Trương Hằng cũng không hào hứng giống như những người khác trên thuyền bởi vì hắn biết rằng thời khắc nguy hiểm nhất đang đến. Dựa theo tình báo của Karina, trên Hạnh Phúc Hào có ba mươi thủy thủ nhưng điều rắc rối hơn chính là còn có một nhóm học viên hải quân đi nhờ thuyền nữa. Bọn họ có khoảng hai mươi người và đều là những người trẻ tuổi có cơ thể khoẻ mạnh.
Bởi vì có thêm những người này mà số lượng đã đông hơn hải tặc trên Hàn Nha Hào.
Đã năm mươi lăm ngày trôi qua kể từ khi thuyền Hàn Nha Hào rời cảng, đủ các thể loại những lời đồn bắt đầu xuất hiện trên đảo.
Có người nói Trương Hằng bọn họ gặp phải bão, bị mất phương hướng trên biển, có người nói từng nhìn thấy bọn họ bị hải quân bắt, hai bên giao chiến kịch liệt, cuối cùng thì Hàn Nha Hào bị chìm xuống biển. Thậm chí còn có người nói chắc nịch rằng bọn họ đã gặp phải người cá, thuyền viên trên thuyền bị tiếng hát thu hút, nhảy hết xuống biển.
Nhưng mà cho dù là lời đồn nào thì đều có một điểm chung, đó là họ tin rằng Hàn Nha Hào không về được nữa, trước khi ra biển, bọn người Trương Hằng đã mang rất nhiều đồ bổ trợ theo cũng không phải bí mật gì, bây giờ đã một tháng rưỡi trôi qua rồi, cho dù không cần quan tâm đến sự hao tổn thì đồ ăn và nước được dự trữ trên thuyền chắc cũng sắp hết rồi. Vậy mà bây giờ vẫn chưa về cảng, những trường hợp như thế này thì khả năng lớn là lành ít dữ nhiều rồi.
Chuyện như vậy chẳng hiếm gì trong giới hải tặc, đặc biệt là những băng đảng hải tặc mới thành lập. Nhưng mà vì Trương hằng có chiến hạm, cộng thêm việc hắn phá lệ, chiêu mộ thủy thủ trưởng là nữ nhân nên được chú ý nhiều hơn.
Phản ứng về kết quả cuối cùng của mọi người trên đảo khá khác nhau. Lúc trước mấy tên đã cược Hàn Nha Hào sẽ không thu lại được gì vui vẻ, mừng rỡ, nhưng đại đa số những người chỉ hóng chuyện thôi thì lại thấy có phần nào nuối tiếc. Thay vì một cái kết nhạt nhẽo như vậy, bọn họ muốn nhìn Hàn Nha Hào tay không trở về hơn. Trương Hằng bị các thuộc hạ lật đổ và những câu chuyện thú vị sau đó.
Nếu để so sánh thì James thẳng thắn hơn nhiều, nghe thấy tin tốt này, hắn đã đến tửu lâu uống một bữa ra trò, chúc mừng Trương Hằng, tên tình địch dám cướp mất người hắn thích đã về trầu trời. Nhưng mà nghĩ đến việc Annie cũng ở trên thuyền, hắn lại không vui nổi nữa. Tự mình phí mất bao nhiêu công để đưa cô ta đến đại lục mới, lại còn tiêu tốn bao nhiêu tiền cho cô thiếu nữ này nữa, vậy mà cuối cùng lại chẳng nhận lại được gì cả. James tự dưng phát hiện rượu Rum trong ly của mình không còn mùi vị gì nữa.
Trên cả hòn đảo, chắc chỉ có một mình Harry là thực sự thấy buồn vì Hàn Nha Hào.
Mấy ngày này hắn ta trông ủ rũ vô cùng, không có ác ma tóc đỏ ở đây, hắn ta lại có thể xưng bá trên mấy con đường gần đó, trong túi hắn ta là mấy đồng tác so do mấy tên tiểu quỷ dâng lên hồi sáng. Thế nhưng không hiểu sao, hắn ta cứ thấy cuộc sống của mình thiếu chút gì đó.
Harry đút hai tay vào túi, đá mấy hòn đá dưới chân với vẻ chán chường. Không hiểu tại sao hắn ta lại bắt đầu nhớ những ngày tháng mình bị người kia đè ra đánh.
Những nắm đấm đầy sức mạnh và sự tức giận đó cứ rơi xuống như những hạt mưa vậy, theo lời của chính Harry thì việc đã vượt xa việc chiến đấu rồi. Mỗi một nắm đấm của cô ta đều như đang truyền đạt một niềm tin gì đó, cho dù là bị đánh thì hắn ta vẫn có thể cảm nhận được có thứ gì đó đang cháy lên trong lồng ngực mình.
Thế nhưng điều đáng tiếc là, sau này hắn ta không thể nhìn thấy con người đó nữa. Cứ nghĩ đến đây là Harry lại thở dài, một hành vi không phù hợp với độ tuổi của hắn ta.
Đằng sau lưng hắn ta là hai đứa trẻ nghịch ngợm đang nhìn nhau không nói gì, chúng chỉ nghi ngờ đại ca của chúng có phải bị người ta đánh nhiều quá đến mức ngu người luôn rồi không.
Đúng lúc này, ba người họ nhìn thấy một người chạy từ phía bến tàu tới. Người đó cắm đầu chạy vào một sòng bạc gần đó, vừa chạy vừa hét.
-Về rồi, quay về rồi, Hàn Nha Hào quay về rồi! Ha ha ha ha, ta vẫn chưa thua!
Hai tên tiểu quỷ nghe vậy mà kinh ngạc vô cùng. Khoảng thời gian này, mọi người trên đảo gần như đã chấp nhận việc Hàn Nha Hào đã gặp phải chuyện không hay, không ngờ chuyện này có chuyển biến rồi. Chúng lại quay sang nhìn đại ca nhà mình nhưng không thấy đâu nữa cả.
Harry chạy một mạch đến bến tàu, lúc này gần đó có rất nhiều người đang đứng hóng chuyện. Harry nhờ thân hình bé nhỏ của mình nên cứ chen vào dòng người, cuối cùng thì có công mài sắt có ngày nên kim, hắn ta đã chen được ra đằng trước, nhìn thấy Hàn Nha Hào thả một chiếc thuyền con xuống, chèo về phía này.
Nhưng mà điều khiến hắn ta thất vọng là người ngồi trên đó không phải Annie mà là một nữ nhân khác.
Những người đứng xem chắc đã ngơ ra hết cả rồi, không biết Hàn Nha Hào sao tự dưng lại có nhiều con gái như vậy. So với việc soi mói đời tư của Trương Hằng thì bọn họ hứng thú với những gì Hàn Nha Hào thu hoạch được sau chuyến ra khơi đầu tiên này hơn.
Thế nhưng khi mấy tên hải tặc đưa nữ thương nhân đó lên bờ, họ chẳng thèm nói gì, chèo thẳng về.
Karina đã tìm đến thuyền trưởng thuyền mình ngay lập tức, không biết cô ta nói gì với hắn ta nhưng sau đó, thuyền trưởng vội vàng triệu tập các thủy thủ lên thuyền. Trong lúc đó, cho dù là những người đứng quanh xem hỏi gì thì họ cũng không nói, như là không hề nghe thấy vậy.
Hành vi bất bình thường của bọn họ khiến những người đứng xem bắt đầu tò mò. Lúc này, cuối cùng cũng có người nhận ra Karina chính là thương nhân ở chợ đen. Khi trước cô ta cũng đã từng tiếp xúc với một vài vị thuyền trưởng và một vài người cùng ngành. Thế nhưng cuối cùng cô ta vẫn không vào được liên minh Hắc Thương, có không ít người cho rằng cô ta đã rời khỏi Nassau. Không ngờ bây giờ cô ta lại xuất hiện cùng với Hàn Nha Hào.