Chương 1856: Sự Trở Lại Của Kẻ Thù
Chương 1856: Sự Trở Lại Của Kẻ ThùChương 1856: Sự Trở Lại Của Kẻ Thù
"Loại... chỉ tiết nhỏ như vậy mà ngươi cũng có thể chú ý đến sao?" Một tên song sinh khác cũng tỏ ra vô cùng kinh ngạc.
Nhưng Trương Hằng không trả lời câu hỏi của hắn, vì một phút đó sắp trôi qua rồi, hắn nói với hai người: "Giữ chặt bụng các ngươi, ở đây ngoan ngoãn đừng nhúc nhích, đợi người của các ngươi đến thì bảo họ lập tức đưa các ngươi đến bệnh viện."
Nói xong, Trương Hằng nhặt mũi tên [Mũi Tên Paris] vừa bắn ra, sau đó ôm khẩu sr-25 biến mất trước mắt hai người.
Mà khi người đàn ông đeo kính đen dẫn người đến thì thấy cảnh tượng hai anh em song sinh dựa lưng vào gốc cây, vẻ mặt ngượng ngùng, tay ấn bụng.
Nhưng lần này không còn ai mở miệng chế giễu nữa, ngoài việc hai người hiện tại vẫn còn sống, mọi người ít nhiều cũng phải nể mặt, quan trọng nhất là không giống như tên lùn, cặp song sinh ma quái khá nổi tiếng trong số những người chơi, thực lực của bọn chúng cũng đã được kiểm chứng.
Mà ngay cả bọn chúng cũng không thể giữ chân Trương Hằng dù chỉ là vài phút ngắn ngủi, điều này cũng khiến trong lòng những người chơi một lần nữa phủ lên một tầng bóng tối.
Nhưng người đàn ông đeo kính đen thấy vậy cũng không nói gì, chỉ bảo người ta đỡ hai anh em song sinh lên xe, xử lý đơn giản, sau đó đưa thẳng đến bệnh viện huyện.Đợi tiễn hai người đi, những người chơi khác vốn tưởng rằng người đàn ông đeo kính đen sẽ tiếp tục chiêu mộ những người có thể kéo chân Trương Hằng nhưng không ngờ lần này người đeo kính đen lại chủ động nhận trách nhiệm: "Lỗi của ta, rõ ràng biết Simon là người đứng đầu trong số những người chơi, vậy mà còn phái người đến trước mặt hắn, mới khiến hắn nhiều lần đắc thủ, tiếp theo mọi người đừng hành động đơn lẻ nữa."
"Vậy chúng ta bao vây hắn thế nào?" Có người cau mày nói: "Nếu thật sự đánh du kích trong rừng thì cho dù cuối cùng chúng ta có thể giết được hắn thì thương vong cũng không nhỏ."
"Không cần lo lắng vấn đề này, đội công binh đã chuẩn bị từ sớm rồi, bây giờ hẳn cũng sắp xong rồi." Người đàn ông đeo kính đen nói. 'Rất nhanh thôi hắn sẽ không còn đường thoát nữa."
Mà như để đáp lại lời hắn, bên tai mọi người truyền đến một loạt tiếng cánh quạt trực thăng, có người nghe thấy tiếng ngẩng đầu lên, nhìn thấy một mảng đen từ hướng đoàn xe bay tới.
—— Máy bay không người lái, hơn nữa số lượng rất nhiều, ước chừng đã vượt quá một trăm chiếc.
Trương Hằng giương cung, một mũi tên từ đầu ngón tay hắn bắn ra, chính xác trúng một chiếc máy bay không người lái, bắn nổ ống kính trên máy bay không người lái.
Nhưng ngay sau đó, những chiếc máy bay không người lái gần đó như đàn cá mập ngửi thấy mùi máu, bắt đầu kéo đến nơi Trương Hằng đang đứng, trong chốc lát, bên tai Trương Hằng toàn là tiếng cánh quạt trực thăng. Nhưng Trương Hằng vẫn không đổi sắc mặt, lại rút một mũi tên từ trong ống tên ra, chính xác trúng chiếc máy bay không người lái thứ hai, mà lần này chiếc máy bay không người lái mất kiểm soát còn đâm vào một chiếc máy bay không người lái khác đang bay tới, cùng nhau rơi xuống từ trên không.
Còn Trương Hằng lúc này đã lắp mũi tên thứ ba... Chỉ trong vòng nửa phút ngắn ngủi, hắn đã phá hủy tổng cộng mười hai chiếc máy bay không người lái nhưng số lượng máy bay không người lái trên bầu trời vẫn không hề giảm, vẫn liên tục kéo đến, còn có những chiếc máy bay không người lái sau khi phát hiện ra vị trí của Trương Hằng thì lập tức bay lên cao, bay đến khoảng cách an toàn rồi từ trên không khóa chặt Trương Hằng.
Những chiếc máy bay không người lái này vốn dĩ có tác dụng là theo dõi Trương Hằng và giờ chúng cũng đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình, từ giờ phút này, mọi hành động của Trương Hằng đều không thoát khỏi tầm mắt của đội truy bắt.
Còn Trương Hằng sau khi bắn hết mười một mũi tên cũng dừng tay, không phải vì hắn nương tay, mà là vì ống tên của hắn sắp hết sạch.
Để tiết kiệm đạn hết mức có thể, Trương Hằng đã chọn dùng cung tên để đối phó với máy bay không người lái, đáng tiếc là số tên trên người hắn cũng không nhiều, trước đó hắn cũng đã thử tự tay chế tạo một số tên nhưng chưa làm xong thì đội truy bắt đã đến, nếu cho hắn thêm nửa ngày nữa, có lẽ sẽ không còn thiếu tên nữa. Nhưng bây giờ, Trương Hằng chỉ có thể chuyển đi trước nhưng lần này đội truy bắt coi như đã nắm được đường đi của hắn, không những tốc độ bao vây nhanh hơn, mà còn có tay súng trực tiếp tấn công vào vị trí của hắn. Tất nhiên, với khoảng cách giữa Trương Hằng và bọn họ hiện tại, đạn rất khó bắn trúng mục tiêu trực tiếp nhưng những viên đạn lạc đó cũng thực sự gây thêm phiền phức mới cho việc di chuyển của Trương Hằng.
Nhưng lần này, đám người bên kia hẳn đã rút kinh nghiệm từ hai lần trước, không còn cử người riêng ra cản hắn nữa, vì vậy Trương Hằng cuối cùng vẫn có kinh vô hiểm thoát khỏi vòng vây chưa hoàn thành nhưng nguy hiểm vân chưa kết thúc, chỉ cần máy bay không người lái trên đầu còn đó thì việc hắn bị bao vây hoàn toàn chỉ là sớm hay muộn.