Billy tìm được Trương Hằng ở boong thuyền, lo lắng nói:
-Cứ tiếp tục như thế, chúng ta sẽ chịu không nổi trước mất.
Người sau xử lý xong một tay súng mặc áo đỏ, mắt nhìn sang Annie:
-Chuẩn bị thực hiện kế hoạch dự bị đi.
-Cái này... có thể thực hiện được ư? – Billy vẫn giữ lòng ngờ vực.
Trương Hằng đáp:
-Đội súng kíp đã bị bên ta xử lý gần hai phần ba, tỷ lệ thành công vẫn rất lớn, nhưng mà ta cần người yểm hộ
-Sáu người đủ chưa?
-Hai người là đủ rồi, nhiều cũng vô dụng.
Trương Hằng vừa nói vừa sai người đi phòng thuyền trưởng lấy túi vũ khí của chính mình. Bên trong có bốn thanh súng trường. Từ khi thanh súng trường lấy được từ Bael phát huy tác dụng trong lần cướp đoạt thuyền Scarborough, Trương Hằng đã nhận ra được giá trị chiến lược của chúng, nhưng khi đó vẫn còn là tay sai của Râu Đen nên không vội, chỉ lấy hai chiếc, mãi đến lần ra khơi này hắn mới từ tay buôn vũ khí mua thêm ba thanh.
Hiện tại rốt cuộc có đất dụng võ.
Trương Hằng khom lưng đi dọc mép thuyền, gác lên một chiếc. Với khoảng cách này, hắn dùng súng nòng trơn cũng được, nhưng nếu muốn làm được bách phát bách trúng thì súng trường vẫn đáng tin hơn. Hắn nhắm ngay thủy thủ cầm lái đứng trước bánh lái:
-Nghe mệnh lệnh của ta, sáp lại gần Kent.
Hành động của Hàn Nha Hào không giấu khỏi cặp mắt của Walden. Mặc dù lão không ngại đánh sáp lá cà, nhưng cũng không có lý do gì đi từ bỏ lợi thế mới vất vả chiếm được, vì vậy cũng lệnh tài công xoay bánh lái.
Nhưng lão vừa dứt lời, tài công đã đâm đầu xuống đất không động đậy nữa.
Walden cau mày, nhưng cũng không để ý nhiều, loại chuyện ngoài ý muốn này lúc nào cũng có thể xảy ra trong lúc chiến đấu. Tay lái trưởng Chris lập tức bố trí người lên thay, nhưng mà tên kia mới rờ đến bánh lái liền cũng nối đuôi theo kẻ xui xẻo trước đó.
-Thuyền trưởng, có người đang nhằm vào thủy thủ cầm lái của chúng ta! – Chris vừa sợ vừa giận.
Walden hừ lạnh:
-Sợ đếch gì, bên kia dù bắn trúng thì cũng chỉ có một người mà thôi, dùng tường người chặn ở phía trước, chỉ cần cầm cự thêm một lát nữa là chúng ta sẽ đánh chìm được bọn chúng.
Chris nhận được mệnh lệnh, lập tức chỉ vài tên thủy thủ. Những tên bị chỉ trúng đều không hề có sắc mặt tốt, nhưng bọn hắn đã đi theo Walden một quãng thời gian, biết rõ nếu chống lại mệnh lệnh sẽ phải nhận lấy hậu quả gì. Nói thẳng ra là, làm tường người không hẳn sẽ chết, nhưng nếu lúc này lâm trận bỏ chạy, về sau sẽ gánh lấy hậu quả cực kỳ thảm khốc.
Vì vậy, bọn hắn vẫn nhắm mắt xếp thành một bức tường người bao vây lấy bánh lái và vị tài công thứ ba. Ấy vậy mà Trương Hằng lần này lại xử lý một gã đứng ngoài làm tường người, rồi lấy tốc độ nhanh như chớp khử luôn thủy thủ cầm lái bên trong.
Thuật bắn súng tinh diệu tuyệt luân* của phe địch khiến cho tất cả mọi người đều sợ hãi, Chris thúc dục nửa ngày, tên thủy thủ thứ tư vẫn lề mề đứng nguyên tại chỗ.
*Từ gốc: "Thần hồ kỳ kỹ" một thành ngữ cổ, đổi thành "tinh diệu tuyệt luân" để độc giả dễ hiểu.
Nhưng mà một bên khác, vị trí của Trương Hằng cũng bị bại lộ, bị hỏa lực mãnh liệt bao trùm, thủy thủ yểm hộ và bổ sung đạn cho hắn đều bị trúng đạn, tuy vậy, hắn đã dành được đầy đủ thời gian cho Hàn Nha Hào. Khoảng cách giữa hai thuyền đã chỉ còn không đến mười mét.
Mà Trương Hằng cũng thừa lúc loạn đổi một nơi khác, dúng súng trường đã lắp sẵn tiếp tục quấy rối phe địch không cho chuyển hướng, mãi cho đến khi hai chiếc cơ hồ dán lại cùng một chổ, Annie và mọi người phóng móc câu sang mạn thuyền đối diện, sau đó gác ván gỗ, dẫn theo đội tiên phong xông pha lên boong tàu địch giữa làn mưa bom bão đạn.
Toàn bộ trận chiến kéo dài khoảng hai mươi phút. Trong đó, Trương Hằng đã đóng vai trò then chốt trong việc tiêu diệt đội súng kíp, sau lại có đoàn hải tặc Hàn Nha Hào nóng lòng muốn báo thù. Nhưng mà dưới tình huống như vậy, để có thể tiến công vào khoang thuyền, mọi người vẫn phải trả một cái giá cực lớn.
Billy cũng vì thế mà bị trúng đạn, may mắn thay chỉ là vết thương ngoài da. Trương Hằng cũng tham gia vào trận đấu. Hắn vừa leo lên thuyền Kent liền ngay lập tức đi tìm quan chỉ huy phe địch, nhưng mà Walden vẫn luôn được đám binh sĩ bảo vệ nghiêm mật, vả lại đối phương cũng đang tìm kiếm hắn, muốn xử lý hắn để sĩ khí của Hàn Nha Hào sụp đổ.
Hai bên đều rất thận trọng, Trương Hằng dựa vào tài bắn súng của mình mà Walden thì lại hơn ở chỗ nhân lực, vừa nhiều vừa được huấn luyện nghiêm chỉnh, nên chẳng ai chiếm được tiên nghi của ai. Nhưng mà tiếp tục giằng co như vậy khiến phía hải quân rơi vào cục diện bế tắc, Walden chỉ có thể bất đắc dĩ rút xuống tầng hai của boong tàu. Hai bên bùng nổ một trận tranh đấu nơi cửa thang lầu, cuối cùng vẫn là Annie dẫn theo đội tiên phòng đoạt lại nơi này.
Mà Walden thì lại mang theo thủ hạ rút về phòng thuyền trưởng.
Những thủy thủ hải quân kia hiển nhiên đã biết bản thân không còn đường lui, tất cả đều bộc phát ra sức chiến đấu kinh người, Billy tổ chức nhân lực tấn công hai lần, đều bị đánh trả, còn mất đi vài người, khiến vị tài công này rất tức giận.
Nhưng đến lúc này, đoàn hải tặc về cơ bản đã nắm quyền kiểm soát con tàu Kent. Khi nhóm hải quân đóng giữ kho vũ khí đầu hàng, thì chỉ còn phòng thuyền trưởng là chưa chiếm được mà thôi.
Billy đứng ở bên ngoài kêu gọi đám người bên trong đầu hàng, nhưng đáp lại ông chỉ là một tràng tiếng súng nổ, cũng may ông không đứng ngay phía sau cửa chính, nhưng dù vậy cũng rất bực mình. Không lâu sau đó, Trương Hằng cũng đến.
-Tình hình thế nào?
-Ban đầu ta dự định tiêu hao hết đạn dược của bọn chúng rồi xông vào, nhưng mà nhìn tình huống trước mắt thì không thấy có sự yếu bớt nào.
Billy bất đắc dĩ nói.