Thời Gian Chi Chủ (Bản Dịch)

Chương 331 - Chương 331: Chiến Thuật Sói Giả Cừu

Chương 331: Chiến Thuật Sói Giả Cừu Chương 331: Chiến Thuật Sói Giả Cừu

Nhất là thời điểm khi bãi chất lỏng màu đen kia cắn nuốt bà lão nhặt ve chai, Triệu Tiểu Thiên cũng chỉ đứng ở một bên lẳng lặng nhìn, không khóc cũng không quấy, lúc ấy Trương Hằng còn cho rằng cậu ta bị dọa sợ đến ngốc luôn rồi, nhưng kỳ thật biểu hiện của cậu ta cũng có thể được giải thích là một gã thợ săn đang thưởng thức kiệt tác của mình.

Thẩm Hi Hi từng nói qua đối tượng mà thứ kia muốn ra tay đều là nhóm người nhặt rác tại vùng giáp ranh thành thị, vậy có điều gì có thể dễ dàng tiếp cận bọn họ hơn là có kẻ trở thành thành viên trong bọn họ, khiến bọn họ buông lỏng cảnh giác đây, lại thêm độ tuổi của Triệu Tiểu Thiên, tuyệt đại đa số nhóm người nhặt rác cũng sẽ không nảy sinh bất kỳ sự cảnh giác nào đối với cậu ta, cậu ta tựa như một con sói hung ác cụp đuôi trà trộn vào trong bầy cừu hiền lành, khi không có người phát hiện ra thân phận thật sự của cậu ta, cậu ta cũng có thể không chút hoang mang mà ung dung lựa chọn bữa tối cho mình.

Thế nên hiện tại chỉ còn lại một vấn đề cuối cùng, đó chính là Triệu Tiểu Thiên đang ở đâu?

Trương Hằng nhìn thấy trên hồ sơ có ghi Triệu Tiểu Thiên được hai vợ chồng trung niên không có con nhận nuôi vào hai ngày trước, địa chỉ của đối phương ở trong một tiểu khu cấp trung nằm tại Tứ Hoàn.

Nhưng Trương Hằng cũng không vội khởi hành ngay, Triệu Tiểu Thiên là đối thủ giảo hoạt nhất mà hắn từng gặp phải, đồng thời lại vô cùng am hiểu che giấu thân phận của chính mình, cho đến tận lúc này cậu ta đã khiến Trương Hằng phán đoán sai tới ba lần rồi.

Ngoại trừ thời điểm gặp nhau lần đầu tiên, Trương Hằng xem cậu ta như người bị hại ra, tại tầng cao nhất của thư viện cậu ta cũng tính toán dùng Lý Thánh Nguyệt để mê hoặc Trương Hằng, có điều khi đó thời gian chuẩn bị dành cho cậu ta quá ngắn, Trương Hằng tại thời khắc mấu chốt thay đổi mục tiêu khóa chặt của [Mũi tên của Paris], về sau chính là lần giao phong tại viện phúc lợi nhi đồng này rồi, có Trương Tĩnh Lễ cam tâm tình nguyện phối hợp cùng cậu ta, quả thực bố cục lần này của cậu ta càng có thêm tính mê hoặc.

Trương Hằng tin rằng, Triệu Tiểu Thiên dẫn dụ mình giết chết Trương Tĩnh Lễ tuyệt đối không phải là cái chấm hết, mà là sự khởi đầu cho một cuộc phản kích từ đây, chắc hẳn cậu ta còn có bố trí phía sau, nếu như thật sự Trương Hằng giẫm vào bẫy, rất có thể sẽ vì vậy mà mang trên người tội danh là tội phạm giết người. Tất nhiên Trương Hằng có sở hữu cho mình một vài đạo cụ trò chơi có lực lượng siêu tự nhiên, còn có kinh nghiệm cuộc sống phong phú, nhưng nơi này cũng không phải là Nassau thế kỷ 18, lực lượng cá nhân không cách nào chống lại cơ quan quốc gia, có thể hắn sẽ tránh thoát được cuộc điều tra sau này, song những năm cuối đời cũng chỉ có thể sống trong bóng tối mà thôi.

Điều này cũng phù hợp với đặc điểm nhất quán với thứ kia, hắn hiểu rất rõ xã hội loài người, không những bản thân vẫn luôn đi săn một cách cẩn thận, tránh đi ánh mắt công chúng cùng sự chú ý của cơ quan quyền lực, hơn nữa còn lợi dụng quy tắc của xã hội loài người để giải quyết mối đe dọa của mình, điều duy nhất mà hắn tính sai chính là không biết mỗi ngày Trương Hằng lại dư ra 24 giờ ngoài định mức.

Lấy sự hiểu biết của Trương Hằng đối với thứ kia, sau khi y lập ra kế hoạch đi săn thật tốt thì thông thường sẽ không rời đi, mà sẽ ẩn nấp ngay tại chỗ, một mặt sẽ có lợi trong việc hắn khống chế hướng đi của tình hình, mặt khác dường như hắn cũng cực kỳ thích thú trông thấy tận mắt con mồi đang phí sức giãy giụa và phản kháng.

Thế nhưng lần này, hiển nhiên cậu ta đã chơi đùa với lửa rồi tự thiêu mình rồi.

Trương Hằng lấy ra bản thiết kế của viện phúc lợi nhi đồng từ phòng hồ sơ, cầm bản thiết kế tiến hành lục soát viện phúc lợi lần nữa, rốt cuộc lần này hắn cũng đã có phát hiện mới, chiều dài hành lang tầng hai ngắn hơn khoảng chừng 50cm so với bản vẽ thiết kế, hơn nữa cũng không có cửa sổ như trên bản thiết kế, nói một cách khác kết cấu đoạn bức tường này đã bị thay đổi.

-Cũng đến lúc nên ra ngoài hít thở không khí rồi.

Trương Hằng rời khỏi viện phúc lợi nhi đồng, rẽ vào công trường xây dựng bên cạnh, mười phút sau lúc hắn trở lại lần nữa, trên tay xuất hiện thêm một cái búa sắt dùng để đập phá tường. ...

Chiếc Volkswagen Polo màu đỏ dừng ở bãi đỗ xe số sáu, cô gái bartender tắt máy, xuống xe, chiếc ủng martin màu ka-ki giẫm lên tuyết đọng trên mặt đất, phát ra từng tiếng sột soạt. (Màu kaki: màu sắc pha giữa màu nâu nhạt và màu vàng)

Công viên vùng ngoại thành Nam Hải Tử là công viên sinh thái lớn nhất vùng ngoại ô, với tổng diện tích hơn 11km2, tương đương với diện tích của bốn cái Di Hoà Viên gộp lại, bao gồm cả vườn săn bắn của hoàng gia trước đây, bên trong ngoại trừ các loại thảm thực vật ra, còn có những con nai sống nơi hoang dã và các loại chim sống dưới nước, có điều bởi vì cách nội thành tương đối xa, lại là mùa đông, vào thời điểm những ngày thường, cũng sẽ không có nhiều du khách, mà thời gian hiện tại cũng đã sắp đến hai giờ sáng, bởi vậy nơi này càng không có một bóng người nào.

Trên thực tế, bãi đỗ xe số sáu cũng chỉ có mỗi một chiếc xe polo của cô. Chung quanh ngay cả một bóng dáng của quỷ cũng chẳng có, thế nhưng trên mặt của cô gái bartender cũng không hề lộ ra biểu cảm sợ hãi hay bất an, cô lấy nửa bao thuốc lá hiệu Marlboro từ trong túi rồi tùy ý rút một điếu bên trong gói đưa lên miệng, bật lửa, hít sâu hai hơi, sau đó dùng hai ngón tay kẹp lấy điếu thuốc lá còn đang cháy, ngón tay cái còn lại nhắn tin trên chiếc di động "Ra đi, bên này không có camera".

Năm phút sau, Trương Hằng kéo một cái túi du lịch đi ra từ trong công viên, cau mày nói:

Bình Luận (0)
Comment