Hiển nhiên vị quan chỉ huy người Tây Ban Nha cũng biết Kiếm Ngư Hào đã đi đến bước đường cùng nên vào thời điểm này bất luận như thế nào cũng không có khả năng từ bỏ. Chính vì vậy sau khi nhìn thấy Kiếm Ngư Hào quay đầu rồi biến mất ở vách đá thì mặc dù trong lòng hắn ta xuất hiện một tia báo động nhưng cũng không có thời gian để suy nghĩ nhiều. Mãi cho đến khi ba chiếc thuyền buồm Tây Ban Nha cũng vòng qua bức tường đá kia nhưng thứ đập vào mi mắt lại là bốn chiếc thuyền hải tặc gần trong gang tấc với võ trang đầy đủ, đã sớm chuẩn bị xong để chiến đấu.
Không cần bất cứ một người nào nhắc nhở, hoả pháo của bốn chiếc thuyền hải tặc cùng lúc phát ra oanh minh ngay khi mục tiêu xuất hiện. Hắc Vương Tử Sam đã chuẩn bị đầy đủ cho hành động lần này, còn mượn tới hai mươi lăm khẩu hoả pháo mười hai pound từ những hải tặc khác ở nơi đó rồi gác lên trên bờ cát cũng chính là để cho giờ phút này.
Ba chiếc thuyền buồm Tây Ban Nha hoàn toàn choáng váng khi bất thình lình bị tấn công, không ngờ rằng sẽ gặp phải mai phục ở khoảng cách gần như thế bởi vì không lâu trước đây bọn họ vẫn còn trong trạng thái truy đuổi nên toàn bộ sự chú ý của bọn họ đều đặt trên Kiếm Ngư Hào, không chú ý duy trì khoảng cách giữa các con thuyền. Mà ba chiếc thuyền buồm lại rất gần nhau nên khi đột nhiên bị tập kích muốn quay đầu cũng rất khó khăn.
Vận khí của một trong đó những chiếc tàu bảo vệ lại càng tồi tệ tới cực điểm khi bị một viên đạn pháo không biết từ nơi nào phóng tới trực tiếp đánh trúng kho thuốc nổ.
Xác suất xảy ra loại chuyện này rất thấp, trong một trăm cuộc chiến cũng chưa chắc có thể gặp được một lần nhưng một khi đụng vào thì thường có kết quả là thuyền hủy người vong. Vụ nổ dữ dội đã trực tiếp chặn ngang và bẻ gãy chiếc tàu bảo vệ kia, các thủy thủ hải quân ở gần đó cũng bị đánh chết tại chỗ, những người còn lại thì lần lượt rơi xuống nước.
Mà lúc này Hàn Nha Hào cũng chạy đến từ phía sau rồi tham gia vào trận chiến, ngoại trừ việc trước đó Kiếm Ngư Hào đã bị thương quá mức nghiêm trọng, hơn nữa trong quá trình chạy trốn đã vứt bỏ toàn bộ đạn dược, tất cả các thuyền hải tặc đều tập hợp lại với nhau, công thêm hỏa lực chi viện trên bờ biển.
Ngay lập tức chiếm thế thượng phong tuyệt đối.
Đối với hai chiếc thuyền buồm Tây Ban Nha còn sót lại, tình thế đột nhiên chuyển biến đột ngột.
Đến lúc này mà vị chỉ huy người Tây Ban Nha còn không biết mình đã bị mắc mưu của người khác nhưng bây giờ thì đã quá muộn, hỏa lực của bọn họ đang ở thế yếu, hơn nữa với tốc độ của thuyền Trân Bảo cũng không thể chạy thoát nổi những chiếc thuyền hải tặc này. Chính vì vậy hắn ta dứt khoát từ bỏ ý định chạy trốn rồi lập tức truyền mệnh lệnh đáp trả đối phương để hai chiếc thuyền còn lại thay đổi phương hướng dưới làn hỏa lực bốc lên, bắt đầu đánh trả thuyền hải tặc ở phía đối diện.
Mặc dù lập trường khác biệt nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến việc Trương Hằng tán thưởng dũng khí của đối thủ.
Trong tình hình hiện tại, những người Tây Ban Nha kia đã hoàn toàn rơi vào thế hạ phong mà việc lựa chọn nghênh chiến ngay lúc này cũng mang ý nghĩa về cơ bản bọn họ đã từ bỏ hy vọng sống sót.
Hắc Vương Tử Sam cũng nhíu mày trên boong thuyền, hắn vừa lên thì lập tức lấy toàn bộ hỏa lực ra, ngoại trừ việc giáng cho đối phương một đón phủ đầu thì cũng hy vọng có thể khiến cho đối phương ý thức được rằng cho dù tiếp tục đánh thì bọn họ không có bất kỳ một cơ hội chiến thắng nào, từ đó nhanh chóng đầu hàng. Nhưng bây giờ nhìn lại, dường như đối phương cũng không có kế hoạch như vậy.
-Những người Tây Ban Nha ngu xuẩn và ngoan cố này.
Người lái thuyền da đen lẩm bẩm, hắn ta cởi trần đứng trên boong tàu, trên mặt mang một chiếc mặt nạ dữ tợn, đeo một chiếc dây chuyền làm bằng răng trên cổ. Đây cũng là cách ăn mặc trong trạng thái chiến đấu mà hắn ta thích nhất.
Đặc biệt là trong khoảng thời gian thuyền chiến, cách ăn mặc trông giống như bộ tộc ăn thịt này có thể mang đến cho đối thủ cảm giác bị áp bách mạnh mẽ, thậm chí không chiến mà bại. Nhưng trên thực tế bộ phần màu đỏ tươi trên mặt nạ kia chỉ là nước của một loại quả dại, còn răng thì được hắn ta mua từ các nha sĩ ở trên hòn đảo đó.
-Nếu tiếp tục như thế thì chỉ sợ thương vong bên phía chúng ta sẽ còn gia tăng.
-Trước tiên xử lý chiếc tàu bảo vệ còn lại kia để cảnh báo bọn họ đi.
Hắc Vương Tử Sam nói. Hắn ta đến để lấy số hàng hóa trên chiếc thuyền Trân Bảo, vốn dĩ cũng không muốn xuống dao giết người nhưng trong tình huống hiện tại hắn ta cũng không có lựa chọn nào khác.
Thế là năm phút sau một chiếc tàu bảo vệ khác cũng đánh chìm, chỉ còn lại chiếc thuyền Trân Bảo Tây Ban Nha kia vẫn đang cắn răng kiên trì, mà đám hải tặc bên này cũng có một chiếc thuyền bị thương nghiêm trọng nên phải tạm thời lui khỏi cuộc chiến.
Cuộc chiến đã hoàn toàn trở nên gay cấn, chiếc thuyền Trân Bảo Tây Ban Nha kia lấy một chọi bốn nên rơi vào thế yếu tuyệt đối nhưng lại dựa vào thân thuyền dày dặn để chống chọi hết đợt pháo kích này đến đợt pháo kích khác. Mặc dù bộ dáng nhìn có vẻ chật vật nhưng vẫn không có đầu hàng. Trong lúc đó Hắc Vương Tử Sam thử bằng tổ chức một đợt lên thuyền một chiếc thuyền nhỏ, kết quả là đi được một nửa thời gian thì lập tức có một con thuyền bị đạn pháo đánh chìm.
Khi chuẩn bị đến gần thì mười mấy người bị hỏa xạ thủ ở sau cửa sổ mạn tàu xử lý, những người còn lại rốt cục cũng thành công bò lên trên boong tàu nhưng cuối cùng lại bị quân địch ngoan cường đuổi lại xuống nước.
Chính vì vậy đám hải tặc thật sự rất tức giận. Trước đây bởi vì lo lắng về đống hàng hóa trong khoang thuyền nên tấn công trọng điểm của bọn họ chủ yếu đặt ở phía trên boong tàu để phá hủy cột buồm và bánh lái của đối phương nhưng những người Tây Ban Nha kia căn bản không quan tâm chiếc thuyền này còn có thể mở ra hay không, thương vong của bọn họ thật ra cũng rất nghiêm trọng nhưng tinh thần lại càng thêm cao.