Hiện tại những hoàng kim này cách nơi bọn họ mấy trăm mã, cơ hồ dễ như trở bàn tay, mà nhiều người ở cùng một chỗ như vậy vô hình trung đã tăng cảm giác an toàn của mỗi người lên.
Phải thừa nhận rằng, thời gian Jarvis chọn thật sự rất tốt.
Lúc này đúng là thời điểm chúng hải tặc lơ là nhất, căn bản bọn họ sẽ không nghĩ nguy hiểm đang tới gần, ngoại trừ sáu người trông coi hoàng kim, ngay cả người phụ trách tuần tra canh gác hiện tại cũng nhịn không được gia nhập hoan lạc.
Các thuyền viên uống đến lúc này đã không phân biệt được thứ gì, người của thuyền này và thuyền kia kề vai sát cánh xen lẫn ở một chỗ, trong lúc nhất thời Trương Hằng thậm chí không tìm được Hắc Vương Tử Sam ở chỗ nào.
Còn có người nhìn thấy Trương Hằng trở về, cầm theo bình rượu say khướt tới mời rượu.
Trương Hằng không nhận bình rượu đưa tới, mà là rút súng kíp ngắn từ trên người đối phương ra, đưa lên trời nã một phát súng.
Tiếng súng chợt vang lên làm cho doanh địa chớp mắt im lặng một cái, nhưng ngay sau đó chúng hải tặc đều ồn ào cười lớn, bọn họ còn tưởng rằng đây là tiết mục nhỏ Trương Hằng chuẩn bị để trợ hứng, có người cảm thấy thú vị, tháo súng kíp của mình xuống, cũng nã súng trên trời.
Trong lúc nhất thời tiếng súng trên đảo vang lên mãnh liệt, cùng với tiếng hoan hô của mọi người.
Trương Hằng nhìn thấy cảnh này chỉ biết muốn chống cự là không có khả năng, trông cậy vào đám người này một lần nữa cầm vũ khí và trang bị đầy đủ để chiến đấu với hải quân căn bản không thực tế.
Chuyện hắn có thể làm là hiện tại nói tin tức này cho mấy thuyền trưởng, để cho mọi người tranh thủ thời gian rút lui, trước đó vì tìm Harry, Trương Hằng mang theo mười mấy người không uống rượu, dựa vào nhóm người này hẳn là có thể miễn cưỡng lái Hàn Nha Hào rời đi, về phần mấy con thuyền khác có thể không tập hợp đủ người tỉnh táo để lái thuyền, Trương Hằng cũng không biết, loại chuyện này hắn cũng không có biện pháp.
Trương Hằng tìm được Billy trong đám người trước tiên, nhưng đối phương lúc này đã hoàn toàn bị chuốc say, ghé vào một bên nằm ngáy o o, Trương Hằng đánh thức hắn ta, nhưng hắn ta thoạt nhìn không có cách nào suy nghĩ bình thường, một lúc lâu mới phản ứng lại được là Trương Hằng đang nói gì, giương to miệng nhưng lại không biết bây giờ nên nói gì, hoàn toàn giống như hai người với người tài công đáng tin lúc tỉnh táo kia.
Trương Hằng biết ít nhất đêm nay không trông cậy được vào hắn ta, hắn lại tìm mấy thuyền viên, nhưng tình huống của mọi người cũng không quá tốt, người của Dũng Sĩ Hào tối nay một mực mời rượu, đám người trên bờ cát này đã uống hơn hai giờ, người say như chết giống như Billy không phải số ít.
Trương Hằng đưa mắt nhìn bốn phía, cuối cùng tìm được một đám người coi như là thanh tỉnh, vậy mà lấy đầu bếp Ramsay dẫn đầu, bởi vì bọn họ phải vội vàng nướng thịt và nấu cơm, ngược lại chưa uống rượu.
Trương Hằng kéo Ramsay đến, nói với người kia:
-Nhanh chóng tìm tất cả thuyền viên tới, để bọn họ tập hợp ở chỗ này, nói cho bọn họ... Quên đi, nói cho bọn họ ta chuẩn bị phát thêm tiền cho bọn họ, người tới chậm sẽ không có, thật sự đi không được có thể cho người đỡ lại đây, nhớ kỹ, ngươi chỉ có thời gian mười phút, sau mười phút ta muốn nhìn thấy ít nhất một trăm người ở đây, làm tốt chuyện này, về sau lúc chia chiến lợi phẩm ngươi có thể nhận gấp đôi.
-Được.
Ramsay dùng sức gật đầu, sau đó buôn thịt dê cát được một nửa trong tay, xoa xoa tay dính mỡ lên tạp dề, vội vàng chạy đi tìm người.
Trong lúc chờ sắp xếp chuyện bên này, Trương Hằng lại tìm được đầu bếp của mấy chiếc thuyền khác, cả đầu bếp của Dũng Sĩ Hào cũng ở bên trong, để cho bọn họ mời thuyền trưởng của mình đi theo, nói hắn đã nghĩ ra biện pháp vớt hoàng kim ra.
Trơ mắt nhìn tình huống còn hỏng bét hơn so với tưởng tượng của Trương Hằng, hắn nghĩ tới người trên bờ biển có thể sẽ uống rượu, nhưng không nghĩ tới sẽ say thành cái dạng này, ngược lại tình huống của những người trên Dũng Sĩ Hào tốt nhất, cho nên mặc dù nhân số của các thuyền khác đang chiếm ưu thế, nhưng thật sự động thủ, ít nhất trong khoảng thời gian ngắn rất khó bắt cổ Jarvis và người của hắn ta.
Ưu thế duy nhất hiện tại của Trương Hằng có lẽ là Jarvis còn không biết chuyện bản thân phản bội đã bị hắn biết, ba người trong rừng cây kia động thủ là bởi vì nhìn thấy hắn chạy như điên, bởi vậy Trương Hằng thay đổi sách lược, quyết định lợi dụng cơ hội này khống chế Jarvis trước, nếu không bọn họ muốn từ bãi biển này lên thuyền cũng sẽ rất khó khăn.
Mỗi một giây chờ đợi đều rất giày vò, nhất là không biết dưới tình huống nào hạm đội kia sẽ đến.
Trương Hằng thừa dịp thời gian, cởi quần áo Billy xuống, mặc lên người ngăn trở vết thương, sau đó cũng lấy súng kíp ngắn và quân đao của đối phương.
Người tới trước nhất là Brook của Kiếm Ngư Hào, tình huống của hắn ta ngược lại thoạt nhìn còn tốt, có lẽ là cơn giận chưa tan, hơn nữa lần hành động này người của Kiếm Ngự Hào chết không ít, đêm nay hắn ta cũng không ăn uống buông thả, mặt khác bởi vì có quan hệ thù địch với Dũng Sĩ Hào, người của Jarvis cũng không quấy rối đến hắn.
Hắn đi tới chào hỏi Trương Hằng, vẻ mặt có chút ngoài ý muốn:
-Ngươi nhanh như vậy đã có biện pháp lấy những cái hoàng kim kia ra sao, quá tốt rồi, ta cũng không cần nhìn mặt tên Jarvis đáng ghét kia.
Trương Hằng lắc đầu:
-Không phải, là bởi vì những chuyện khác.
Brook nhướng mày, hắn ta còn muốn hỏi lại, nhưng lúc này thuyền trưởng thứ hai cũng tới rồi, là Kemp của Hổ Sa Hào, hắn ta được người nâng tới, hơn nữa cách rất ra định cởi quần, có điều cũng may bị đầu bếp trên thuyền ngăn cản, sau đó một thuyền trưởng khác tình huống cũng không tốt hơn là bao.
Hắc Vương Tử Sam và Jarvis đến cuối cùng, hai người cười cười nói nói, vẻ mặt Hắc Vương Tử Sam thoạt nhìn coi như thanh tỉnh, chỉ là bước chân có chút lảo đảo, sau khi nhìn thấy Trương Hằng hắn ta nở nụ cười thân thiết thương hiệu của mình: