Chương 1693: Ngày Quần Tinh Trở Lại
Chương 1693: Ngày Quần Tinh Trở LạiChương 1693: Ngày Quần Tinh Trở Lại
"Ta chưa từng nghe đến tên ngươi."
"Tất nhiên là ngươi chưa từng nghe đến tên ta, bởi vì ngươi giống như một... đồ sứ được nung cẩn thận, trước khi ra lò luôn được nâng niu cẩn thận, nhiệt độ, oxy... từng công đoạn đều được con người thiết lập sẵn, không được phép có một chút sai sót nào, bởi vì chỉ có như vậy mới có thể nung ra được một món đồ sứ hoàn hảo." Con quái vật trong sương mù đen nói.
"Vậy thì tiếp theo ngươi định nói với ta rằng, lần trước chúng ta gặp nhau, thực ra ngươi muốn cứu ta ra khỏi lò nung?"
"Ta không tốt bụng như vậy đâu" Nyarlathotep cười khẩy: "Ban đầu ta định hủy ngươi, khi đồ sứ còn chưa nung xong thì lấy ra, như vậy bề mặt đồ sứ sẽ đầy vết nứt, đến lúc đựng nước sẽ vỡ tan tành nhưng không ngờ lão già Cronos kia lại trông chừng rất chặt, hơn nữa khả năng thời gian của hắn quá phiền phức, chúng ta mới chỉ xa nhau một tháng, mà ngươi đã sắp được nung xong rồi, lúc này muốn hủy ngươi cũng không còn khả thi nữa, chỉ có thể nghĩ cách khác."
Nói đến đây, Nyarlathotep cũng thở dài, vẻ mặt có chút phiền não.
"Ngươi và Cronos có thù oán gì sao?" Trương Hằng hỏi."Thù oán? Không, ta với lão già kia chẳng liên quan gì đến nhau, nếu không phải hắn cứ khăng khăng muốn nhúng tay vào chuyện này, ta sẽ chẳng thèm để ý đến hắn, hơn nữa mục tiêu của ta không phải là hắn, mà là chủ nhân của thành phố dưới băng kia."
"Nó là kẻ thù của ngươi?"
"Không không không, chúng ta không phải kẻ thù, nếu xét về thực lực, nó han là lão đại của đám chúng ta hiện giờ, hơn nữa thực lực của nó càng mạnh thì thực lực của đám chúng ta cũng sẽ tăng theo, cho nên theo một nghĩa nào đó, ta còn rất mong nó không ngừng mạnh lên." Nyarlathotep nói.
"Nhưng vấn đề là như vậy thì vị trí của Azathoth sẽ bị lung lay, vốn dĩ nó mới là lão đại thực sự của chúng ta, Vị thần mù quáng ngu ngốc vĩ đại, Hạt nhân hỗn độn nguyên thủy, vô sở không thể, thế nhưng bây giờ sức mạnh của nó đã hoàn toàn không thể so sánh với chủ nhân của thành phố dưới băng kia, là tín đồ trung thành nhất của Azathoth, ta phải làm gì đó cho ông chủ của mình."
Dù là Nyarlathotep hay Azathoth, hai cái tên này đều có vẻ xa lạ với Trương Hằng.
Sau khi nhận ra rằng mình rất có thể bị cuốn vào trò chơi của các vị thần, Trương Hằng đã lướt qua tất cả những câu chuyện thần thoại có thể tìm thấy trên thị trường, tuy nhiên không tìm thấy câu chuyện nào liên quan đến hai cái tên này trong thần thoại Hy Lạp, thần thoại La Mã, thần thoại Bắc Âu hay thậm chí là thần thoại Celtic cổ đại. Nhưng Trương Hằng rất rõ ràng rằng tình huống này không giống với lần đầu tiên hắn chạm trán con quái vật đến từ Papua New Guinea, bộ lạc thờ phụng con quái vật đó đã biến mất trong dòng chảy lịch sử lâu dài, vì vậy hầu như không còn ai trong xã hội hiện đại biết đến tên của con quái vật đó, nó chỉ có thể tồn tại lay lắt trong ranh giới thời gian tĩnh lặng.
Tuy nhiên, lần này đối thủ mà Trương Hằng phải đối mặt rõ ràng không phải là loại hàng tạp nham như vậy.
Khi kể lại câu chuyện kỳ lạ và rùng rợn đó, Sachu đã từng nói một câu khiến Trương Hằng rất để tâm, ông ta nói rằng loài người cư ngụ trên một hòn đảo tên là Vô tri, bị bao bọc bởi một đại dương đen, tuy nhiên đại dương đen đó không phải là trở ngại để khám phá thế giới bên ngoài, mà là một sự thương xót và bảo vệ đối với loài người, vì vậy chúng ta không bao giờ nên đến gần sự thật, vì điều đó sẽ mang lại sự điên cuồng và sợ hãi vô tận.
Và như để chứng minh cho lời nói của chính mình, sau khi ông ta và Bác Sĩ Baker trở về từ chuyến thám hiểm, tình trạng tinh thần gặp vấn đề, cả hai đã cố gắng tìm nguyên nhân, Sachu đã tìm thấy một cuốn tiểu thuyết liên quan đến thành phố dưới băng trong thư viện, tuy nhiên sau khi đọc một bài viết trong đó, tình trạng tỉnh thần của ông ta càng trở nên tồi tệ hơn, những cơn ác mộng trở nên thường xuyên hơn, vì vậy cả hai đành phải dừng cuộc điều tra.
Hơn nữa, sau đó cả hai đều không hẹn mà cùng chọn cách sống ẩn dật, cố gắng cách ly bản thân khỏi thế giới bên ngoài, Sachu đã hơn mười năm không xem tivi, không lên mạng, điều này cho thấy thứ mà họ sợ hãi chắc chắn không phải là vô danh tiểu tốt.
Và Loki trước khi chết cũng từng đề cập rằng, vì loài người cảm thấy các phiên bản ngày tận thế trước đó không đủ kích thích nên đã tạo ra một vị thần mới, trong người hắn không chỉ có gen giết chóc mà còn có hạt giống hủy diệt, gã mới sinh này lấy nỗi sợ hãi làm thức ăn, thông qua các phương tiện truyền thông mạng mới phát tán điên cuồng như sự phân hạch của vi-rút, thu hoạch tín ngưỡng, không ngừng phát triển và lớn mạnh với tốc độ không thể tưởng tượng nổi.
Không có gì bất ngờ khi vị thần mới này chính là chủ nhân của thành phố dưới băng, lão đại hiện tại mà Nyarlathotep nhắc đến, cũng là thủ phạm khiến Sachu và Bác Sĩ Baker không ngừng rơi vào cảnh điên cuồng nhưng kỳ lạ là trước đó Trương Hằng lại không hề biết đến sự tồn tại của hắn.