Thời Gian Chi Chủ (Bản Dịch)

Chương 257 - Chương 257: Chiến Lược Phản Công

Chương 257: Chiến Lược Phản Công Chương 257: Chiến Lược Phản Công

Trên thực tế Trương Hằng đã có thể nhìn thấy họng pháo của một chiếc thuyền vũ gần trong gang tấc mà đối phương cũng đã chú ý tới bọn họ nên thuyền trưởng dứt khoát hạ lệnh nã pháo. Vào thời khắc sinh tử này, tất cả kỹ thuật đều đã mất đi ý nghĩa, ở khoảng cách gần như thế cũng không có khả năng thực hiện bất cứ pha né tránh hữu hiệu nào.

Tất cả những gì Trương Hằng có khả năng làm chỉ là để Hàn Nha Hào duy trì tốc độ lớn nhất để rời khỏi bến cảng mà không có một chút do dự nào.

Trong khoang thuyền ở dưới boong tàu, Dufresne dẫn đầu đám người vất vả lắm mới vá lại được một vết nứt nhưng ngay sau đó nơi bị đóng đinh trên tấm ván gỗ kia lại đột nhiên nổ tung ra lần nữa, đạn pháo bay vào trong buồng nhỏ trên tàu rồi trực tiếp đập bể đầu một hải tặc gần đó. Tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng thì lại thêm nhiều viên đạn pháo xé toang buồng nhỏ trên tàu làm cho nước biển chảy ngược vào trong.

Do vội vàng không kịp chuẩn bị trước nên đám hải tặc đều bị xô ngã trái ngã phải. Đầu Dufresne đụng phải chiếc thùng gỗ ở bên cạnh khiến cho hắn ta trực tiếp bất tỉnh nhưng cảm giác ngạt thở vì bị ngâm nước đã nhanh chóng làm cho hắn ta mở to mắt lần nữa.

Quan tiếp liệu tiên sinh giãy giụa bò lên từ trong nước rồi đưa tay lên sờ hỗn hợp bao gồm cả máu tươi và nước biển trên mặt. Sắc mặt hắn ta mờ mịt ngắm nhìn bốn phía thì nhìn thấy rất nhiều tấm gỗ vụn trôi nổi khắp nơi, nhìn thấy những đồng bạn bị thương đang kêu rên. Mãi cho đến khi ánh mắt hắn ta lại dời về phía cái lỗ lớn to bằng chậu rửa mặt bên cạnh tay trái mình đang liên tục được đổ đầy nước lần nữa thì hắn ta mới lấy lại được tinh thần, . Hắn ta lắc đầu rồi nắm lấy tấm ván gỗ ở cách đó không xa mà lại tiếp tục vùi đầu vào việc sửa chữa.

Có Dufresne xung phong đi đầu nên những thủy thủ không bị thương nặng kia cũng lần lượt hành động.

Bọn hắn tại trong thời gian ngắn nhất ngăn chặn những cái kia rỉ nước lỗ thủng, nhưng là trong khoang thuyền thủy vị cũng không có giảm xuống.

-Còn có một lỗ nữa ở đuôi thuyền nhưng chỗ đó đã bị tủ rượu đổ xuống che mất nên tay ta không thể với tới.

Một thủy thủ lo lắng nói.

-Tất cả mọi người cùng nhau hành động, đẩy tủ rượu kia ra.

Sau khi Dufresne lên tiếng thì lập tức đã có người đến giúp đỡ hắn ta. Tuy nhiên khi một vài người đẩy thử thì phát hiện cái tủ lớn này bị kẹt ở đó theo đường chéo nên căn bản không có cách nào di chuyển được. Mà lúc này nước biển đã dâng đến eo của bọn họ nên nếu như cứ tiếp tục thế này thì không bao lâu nữa Hàn Nha Hào sẽ bị đánh chìm.

-Có thể cưa rồi mở nó ra không?

Dufresne hỏi một tên hải tặc đầu trọc ở bên cạnh. Hiện tại người này cũng là thợ mộc chính quy hoàn toàn tỉnh táo duy nhất ở trên thuyền.

-Có thể nhưng chuyện này cần rất nhiều thời gian.

Thợ mộc đầu trọc chần chừ một lúc rồi nói đúng sự thật.

-Ta sợ là chúng ta không có nhiều thời gian như vậy.

Tất cả , ọi người ở đây đều cảm thấy vô cùng tuyệt vọng nhưng một giọng nói chứa đầy vẻ ngây thơ đột nhiên vang lên.

-Chuyện này... Có lẽ ta có thể thử một chút?

-Ngươi sao?

Dufresne nhướng mày.

-Thân hình của ta nhỏ, hẳn là có thể chui vào từ trong khe hở, như vậy thì không cần dời tủ rượu mà vẫn có thể bổ sung được lỗ thủng dưới đáy thuyền rồi.

Harry xung phong nhận việc nói.

Dufresne nhìn về phía thợ mộc đầu trọc đang ở một bên.

Người nọ đánh giá vóc người của Harry một lượt rồi gật gật đầu:

-Trên lý thuyết thì có khả năng đấy.

-Để cho ta thử một chút đi Dufresne tiên sinh, nếu không thì thuyền sẽ chìm rồi tất cả mọi người đều phải chết ở chỗ này mất.

Harry năn nỉ nói.

-Nhưng vết thương trên tay của ngươi thì sao?

-Đó là vì ta quá sợ hãi nên lúc chạy trốn đã khiến mình bị rách mà thôi, chỉ là chút vết thương ngoài da ấy mà, không có gì đáng ngại đâu.

Harry vừa nói vừa hoạt động cánh tay một chút cho Dufresne nhìn.

Người nọ rốt cuộc cũng không do dự nữa, nói với Harry:

-Nhanh lên, cởi áo ra đi.

Harry nghe theo lời của quan quân nhu cởi áo khoác của mình ra, sau đó Dufresne xé một bên tay áo từ áo khoác của hắn ta ra rồi bọc nút gỗ vào bên trong, đưa lại cho Harry:

-Dùng thứ này để nhét vào lỗ hổng, lớn hay nhỏ thì ngươi có thể tự điều chỉnh, nếu không đủ thì quấn thêm mấy lớp vải vào.

-Đã rõ.

-Chú ý an toàn. Chẳng phải ngươi vẫn luôn muốn trở thành một thành viên của Hàn Nha Hào sao? Làm tốt chuyện này thì ta sẽ tự mình đề nghị với thuyền trưởng, để hắn chiêu mộ ngươi trở thành thuyền viên chính thức.

Harry nghe vậy thì hai mắt sáng lên, cười toét miệng nói:

-Cứ giao cho ta đi.

Nói rồi hắn ta hít sâu một hơi, một phát lặn hẳn vào trong nước. ... ...

Một bên khác, mặc dù trước đó Jarvis đã vì kéo dài khoảng cách với Hàn Nha Hào mà trì hoãn không ít thời gian, nhưng bây giờ rốt cuộc cũng sắp đến trước tàu chiến, hắn ta đã có thể nhìn thấy Walden và Chris đang đứng trên boong thuyền. Jarvis và người nọ cũng chưa gặp mặt nhưng vẫn duy trì liên lạc, lúc sau thì biết được Chris chính là cấp cao của hải quân.

Tình báo về chiến dịch này cũng đã được truyền đúng giờ cho người nọ. Jarvis buông mái chèo trong tay xuống rồi phất tay vẫy chào Chris, thế nhưng Chris lại trốn tránh ánh mắt của hắn ta.

Walden hừ lạnh một tiếng:

-Ngươi đang cảm thấy xấu hổ sao?

-Không, thưa trưởng quan.

Mặc dù hai má của Chris đang nóng hừng hực nhưng vẫn ưỡn ngực nói.

-Vốn dĩ câu thông với dã thú chính là ngươi lừa ta gạt, ngươi thử nghĩ lại những người đã chết trong tay bọn họ xem. Không cần có gánh nặng gì trong lòng cả, hiện tại ta muốn ngươi ngẩng đầu và nhìn thẳng vào mắt của đối phương.

Tuy Chris có chút mâu thuẫn với mệnh lệnh này nhưng vẫn im lặng làm theo.

Bình Luận (0)
Comment