì vậy tình cảnh của Cừu Điện Tử và Từ Khiết tương đối an toàn. Còn Trương Hằng thì cùng Khâu Minh đã hóa trang đi đến đồn cảnh sát ở tâng hai.
Thịnh Đường Morgan đã điều động không ít cảnh sát từ các tâng đến không gian tâng một, số cảnh sát còn lại thậm chí còn khó có thể duy trì trật tự hàng ngày, may là thời gian không dài, cộng thêm các tâng khác không hỗn loạn như tâng một, tạm thời không xảy ra chuyện gì lớn.
Còn bên kia, Thịnh Đường Morgan cũng không có ý định dừng lại, rất nhanh, danh sách điều động đợt ba đã được phát đến các đồn cảnh sát ở các tâng. Trương Hằng xâm nhập vào hệ thống của cảnh sát tầng hai, tìm thấy danh sách đó và khóa mục tiêu trên đó. Hai cảnh sát mới vào nghề gần đây nhất bị Trương Hằng để mắt tới, vì thời gian vào nghề tương đối ngắn, chỉ khoảng một tuần nên hầu hết mọi người trong đồn cảnh sát đều chưa quen mặt họ, đáng lẽ phải để họ hợp tác với hai cảnh sát kỳ cựu để làm quen với công việc trước nhưng lại xảy ra chuyện bạo loạn ở tâng một, đồng đội của họ thuộc nhóm cảnh sát đầu tiên đến tâng một, vì vậy hai người họ cũng chỉ có thể vội vàng tiếp quản công việc tuần tra ở đây. Như vậy, thời gian ở lại đồn vào ban ngày càng ít, những người quen mặt họ đương nhiên cũng ít hơn.
Lần này Trương Hằng định mượn danh nghĩa của họ, tất nhiên không phải trực tiếp dùng tên của họ, dù sao thì dù hai người có mới đến mấy cũng không thể thay đổi khuôn mặt mà không bị phát hiện, Trương Hằng định đánh tráo tên của hai người trong danh sách trước khi khởi hành, sau đó dùng hai thân phận mới thay thế, với sự hiện diện của hai người trong đồn cảnh sát thì đây là cách khó bị phát hiện nhất. Nhưng trước tiên phải để chính chủ ngoan ngoãn ở nhà, Trương Hằng và Khâu Minh lái xe đến thăm hai cảnh sát mới, Khâu Minh chịu trách nhiệm gõ cửa bấm chuông, lịch sự chào hỏi người thân nữ của mục tiêu, khi mục tiêu nổi giận đi ra, chuẩn bị đánh người thì Trương Hằng đợi sẵn ở bên cạnh sẽ trực tiếp ra tay đánh vào gáy của mục tiêu. Khâu Minh cứ thế đứng trước mặt, thưởng thức cảnh mục tiêu ngã thẳng xuống đất.
Trương Hằng đã kiểm soát lực đạo, không ra tay quá mạnh nhưng cũng đảm bảo mục tiêu sẽ hôn mê ít nhất nửa ngày, sau đó hai người cùng nhau cởi quần áo của mục tiêu ra và thay vào, nửa giờ sau, họ đã mặc một bộ cảnh phục, đeo súng lục, biến thành hai cảnh sát ở không gian tầng hai.