thế là những người không vừa lòng kia tiếp tục cách làm cũ, nâng cao giá thu mua, thông qua thu mua và làm gia tăng người tạo phản để tăng đồng bọn hợp tác của mình, rất nhanh các thương nhân gia nhập đồng minh liền chịu không nổi, trơ mắt nhìn đồng bọn vốn hợp tác với mình từng người bị kéo đi khiến không ai có thể ngồi yên, thế là đám người sôi nổi ném cái ước định đó ra sau đầu, cuối cùng liên minh mới thành lập không đến ba tháng đã phải tuyên bố giải tán trong trận đại chiến đoạt người oanh liệt kia.
Chuyện này xảy ra vào ba năm trước, theo ký thuyết thì trí nhớ của các thương nhân ở chợ đen này sẽ không ngắn ngủi như thế, không có lý nào lại lặp lại một lần nữa, ở trong này hiển nhiên có biến cố gì đó đã xảy ra mà bọn họ không rõ.
Dufresne ở một bên nói: "Ngày mai ta đi điều tra chuyện này một chút, để xem rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra."
Trương Hằng gật đầu, vì không hiểu tình huống cụ thể nên hắn cũng không có biện pháp gì tốt.
Sau đó hai người lại dựa theo kế hoạch đã định đi chào hỏi thương nhân bán vũ khí trên đảo, bởi vì thứ Trương Hằng bọn hắn cướp được là một chiếc tàu hộ tống của hải quân, trang bị vũ khí trên thuyền rất đều rất đầy đủ, chỉ mỗi súng kíp đã có năm mươi khẩu, quân đao có sáu mươi thanh, tạm thời chưa cần mua vũ khí, nhưng mà sau này giao chiến chắc chắn đạn dược dự trữ sẽ giảm bớt, đến lúc đó sẽ không cần bổ sung định kỳ.
Người Trương Hằng tìm là Bael đã hợp tác qua một lần trước kia, trên người hắn có bốn thanh súng ngắn và một thanh súng trường là mua được từ nơi đó, song phương đã từng quen biết nhau nên cũng coi như hiểu rõ nhau.
So sánh với những thương nhân chợ đen trước đó, thái độ của Bael nhiệt tình hơn nhiều.
Chẳng những tự mình mời hai người đến phòng, mà còn cho hầu gái pha cà phê, đầu tiên hắn chúc mừng Trương Hằng đã trở thành thuyền trưởng, dành được thuyền Huyền Nha, sau đó mới vào vấn đề chính.
Mà sau khi nghe được vấn đề của hai người, Bael lại nhịn không được nhíu mày:
-Những cái khác đều dễ nói, nhưng 24 pound pháo đạn có chút phiền phức, hỏa pháo của dân thuyền bên này hầu hết đều dùng pháo 6 pound và 9 pound là chính, 12 pound cũng rất ít gặp, 24 pound hầu như chỉ có hải quân mới dùng.
Trương Hằng biết điều Bael nói là sự thật, cũng không phải đang cố tình nâng giá.
Cái này cũng có thể tính là một phiền não hạnh phúc của hắn, hỏa lực trên thuyền Hàn Nha sắp xếp vượt xa những thương thuyền cùng loại, dùng hỏa pháo 12 pound là chính, trừ cái đó ra còn có 8 cửa pháo 24 pound có uy lực càng lớn hơn, nhưng mà thu thập đạn pháo như thế nào cũng là một phiền não, cũng may những lời của Bael cũng không hoàn toàn hết hy vọng như vậy.
Thương nhân bán vũ khí dừng một chút lại tiếp tục nói:
-Ta cũng có chút quan hệ với bên hải quân, vấn đề đạn pháo vẫn có thể giúp ngươi suy nghĩ một ít biện pháp, nhưng mà không đảm bảo nhất định có thể thành công, hơn nữa chỉ sợ về mặt giá cả e là sẽ có chút không được lợi.
Đối với cái này Trương Hằng tỏ vẻ đã hiểu, trước mắt đạn dược trên thuyền Hàn Nha đã được bổ sung dự trữ đầy đủ, ngược lại đây cũng không phải là việc quá gấp, sau đó Dufresne và Bael bắt đầu trao đổi thẩm tra đối chiếu về giá cả mua đạn dược vũ khí, người trước đã từng đảm nhận vị trí thủy thủ hậu cần năm năm liền trên tàu sư tử, hiểu biết rất rõ về tình hình thị trường trên đảo, hai người cũng không tồn tại vấn đề lừa gạt với nhau, toàn bộ quy trình được tiến hành cực kỳ thuận lợi.
Đây chính là nguyên nhân vì sao tất cả thuyền hải tặc đều muốn thuê những thuyền viên chuyên nghiệp có kinh nghiệm, nếu không phải vì trên thuyền sư tử xảy ra cuộc tranh giành quyền lực, Trương Hằng muốn tìm được thuyền viên tầm cỡ như Dufresne và Billy cũng chỉ có thể dựa vào may mắn để tìm.
Thương nhân bán vũ khí trên đảo không nhiều như thương nhân chợ đen, cạnh tranh không có kịch liệt như vậy, nhưng mặc dù là vậy thì Bael có thể có được một khách hàng lâu dài cũng có tâm trạng rất tốt, mắt thấy thời gian không còn sớm, hắn liền thuận thế mời hai người ở lại dùng cơm, nhưng mà lại bị Trương Hằng và Dufresne uyển chuyển từ chối.
Vợ và con của thủy thủ hậu cần đều ở trên đảo, sau khi xuống thuyền còn chưa kịp về nhà, mọi chuyện gần như đều đã được hoàn thành, hắn cũng không tính trì hoãn thêm, còn Trương Hằng là do nhớ tới Annie hẳn là vẫn còn ở bên ngoài chưa ăn cơm, quyết định đi tìm người.
Nhưng mà chờ hắn đi vào bãi biển, lại nghe thấy người ở phụ cận nói hôm nay thiếu nữ tóc đỏ đjai phát thần uy, không chỉ đánh hai đối tượng phụ trách kiểm tra ôm đầu nhận thua mà sau đó còn dùng một tay đánh bại từng người khiêu chiến cô theo thứ tự, cuối cùng một đám người tâm phục khẩu phục, cùng nhau chạy tới quán rượu uống rượu.
Kết quả này Trương Hằng không hề cảm thấy bất ngờ, loại chuyện này vừa nghe đã thấy rất đúng chuẩn Annie, đại khái cũng chỉ có cô có thể dùng loại phương pháp này nhanh chóng dành lấy sự tôn trọng của các thuyền viện khác, trên thực tế nếu không phải do vấn đề giới tính, cô cũng không phải nhiều nhiều rắc rối như vậy.
Nhưng mà dù là thế nào, có một màn này trước đó thì không chỉ bọn Billy không thể nói gì mà khi Annie trở thành thủy thủ trưởng cũng sẽ chịu ít lời chỉ trích đi rất nhiều.
Trường Hằng không đến quán rượu tìm thiếu nữ tóc đỏ, cũng không lo lắng cô sẽ xảy ra chuyện gì, đợi ở trên đảo lâu như vậy, không có ngày nào là Annie không gây ra chuyện, nhưng mà Trương Hằng cũng chưa từng thấy cô chịu thiệt gì, mà nói riêng việc uống rượu thì hẳn là toàn bộ Nassau cũng không có ai là đối thủ của cô.
Cho nên sau đó Trương Hằng đã trực tiếp quay về chỗ ở trên bến tàu, song trước khi hắn sắp đi đến cửa thì lại đột nhiên dừng bước.