Chương 1749: Cuộc Sống Bình Yên
Chương 1749: Cuộc Sống Bình YênChương 1749: Cuộc Sống Bình Yên
Kết quả là lời hắn ta còn chưa dứt thì đã bị Thor bóp cổ, trực tiếp kéo ra khỏi bồn tắm.
"Vợ ta đâu?!"
Trong cổ họng của Sett phát ra tiếng khò khè, vì Thor dùng quá nhiều sức nên mắt hắn ta như sắp bị bóp ra khỏi hốc mắt.
Thor mặc dù rất muốn dùng búa đập chết tên khốn này ngay lập tức nhưng trước khi tìm được tung tích của vợ mình thì không thể không buông tay trước.
Cơ thể của Sett trượt xuống sàn phòng tắm, hắn ta vịn vào bồn tắm ho khan hai tiếng, sau đó cười nói: "Chuyện này thật kỳ lạ, vợ ngươi mất tích ngươi không vội đi tìm mà lại chạy đến tìm ta, tại sao ngươi không hỏi ban tổ chức, thời gian này ta vẫn luôn ngoan ngoãn ở đây làm tù nhân, không làm gì cả."
Thor nghe vậy liền dùng búa đập vào bồn tắm sau lưng Sett, trực tiếp đập vỡ bồn tắm thành bốn mảnh.
Những mảnh xi măng sứ bắn tung tóe lên cơ thể trần trụi của Sett tạo thành từng vết máu nhưng sắc mặt của hắn ta vẫn không thay đổi: "Thật đáng tiếc, ta còn rất thích bồn tắm này."Thor giải phóng phần nào cơn thịnh nộ trong lòng bằng đòn đánh ấy, cảm xúc cũng bình tĩnh hơn một chút, hắn thu búa lại rồi ngẩng đầu nhìn camera giám sát bên trên.
Sau đó nhặt một bộ quần áo ở bên cạnh ném vào người Sett: 'Mặc vào, ngươi thích chơi trò chơi với ta sao? Được, ta sẽ chơi tử tế với ngươi, bỏ đi những quy tắc phiền phức, chỉ còn ngươi và ta."
"Ngươi không biết mình đang làm gì đâu." Sett lau vết máu trên má, cũng thu lại vẻ mặt hờ hững: "Ngươi đã giết chết một Tân Thần, lại vượt ngục khỏi phòng giam, bây giờ còn đến đây bắt cóc ta, ngươi thực sự coi ban tổ chức là đồ bỏ sao?"
"Chuyện này không cần ngươi lo, sau khi mọi chuyện kết thúc, ta tự nhiên sẽ nhận tội với ban tổ chức, ngươi vẫn nên lo cho bản thân mình đi, ta có thể đảm bảo rằng, 24 giờ tiếp theo ngươi sẽ ở địa ngục, cho đến khi ngươi đưa †a tìm được vợ ta."
"Ồ, nghe có vẻ khá thú vị." Sett mặc quần áo vào, sau đó lại bị Thor bóp cổ, bóng dáng hai người lao ra khỏi phòng, biến mất trong camera, chỉ còn lại thực tập sinh và cô gái tóc đuôi ngựa nhìn nhau.
Trương Hằng không chọn bay thẳng về thành phố nơi trường học tọa lạc hoặc quá cảnh về quê hương mình. Mặc dù đối với hắn hiện tại, ngay cả tai nạn khủng khiếp như máy bay rơi cũng không thể giết chết hắn nhưng vì không biết có bao nhiêu người biết được thân phận của mình, hắn vẫn cố gắng giữ cho hành trình của mình được kín tiếng, cuối cùng chọn hạ cánh tại sân bay Hồng Khẩu, sau đó mượn chứng minh thư của người khác, thuê xe lái về trường. Hắn không đến điểm chơi game tìm cô pha chế rượu, thậm chí không liên lạc với Mã Nguy vẫn đang làm gia sư, chỉ đến điểm lưu trữ lấy [Tàng Sáo] và [Chiếc Cung Ôn Dịch], thay lại chiếc áo polo của mình, sau đó lại nhân lúc thời gian dừng lại, lái xe ra khỏi thành phố vào ban đêm.
Hắn lái xe đến nơi ở của mình và ông ngoại, vì ông ngoại hiện đã ở Ireland, nơi này hiện tối đen như mực, Trương Hằng dùng chìa khóa mở cửa, bước vào phòng.
Trước khi đi, ông ngoại đã dọn dẹp nhà cửa rất sạch sẽ, ghế và cốc đều được rửa sạch và xếp rất gọn gàng, trong nhà hầu như không có bụi, Trương Hằng đi một vòng, không thấy dấu vết của kẻ đột nhập nhưng hắn vẫn không hoàn toàn thả lỏng cảnh giác, lại lục soát cả sân.
Trong bảng thông tin được đăng tải trên mạng, địa chỉ của hắn được ghi là trường học, thậm chí còn ghi chỉ tiết đến số phòng ký túc xá nhưng không có thông tin về ngôi nhà ở quê này của hắn nhưng Trương Hằng cũng không thấy yên tâm, dù sao bây giờ đã là xã hội thông tin, chỉ cần chịu khó, không khó để dựa vào một hoặc một vài thông tin để lần theo dấu vết tìm ra thông tin khác.
Vì vậy, mặc dù Trương Hằng không phát hiện ra bất kỳ dấu hiệu bị xâm nhập nào, hắn vẫn không định ở lại đây. Hắn chỉ nhân lúc thời gian dừng lại chưa kết thúc, ngủ bù ở đây một giấc, sau đó tự trang điểm, cố gắng che giấu diện mạo ban đầu, sau đó lái xe rời đi trước khi 24 giờ bổ sung kết thúc.
00:17, Trương Hằng dừng xe polo trước cửa quán karaoke cần tìm, sau đó đi thẳng vào dưới mí mắt của bốn vệ SĨ to cao lực lưỡng, đi qua quầy lễ tân, phớt lờ câu hỏi của lễ tân, đi thẳng đến phòng 2306.
Lần trước hắn đến đây, bên ngoài cửa phòng là Cô Thỏ Con có thân hình nóng bỏng nụ cười ngọt ngào nhưng lần này lại đổi thành hai gã to con còn cường tráng hơn cả vệ sĩ bên ngoài, hơn nữa thắt lưng đều phình to.
Trương Hằng đưa số hiệu trên cánh tay cho họ xem nhưng họ không nhường đường, ngược lại ra hiệu cho Trương Hằng giơ tay lên.
Trương Hằng nhìn chằm chằm vào mắt một trong những gã to con, khiến gã này khựng lại.
"Một mình." Trương Hằng lên tiếng.
Gã to con gật đầu, để đồng bọn của mình đứng ở cửa, còn mình thì tiếp tục tiến lên, đưa tay sờ lên người Trương Hằng.