Chương 1773: Nguy Hiểm Tiềm Ẩn
Chương 1773: Nguy Hiểm Tiềm ẨnChương 1773: Nguy Hiểm Tiềm Ẩn
Hai người đi ra khỏi ga tàu, Seth vẫy tay, chặn một chiếc taxi, nói với tài xế: "Den phố Cần Cù ở khu phố cổ."
Thor đứng bên cạnh lạnh lùng quan sát, không nói gì, chỉ để Seth lên ghế sau trước, sau đó mình cũng theo vào, rõ ràng là hàng ghế sau có thể ngồi ba người nhưng sau khi thân hình cường tráng của Thor lên thì lại có vẻ hơi chật chội, mà hơi thở cuồng bạo tỏa ra từ người hắn cũng khiến mồ hôi lạnh trên trán tài xế taxi chảy ròng ròng. Seth liếc nhìn cổ tay phải bị Thor nắm chặt, thở dài, dùng tiếng Na Uy nói: "Với thực lực của tôi, căn bản không thể trốn khỏi tầm mắt của anh, anh có cần phải nhìn tôi chằm chằm như vậy không? Người ngoài nhìn vào còn tưởng chúng ta là một đôi gay đấy."
Thor cười lạnh: "Anh đã trốn khỏi tâm mắt của tôi một lần, còn khiến tôi phải gánh một cái nồi to như vậy, anh nghĩ tôi sẽ cho anh cơ hội thứ hai sao?”
"Tôi đã nói với anh rồi, đó chỉ là một tai nạn đáng tiếc, tôi cũng rất tiếc cho cái chết của người bạn quần chúng vô danh đó... và ngay sau khi biết anh bị oan, tôi đã chạy đến ban tổ chức ngay lập tức, không ngại tự thú, chỉ để kể cho họ nghe sự thật về vụ việc lúc đó, trả lại sự trong sạch cho anh nhưng tôi làm như vậy thì đổi lại được gì?" Seth xòe tay: "Tôi vốn đang bị giam giữ đàng hoàng, anh lại xông vào phòng tắm của tôi, bắt cóc tôi ngay trước mặt ban tổ chức khi tôi còn đang tắm, giờ thì tốt rồi, khiến cả hai chúng ta đều trở thành mục tiêu chỉ trích, Tân Thần và Cựu Thần hiện đang truy tìm tung tích của chúng ta, với sự truy đuổi ráo riết như vậy, thành thật mà nói thì ngay cả khi tôi ở thời kỳ đỉnh cao cũng chưa từng gặp phải."
"Tại sao người của anh lại bắt cóc vợ tôi!" Thor trừng mắt, gân xanh trên trán nổi lên, khiến người tài xế vốn đã có chút lo lắng run rẩy cả hai tay, suýt chút nữa thì không giữ vững được tay lái mà đâm vào xe buýt phía trước.
"Tôi đã nói vô số lần rồi, sự mất tích của vợ anh không liên quan đến tôi, lúc đó tôi đã ở trong phòng giam đặc biệt của ban tổ chức rồi, hơn nữa cũng đã mất đi thần lực, 24 giờ một ngày đều bị giám sát, trước khi anh xông vào phòng tắm, tôi vẫn luôn bị một cô ả giám sát không góc chết." Seth tỏ ra rất vô tội: "Vì vậy, anh đổ lỗi cho tôi về chuyện này là hoàn toàn vô lý, ép tôi phải tìm ra người trong vòng một ngày càng là chuyện khó như lên trời nhưng dù vậy, tôi vẫn quyết định đưa anh đến nơi có khả năng nhất để thử vận may, anh không thấy mình nên lịch sự hơn một chút với người đồng hành mới của mình sao?"
"Tôi mới không tin những lời nhảm nhí của anh!" Thor gầm lên, nước bọt thậm chí còn bắn qua ghế trước, văng lên kính chiếu hậu: "Nếu anh vô tội thì tại sao đến bây giờ vẫn không chịu nói ra tung tích của Thần điện thoại, còn vụ việc xảy ra ở Sân bay quốc tế Copenhagen, Thần máy móc mất tích cũng có liên quan đến anh, ngoài ra, gần đây mối quan hệ giữa Tân Thần và Cựu Thần ngày càng căng thẳng..."
"Tôi phải ngắt lời anh một chút, nguyên nhân chính dẫn đến mối quan hệ giữa Tân Thần và Cựu Thần căng thẳng gần đây không phải là tôi, mà là..." Seth tuy không nói thẳng tên nhưng ánh mắt đã hướng về phía người chủ.
Tuy nhiên, trước khi người kia nổi giận, Vị thần hỗn loạn lại vội vàng lên tiếng: "Thực ra, tình hình phát triển đến mức như ngày hôm nay, căn bản không phải là vấn đề của một người nào đó, mà là một điều tất yếu."
"Lại đến rồi, cái lý thuyết hỗn loạn của anh." Thor khinh thường nói. Nhưng Seth không để tâm, tự mình nói tiếp: "Anh phải thừa nhận rằng, hòa bình đã kéo dài quá lâu rồi, lâu hơn bất kỳ thời kỳ nào trước đây."
"Đây là chuyện tốt, những người chưa từng trải qua chiến tranh tàn khốc sẽ không bao giờ hiểu được giá trị của hòa bình" Thor nói.
"Tôi đã trải qua chiến tranh, vì vậy tôi hoàn toàn đồng ý với anh, tôi tin rằng những vị thần cao cao tại thượng trong ban tổ chức cũng sẽ đồng ý với anh nhưng thế giới này không chỉ được tạo thành từ những nhân vật vĩ đại đó."
"Anh muốn nói gì." Thor nhìn chằm chằm vào mắt Seth, chế nhạo: "Anh không biết rằng bây giờ không ai thèm để ý đến những thứ vớ vẩn của anh sao."
"Đối với những người giàu sang, cao cao tại thượng, trật tự và hòa bình thực sự quý giá hơn vàng nhưng mọi việc phải được nhìn nhận từ nhiều góc độ khác nhau, đối với những người không có gì, những người dân nghèo khổ sắp chết đói, chiến tranh và hỗn loạn là con đường duy nhất để họ lật đổ, thậm chí là hy vọng để sống sót." Seth nói.
"Một lũ hồ ngôn!" Thor mất kiên nhẫn: "Có lẽ bây giờ tôi nên vặn đầu anh ra, để anh im miệng hoàn toàn!"
Ngay khi Thor lộ vẻ hung dữ, bầu không khí trong xe taxi ngày càng căng thẳng.
Từ hàng ghế trước truyền đến một giọng nói hơi run rẩy: "Hai vị khách, các anh đã đến nơi rồi."