Chương 1441: Bước ngoặt
Chương 1441: Bước ngoặtChương 1441: Bước ngoặt
Sự biến mất của Beta giống như một màn ảo thuật.
Nhưng đối với Trình Tư Hàm và thế giới mà cô ấy đang sống, chuyện như vậy cũng không phải là không thể xảy ra, chính Trình Tư Hàm cách đây không lâu cũng đã chơi một trò tương tự trước mắt Trương Hằng, dù sao thì Beta cũng là người chơi hiện đang xếp thứ hai trên bảng xếp hạng cuộc chiến Người Đại Diện vòng một, lại còn là đại lý được Loki chỉ định, nếu cô ấy không có phương tiện thoát thân nào thì mới là lạ.
Nhưng điều khiến Trình Tư Hàm không hiểu là, Beta rõ ràng có phương tiện thoát thân, tại sao lúc ở bệnh viện và trên đường lại không dùng, phải đợi đến đây mới dùng, có phải vì đạo cụ trên người cô ấy chỉ có thể phát huy tác dụng ở đây không? Hay chỉ đơn thuần là muốn đưa cô đến đây? Ngoài ra, trong những lời cô ấy nói trước đó trên tàu điện ngầm, có bao nhiêu câu là thật, bao nhiêu câu là giả?
Trình Tư Hàm nhìn về phía đường hầm phía trước dường như vô tận, lại nhìn vào chiếc điện thoại trên tay, không biết có phải vì cô hiện đang ở vị trí quá sâu dưới lòng đất hay không, điện thoại lúc này hiển thị trạng thái không có tín hiệu, cô không thể liên lạc với bên ngoài. Trình Tư Hàm do dự một chút, quyết định vẫn đi theo đường cũ trở về, đợi Trương Hằng và Phạm Mỹ Nam đến hội hợp, rồi hãy bàn xem bước tiếp theo nên làm gì. May mắn là trước đó cô không đuổi theo quá xa, theo tính toán của chính Trình Tư Hàm, cô cũng chỉ chạy trong bóng tối khoảng bốn năm phút, hơn nữa vì không nhìn thấy đường dưới chân nên tốc độ không nhanh lắm, cho nên bây giờ bật đèn pin quay lại cũng chỉ mất khoảng hai ba phút.
Tuy nhiên, sau đó Trình Tư Hàm đã đi bộ đủ sáu bảy phút nhưng vẫn không tìm thấy sân ga lúc đến và kỳ lạ hơn nữa là, lần này Trình Tư Hàm cũng đặc biệt chú ý đến môi trường xung quanh, kết quả phát hiện ra rằng nơi này ngoài việc không có đường ray thì không có gì khác biệt so với đường hầm đang sử dụng trên đầu, ở giữa cũng không có ngã rẽ nào, vì vậy cũng loại trừ khả năng cô đi nhầm đường khi quay lại đường cũ. Trái tim Trình Tư Hàm trùng xuống, trước đó vẫn luôn đuổi theo Beta, cảm giác của cô không rõ ràng lắm, bây giờ Beta đã biến mất, chỉ còn lại một mình cô trong đường hầm này, đồng thời ánh sáng phát ra từ điện thoại chiếu bóng cô lên bức tường bên đường hầm, kéo dài ra, trông vô cùng kỳ lạ.
Trước và sau cô đều là bóng tối thăm thắm, cả đường hầm chỉ còn lại bóng dáng cô đơn của cô.
Bên kia, Phạm Mỹ Nam cũng đã nhận được tin nhắn Trình Tư Hàm gửi đến, cùng Trương Hằng đến ga tàu điện ngầm nhưng khi qua kiểm tra an ninh thì gặp một chút rắc rối, những trang bị trên người Trương Hằng dù là [Tàng Sáo] hay [Chiếc Cung Ôn Dịch] đều quá nổi bật, Trương Hằng phải tìm một chiếc túi du lịch cỡ lớn để đóng gói chúng lại, đồng thời nghĩ cách gây ra một chút náo loạn ở lối vào, thu hút sự chú ý của hai nhân viên an ninh không xa. Sau đó, anh và Phạm Mỹ Nam mới quẹt thẻ qua cửa soát vé, đi xuống cầu thang, đến trước sân ga. Phạm Mỹ Nam nhìn trái nhìn phải nhưng không thấy bóng dáng Trình Tư Hàm hay Beta đâu, cô lên tiếng: "Địa điểm cuối cùng chị tôi gửi cho tôi là ở đây, cậu nghĩ ý chị ấy là gì, muốn chúng ta đi tàu điện ngầm ở đây sao?"
"Không giống lắm, tuyến tàu điện ngầm này chính là tuyến tàu điện ngầm mà chúng ta theo dõi ban đầu, chỉ là sau đó không hiểu sao điện thoại của chị cậu lại rơi vào tay tên trộm vặt đó, hắn đã đổi tuyến tàu điện ngầm ở giữa nhưng lúc đó chị cậu và Beta hẳn vẫn còn trên tàu điện ngầm, vì vậy họ hẳn là xuống tàu ở đây chứ không phải lên tàu nhưng nếu chỉ ra khỏi ga thì chị cậu hoàn toàn không cần phải mạo hiểm nhắn tin, còn nêu rõ cả sân ga, khả năng lớn là họ vẫn còn ở đây."
“Tôi đi xem nhà vệ sinh."
Phạm Mỹ Nam nói.
"Được, vậy tôi tìm cách điều chỉnh camera giám sát."
Trương Hằng ngẩng đầu nhìn một vài camera trên tường, những camera này về cơ bản đã bao phủ toàn bộ sân ga, nếu có thể tìm thấy đoạn ghi hình thì hẳn sẽ biết chuyện gì đã xảy ra ở đây. Nhưng Phạm Mỹ Nam hơi lo lắng, không giống như nhân viên an ninh trước cửa soát vé, người phụ trách xem camera giám sát trong phòng giám sát thường sẽ không ra ngoài bất kể chuyện gì xảy ra bên ngoài, hơn nữa trong một phòng giám sát không chỉ có một hoặc hai người, tất nhiên những người này cộng lại cũng không phải là đối thủ của Trương Hằng nhưng nếu Trương Hằng thực sự dùng biện pháp bạo lực để lấy được đoạn ghi hình thì e rằng sau đó sẽ gây ra không ít sóng gió, phải biết rằng đây là thế giới thực chứ không phải trong [Phó Bản]. Theo lý mà nói thì đây hẳn là lúc cô ra tay, nếu khả năng ngụy trang của cô vẫn còn, cô có thể đóng giả thành lãnh đạo của ga tàu điện ngầm và vào xem đoạn ghi hình một cách ngang nhiên.