Chương 1488: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
Chương 1488: Cuộc Gặp Gỡ Định MệnhChương 1488: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
Khi hắn đẩy cửa phòng nghỉ đi ra, vừa vặn nhìn thấy cô pha chế viên đang ở quầy pha chế chế biến đồ uống mới.
Gần đây, cô pha chế viên rõ ràng ngày càng lười biếng hơn, khi Trương Hằng nhìn thấy cô, cô ấy cơ bản không phải đang xem truyện tranh thì cũng đang dùng điện thoại xem phim truyền hình, hoặc đang tranh luận nảy lửa với cư dân mạng không rõ danh tính trên diễn đàn truyện tranh, thậm chí còn không muốn làm công việc chính của mình, có người gọi đồ uống thì tùy tiện pha chế một chút, hoặc thậm chí còn quá đáng hơn là trực tiếp chuyển đơn hàng cho người pha chế ở quán bar dưới tầng, đợi bên dưới pha chế xong rồi mới bảo người ta mang lên, chỉ thiếu điều viết hai chữ qua loa lên mặt.
Nhưng hôm nay cô ấy lại khác thường, không tiếp tục hưởng lương mà lười biếng, mà cuối cùng cũng lại tận tụy với công việc một lần, bắt đầu phát triển đồ uống mới cho phòng nghỉ. Cô pha chế viên thêm một thìa muối biển vào một cốc đồ uống màu xanh lục không rõ, hoàn thành sáng tạo ngẫu hứng của mình, sau đó đưa cốc đồ uống này cho một người chơi ở quầy bar, lúc này mới quay đầu lại, vừa dùng khăn lau tay vừa nói:
"Chưa đầy 24 giờ kể từ lần anh rời đi, sao thế, anh đã nóng lòng muốn tiếp tục vòng chơi tiếp theo rồi sao?"
"Không, tôi chỉ vừa mới có được một đạo cụ muốn nhờ cô giám định giúp." Trương Hằng vừa nói vừa lấy chiếc vảy vàng từ trong túi du lịch ra. Cô pha chế viên nhận lấy chiếc vảy, đưa lên mũi ngửi ngửi:
"Ừm, còn khá tươi, xem ra anh vừa có một cuộc hẹn thân mật với chủ nhân của thứ này, anh thật may mắn, gần đây tôi vừa hay rảnh rỗi không có việc gì làm, ngày mai có thể đưa kết quả giám định cho anh.”
Nói xong, cô ấy ngẩng đầu lên, kết quả phát hiện Trương Hằng đang nhìn chằm chằm cô ấy.
"Sao thế, tôi khiến anh nhớ đến cô gái đáng thương nào trong Phó bản mà anh đã đùa giốn rồi bỏ rơi sao?"
Cô pha chế viên nhướng mày. Còn Trương Hằng sau đó cũng thu hồi ánh mắt, nhàn nhạt nói:
"Ừm, tôi chỉ không ngờ cô có thể hiệu quả như vậy."
"Đừng nhìn tôi như vậy, tôi cũng phải trả tiên thuê nhà, còn nuôi rất nhiêu thú cưng."
"Mèo sao?"
"Không, tôi thích cá, vừa đặt một bể cá dài hai mươi mét trên mạng, chuẩn bị nuôi thêm hai con lươn điện." Cô pha chế viên vén tóc bên tai nói. Trương Hằng gật đầu:
"Vậy thì chúc cô may mắn" Nói xong, hắn trả tiền giám định, lại xách túi du lịch rời khỏi phòng nghỉ. Còn hắn vừa mới đi, cô pha chế viên cũng thở phào nhẹ nhõm, toàn thân mất hết sức lực, lại khôi phục dáng vẻ nửa sống nửa chết như trước, lúc này lại có một người chơi đến gọi đồ uống, kết quả cô pha chế viên nói một câu chờ một chút, liền chuyển đơn hàng cho người pha chế ở quán bar dưới tầng, còn bản thân thì rút một cuốn "Kỳ hồn' ra tiếp tục lật xem. Cô ấy tìm thấy trang mình vừa xem cách đây không lâu, định tiếp tục đọc tiếp nhưng ngay sau đó lại dừng động tác lại. Bởi vì cô ấy nhìn thấy trang sách bên phải, nơi ngón tay cô ấy vừa ấn vào, để lại một dấu ấn màu đỏ nhạt, dấu ấn màu đỏ đó rất mờ, chỉ có đôi mắt của cô pha chế viên mới có thể nhìn ra. Sau đó, cô pha chế viên như nghĩ ra điều gì, lại đưa tay sờ tóc mình, kết quả là tìm thấy vài hạt đất màu đỏ.
Cô pha chế viên biết chuyện không hay rồi, cô ấy giết đến hòn đảo đó, trên đường đi rất cẩn thận, trên người cũng không dính nước biển hay thứ gì khác, gần như giống hệt lúc cô ấy rời đi, chỉ có điều khi ở trên đảo, để thể hiện rằng mình không có ác ý với Jormungandir, cô pha chế viên đã đưa tay nhặt hai viên đá cuội màu đỏ đập vỡ, để phôi rắn bên trong sớm được ra đời. Cũng chính lúc đó, cô ấy đã dính đất vào tay, mà cô ấy lại có thói quen vuốt tóc, những hạt đất đó có lẽ cũng từ lúc đó mà dính vào tóc cô ấy, nếu là người bình thường thì không sao, có lẽ cũng không để ý đến những chỉ tiết này. Nhưng cô pha chế viên đối mặt là Trương Hằng, khả năng quan sát và phân tích của hắn trong số những người chơi gần như không ai sánh bằng, vì vậy cô pha chế viên cũng không ôm bất kỳ tâm lý may mắn nào, cô ấy biết Trương Hằng chắc chắn đã nhìn ra cô ấy từng đến hòn đảo nhỏ đó."Xong đời rồi." Cô pha chế viên xoa xoa thái dương, thở dài:
"Tại sao tôi lại cảm thấy mình giống như một gã đàn ông ngoại tình bị vợ bắt gặp vậy, rõ ràng tôi chỉ đi hộ tống, đến cuối cùng lại phải cẩn thận giấu giếm, chậc chậc chậc, đúng là một công việc không được đền đáp." Cô ấy đang cảm thán thì cửa phòng nghỉ lại bị người ta đẩy ra.
Lần này vào cửa là một nữ phục vụ, bưng ly cocktail mà cô pha chế viên vừa lười biếng chuyển đơn đến nhưng lúc này người chơi đó đã quên mất mình gọi rượu, bởi vì mắt hắn ta chỉ chăm chăm nhìn vào nữ phục vụ. Theo lý mà nói, hắn ta cũng đã trải qua không ít Phó bản, đã gặp không ít các loại con gái nhưng khi nhìn thấy cô gái trước mắt này, hắn ta vẫn cảm thấy vô cùng kinh ngạc, ngoại hình của đối phương không thể nói là hoàn hảo không tì vết nhưng trên người lại có một khí chất ngây thơ trong sáng, rất dễ khơi dậy ham muốn bảo vệ trong lòng đàn ông, đồng thời cô ấy còn là một người lai, cả đôi mắt và mái tóc đều mang chút phong cách kỳ lạ.