Thời Gian Chi Chủ (Bản Dịch)

Chương 213 - Chương 213: Lời Nguyền Biển Sâu

Chương 213: Lời Nguyền Biển Sâu Chương 213: Lời Nguyền Biển Sâu

Trương Hằng gật nhẹ đầu, đưa mắt nhìn Honegger rời khỏi bãi biển.

Hắc Vương Tử Sam dường như vẫn còn muốn nói gì nữa, Trương Hằng lại mở miệng nói trước.

-Chuyện còn lại giao cho ta xử lý, thuyền Vidar đã giúp bọn ta không ít việc rồi, nếu tiếp tục như thế nữa thì sợ rằng sẽ ảnh hưởng đến quan hệ của các ngươi với Liên Minh Hắc Thương.

Hắc Vương Tử Sam nhún vai.

-Sự hợp tác giữa bọn ta chỉ giới hạn trong việc giao dịch chiến lợi phẩm, ta không bán mạng cho Malcolm. Nhưng xem ra ngươi đã có kế hoạch rồi, đã như vậy thì ta cũng không tiếp tục quấy rầy. Nếu sau này gặp chuyện gì phiền phức thì có thể đến tìm ta, thuộc hạ của ta biết ta ở đâu.

Trương Hằng nói lời cảm ơn, chờ đến khi Hắc Vương Tử Sam rời đi thì hắn mới hành động. Hắn với Annie chia ra làm việc. Đêm khuya hắn đến thăm một người bạn cũ. Bael, một tay buôn vũ khí trên đảo.

Nửa tiếng sau, Trương Hằng đã mua đủ những thứ hắn muốn, được người đáng tin cậy mà Karina sắp xếp đưa đến bãi đá ngầm cách bến cảng không xa. Lại qua một giờ nữa, Annie đưa theo bốn mươi thuyền viên của Hàn Nha Hào lặng lẽ đến đây.

Khô Lâu Hào đến Nassau đã là đêm khuya, lại vừa liên tiếp trải qua hàng loạt chuyện nên khi bọn hắn trở lại tàu thì hầu hết các thủy thủ đều đã rất mệt và buồn ngủ.

Bởi vì đang ở bến cảng nên không cần phân công người canh gác tuần tra ban đêm. Tuy nhiên sau cuộc tấn công lén lút trước đó của Hàn Nha Hào, Wilton cũng không xem nhẹ, hắn ta đặc biệt chọn ra bốn đội và thay phiên dùng kính viễn vọng để theo dõi Hàn Nha Hào ở cách đó không xa. Một khi ở phía đối diện có động tĩnh gì thì hắn ta có thể biết ngay lập tức.

Sau đó, Wilton tự nhốt mình trong phòng thuyền trưởng và uống rượu, trong lúc đó hắn ta nhớ lại những chuyện đã xảy ra trên bờ biển, rút con dao từ thắt lưng ra rồi đâm mạnh vào bàn gỗ.

Hắn ta đã thay đổi ý định, hắn ta quyết định sau khi bắt được tên Trương Hằng sẽ không vội giết hắn mà phải để cho hắn nếm thử thủ đoạn của hắn ta cho đến khi hắn hối hận rằng hắn đã được sinh ra trên thế giới này.

Khi Wilton uống đến ly rượu thứ sáu thì hầu hết các thủy thủ trên Khô Lâu Hào đều đã chìm vào giấc ngủ, bọn hắn không hề hay biết rằng nguy hiểm đang đến gần.

Trương Hằng nhìn thời gian, đứng dậy gật đầu với Annie đang ở bên cạnh.

-Đã đến lúc rồi, ra tay đi.

Nói xong hắn cầm lấy đồng hồ bỏ túi và súng kíp giấu dưới một tảng đá. Hắn dẫn đầu đi xuống nước, thiếu nữ tóc đỏ theo sát phía sau, một đám thuyên viên của Hàn Nha Hào cũng đều đã thay quần áo màu đen, cắn chặt con dao găm vào miệng và lặng lẽ bơi về phía Khô Lâu Hào cách đó không xa.

Nói đúng ra cách này của Trương Hằng là từ Hutchison. Bọn hắn trước đây đã sử dụng phương pháp này khi tấn công Hàn Nha Hào. Mặc dù không bắt được Hàn Nha Hào nhưng hai mươi người đã leo lên được thuyền cũng coi như hoàn thành ý đồ chiến thuật của Hutchison, kéo chân cả Annie và đám đồng bọn.

Nếu thuỷ thủ trên tàu không phát hiện ra sớm thì thậm chí có thể đã gây ra nhiều thương vong hơn.

Mà lần này khi Trương Hằng dẫn đội, tình hình đã rất khác so với trước đây, khi Hutchison phát động cuộc tập kích dưới nước là vào ban ngày và trong trận chiến các thủy thủ của Hàn Nha Hào về cơ bản đã được trang bị đầy đủ, mà ban đêm thì sẽ càng có lợi hơn cho bên tấn công để ẩn thân. Đồng thời, hầu hết các thủy thủ trên Khô Lâu Hào đều đang ngủ, chỉ có một số người trong trạng thái đề phòng, hầu như không có phòng thủ.

Không ai nghĩ rằng hai bên vừa đụng độ cách đây vài giờ, Trương Hằng lại lựa chọn ra tay sớm như vậy.

Và đêm nay hắn cũng chuẩn bị kỹ càng hơn. Bọn hắn đã bỏ lại các loại súng sẽ gây ra tiếng ồn lớn, sử dụng dao găm làm vũ khí chính và chỉ mang theo một ít lựu đạn để đề phòng tai nạn. Ngoài ra Trương Hằng cũng mang theo bên người cây cung săn trong bộ sưu tập của gã Bael.

Hắn và Annie là những người đầu tiên leo lên Khô Lâu Hào.

Trương Hằng cúi thấp người, tìm một góc mở bao vải dầu trên lưng rồi lấy ra cung tên, mà Annie lại đang quan sát sự phân bổ của mọi người trên boong.

Wilton bố trí mỗi nhóm ba người để theo dõi tình hình của Hàn Nha Hào, một người trong số họ đang canh gác, một người ở trên mũi thuyền, và người còn lại đi tuần tra. Thiếu nữ tóc đỏ nấp sau bánh lái và lặng lẽ đếm tiếng bước chân bên ngoài. Khi đếm đến bảy, cô ta bước ra và rạch cổ tên hải tặc trước mặt, không dừng lại, đến mũi thuyền lại chạm vào lưng của tên hải tặc, nhưng hắn đang ngủ gật nên không biết rằng mình đang bị tiếp cận.

Nhưng lúc này tên hải tặc trên đài quan sát cuối cùng cũng phát hiện ra nguy hiểm, còn chưa kịp lên tiếng báo động thì đã bị Trương Hằng bắn một mũi tên vào tim, cùng lúc đó Annie cũng đã giết người cuối cùng một cách gọn gàng.

Lúc này mọi mối đe dọa trên boong đều đã được diệt trừ, Trương Hằng quay lại mạn thuyền và ra hiệu để bốn mươi thuyền viên của Hàn Nha Hào lần lượt lên thuyền, sau đó mọi người nhanh chóng đến khoang thuyền thủy thủ.

Lần này mệnh lệnh của Trương Hằng rất đơn giản, giết hết các sinh vật còn sống trước mặt.

Trong khoang thuyền của Khô Lâu Hào, một cuộc giết chóc đẫm máu đang diễn ra. Các thủy thủ của Hàn Nha Hào hợp tác thành từng cặp, một người bịt miệng mục tiêu, người kia rạch cổ họng của mục tiêu, bắt đầu từ một phía của gian phòng cho đến khi đến phía bên kia, bằng cách này có thể đảm bảo rằng sẽ không bỏ sót bất kỳ mục tiêu nào.

Chẳng mấy chốc mà mùi máu tanh nồng nặc đã tỏa ra khắp phòng, Trương Hằng chọn thời điểm trong ngày mà mọi người ngủ say nhất, các thủy thủ trên Khô Lâu Hào đều chìm trong giấc ngủ và không biết chuyện gì đang xảy ra xung quanh.

Bình Luận (0)
Comment