Trương Hằng tiếp tục hỏi.
Ánh mắt Sise lóe lên khi nghe được vấn đề này.
-Ta... Ta không biết, ta cần hoàn thành khảo nghiệm trước, phải tìm được ba quyển bút ký kia thì cô ta mới có thể nói cho ta biết bước kế tiếp làm thế nào.
-Ồ, đến thời điểm này rồi mà ngươi vẫn còn muốn nói láo sao?
Vẻ mặt Annie không tốt, khoảng cách giữa chiếc dao quân đội kia và yết hầu Sise lại gần hơn nữa.
-Cơn bão lúc trước không có liên quan gì đến ngươi sao?
Lúc này Trương Hằng cũng nói.
-Ta có thể lấy danh nghĩa thuyền trưởng ra cam đoan không truy cứu tất cả những việc ngươi đã làm trước đây nhưng ngươi nhất định phải nói cho ta biết rốt cuộc ngươi đã làm những chuyện gì rồi. Ngươi cũng đã nhìn thấy cảnh tượng trên thuyền Clark nhưng ngươi cũng không hy vọng tất cả mọi người đều vô duyên vô cớ biến mất vì bản thân ngươi.
Sise cảm nhận được cơn ớn lạnh ở giữa cổ nên cũng không dám đùa nghịch hoa chiêu gì nữa.
-Ta đã khắc tên cô ta bằng tiếng Celtic trên đỉnh cột buồm của Hàn Nha Hào theo theo yêu cầu của cô ta. Điều đó có nghĩa là từ nay về sau chiếc thuyền này là nơi che chở cho cô ta, hơn nữa ta đã hỏi qua cô ta thì cô ta nói rằng chuyện xảy ra trên thuyền Clark chỉ là chuyện ngoài ý muốn mà thôi.
-Ngoài ý muốn sao?
-Người ở trên chiếc thuyền kia quá tham lam, qua nhiều năm như vậy mà vẫn luộn mượn sức mạnh của cô ta triệu hồi bão tố khiến cho tốc độ đi thuyền ở hải vực kia nhanh gấp đôi so với các thương thuyền khác và kiếm được nguồn lợi nhuận vô cùng phong phú. Nhưng cũng phải trả cái giá rất đắt nếu như làm như vậy bởi vì muốn điều khiển bão tố thì đáy lòng phải phẫn nộ, trong cơn tức giận mất phương hướng của mình, cuối cùng vĩnh viễn không có cách nào thoát khỏi cơn bão tố kia. Nhóm thuyền viên đã đóng đinh cửa sổ và cửa ra vào nhưng vẫn có thể nghe thấy tiếng sấm rền vang hòa với tiếng ở phía ngoài như trước, cuối cùng chỉ có thể tuyệt vọng nhảy vào trong biển rộng mênh mông.
Trương Hằng từ chối cho ý kiến.
-Một vấn đề cuối cùng, ngươi làm thế nào để liên hệ với cô ta và đã thấy dáng vẻ của cô ta chưa?
-Ta không có cách nào liên hệ với cô ta mà chỉ có thể cầu nguyện với cô ta nhưng việc có đáp lại hay không đều tùy thuộc vào quyết định của cô ta. Cô ta cũng chỉ đáp lại ta đúng một lần sau khi di xuống thuyền Clark, cũng chỉ là giọng nói giống như trước đây mà thôi. Từ trước tới nay ta chưa từng nhìn thấy hình dáng của cô ta.
Sise nói xong thì Sean và Tracy cũng chạy tới. Hai người này vẫn còn chưa biết đã xảy ra chuyện gì bởi vì trước đó Sise đột nhiên rời đi từ lầu hai, Trương Hằng và Annie đuổi theo không dời ở phía sau mà cả hai người bọn họ đều không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Tuy nhiên khi bọn họ nhìn thấy Sise bị buộc tại nơi hẻo lánh thì trên mặt bọn họ đều lộ ra vẻ lo lắng.
Trương Hằng nhìn Annie một chút, sau đó cô ta thu lại dao quân đội vào trong tay. Trương Hằng nói với Sise.
-Sau này đừng vụng trộm đánh bạc trên thuyền. Vì đây là lần đầu tiên ngươi vi phạm nên lần này ta sẽ không truy cứu nhưng lần ra biển tới ngươi sẽ mất một nửa số chiến lợi phẩm. ...
Để tránh gây ra sự khủng hoảng không cần thiết cho các thuyền viên, Trương Hằng cũng không tính nói chuyện này cho những người khác.
Hắn cũng không lo lắng Sise sẽ nói lung tung bởi vì việc hắn ta giấu vỏ sò của Betty đi rồi khắc tiếng Celtic lên cột buồm đã mang đến nguy hiểm cho thuyền viên trên Hàn Nha Hào nên nếu như hắn ta là người đủ thông minh thì hắn ta sẽ tiếp tục giữ im lặng.
Quả nhiên, sau khi Sise nghe vậy thì không nói thêm lời nào, cứ như vậy chấp nhận ý kiến đánh bạc.
Sau khi ba người kia rời đi, thiếu nữ tóc đỏ lại mở miệng nói lần nữa.
-Dường như ngươi cũng không hoàn toàn tin tưởng lời nói của hắn, ngươi cảm thấy hắn ta đang nói láo sao?
Trương Hằng lắc đầu.
-Trong tình huống này khả năng hắn ta nói dối là rất thấp, tuy nhiên chưa hẳn đã là một người khác.
- Betty kia sao?
-Hiển nhiên cô ta đã lừa gạt Sise về chuyện xảy ra trên thuyền Clark, những người biến mất cũng không phải ném mình xuống biển tự sát, chí ít không hoàn toàn là ném mình xuống biển bởi vì điều này không có cách nào giải thích được việc phòng thuyền trưởng khóa trái, còn kho hàng ở tầng dưới cùng cũng có mấy vết xước.
-Thần cũng sẽ gạt người sao?
-Chuyện này còn phụ thuộc vào việc vị Thần bên trong hệ thống thần thoại là vị Thần nào.
Trương Hằng nói. Mặc dù hắn không quen thuộc với hệ thống thần thoại Celtic nhưng hắn lại không hề lạ lẫm với chư thần của Bắc Âu và Hy Lạp. Trong số những người đó còn có những người phàm sở hữu tương đối cường đại hơn cả các vị Thần, hơn nữa bọn họ còn được đại diện bởi chính suy nghĩ của bản thân Zeus, một cuộc sống so với một cuộc sống tùy tâm sở dục (*).
Tuy nhiên chắc chắn Celtic Cổ Thần tên là Betty Celtic này sẽ không được liệt kê ở đây bởi vì dường như phong cách hành sự của nàng ta vô cùng cẩn thận. Lúc ấy có bảy người đã leo lên chiếc thuyền Clark kia nhưng cô ta lại chỉ lựa chọn dựa vào việc thì thầm với Sise khiến cho Trương Hằng không biết là bởi vì lúc đầu tính cách của cô ta chính là như vậy hay là do vẫn đang tránh né chuyện gì đó.
(*): 随心所欲 (tùy tâm sở dục): tuỳ theo ý thích; muốn làm gì thì làm; muốn sao được vậy.
Trương Hằng và Annie tìm được nguyên nhân cơn gió lốc kia xuất hiện, có điều đến cuối cùng trên chiếc thuyền Clark kia đã xảy ra cái gì, có lẽ cũng chỉ có tên Betty Cổ Thần kia biết.
Trương Hằng không biết có phải bởi vì nguyên nhân hiện tại hắn ở trên lục địa hay không, sau khi hắn lấy được vỏ sò kia đối phương cũng không tìm đến hắn, có điều Trương Hằng cũng không lơ là, hắn trở lại Hàn Nha Hào trước, dùng dao nhỏ gọt đi tên của Celtic trên đỉnh cột buồm, sau đó lại tìm nữ thương nhân, để cô phái người đi vào thuộc địa tìm cây tule*.