Đối với điểm cuối cùng Trương Hằng cũng không quá bất ngờ, phòng thí nghiệm tuyển dụng phi hành đoàn thử nghiệm tất nhiên đều có xuất thân từ quân đội.
Nhìn thấy Trương Hằng đi tới, hắn tỏ vẻ rất lễ phép, từ vị trí ngồi đứng lên.
-Xin chào, tôi là David, thực tập sinh trong phòng thí nghiệm, anh chính là phi công thử nghiệm mới phải không, Jane bảo tôi dẫn anh đi thăm nơi làm việc sau này một chút.
-Cám ơn.
Người đàn ông nói, và đưa tay ra:
-Neil Alden Armstrong*, cựu phi công hải quân.
* Neil Alden Armstrong (5 tháng 8 năm 1930 – 25 tháng 8 năm 2012) là một phi hành gia và kỹ sư kỹ thuật hàng không vũ trụ người Mỹ, và cũng là người đầu tiên đặt chân lên Mặt Trăng. Ông cũng là một phi công hải quân, phi công thử nghiệm, và giáo sư đại học.
Giọng nói của anh ta rất ổn định và vững chắc.
Trương Hằng đang nắm tay đối phương chợt dừng lại một chút.
-Làm sao vậy?
-Không có gì, rất vui được gặp ngài, Ngài Armstrong.
Trương Hằng nói.
-Tôi cũng vậy.
-Nếu anh không phiền, tôi cần gửi những tài liệu này đến tiến sĩ Maggie trước khi bắt đầu chuyến đi thăm của chúng ta.
Armstrong gật đầu.
Trương Hằng không ngờ năm 1955 sẽ sớm gặp được người đầu tiên đặt chân lên mặt trăng sau này, Amstrong, lại nói tiếp trong lý lịch cuộc sống của ông ta quả thật có một thời gian làm phi công thử nghiệm trong phòng thí nghiệm trực thuộc NACA, lúc này phi hành gia tiên sinh thoạt nhìn đặc biệt trẻ trung, dựa theo thời gian tính toán, hiện tại ông ta hẳn là chỉ mới 25 tuổi, sau khi kết thúc phục vụ hải quân trở lại trường học hoàn thành giáo dục đại học của mình, nhưng vẫn chưa lấy được bằng thạc sĩ kỹ thuật hàng không.
Sau khi thành công đặt chân lên mặt trăng, ông ta đã rất khiêm tốn, tiếp tục giảng dạy tại trường đại học, sống một cuộc sống ẩn dật, hầu như không chấp nhận các cuộc phỏng vấn truyền thông, cũng không viết tự truyện, rất nhiều người không biết Armstrong không hề chụp ảnh mình trên mặt trăng, bức ảnh mặt trăng được lưu hành rộng rãi thực sự là của đồng đội của ông ta, Buzz Aldrin, bây giờ chúng ta chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy bóng dáng của Armstrong từ hình ảnh phản chiếu trên mũ bảo hiểm, và dấu chân nổi tiếng trên mặt trăng, cũng là của Buzz Aldrin.
Không giống như người đồng đội nổi bật của mình, Armstrong là một người rất khiêm tốn và giản dị, đặc biệt là những gì anh ta đã đạt được khi tuổi vẫn còn trẻ, có lẽ chỉ có những người đã tưng tiếp xúc với anh ta mới biết được.
Nhưng Trương Hằng càng quan tâm đến kỹ thuật lái máy bay của Armstrong, người ta nói rằng ông ta đã nhận được thẻ phi công ở tuổi mười sáu, thậm chí từ trước khi ông có được giấy phép lái xe, ông ta đã lái hơn 200 loại máy bay khác nhau trước khi gia nhập NASA, đó là lý do tại sao NASA chọn ông ta làm phi hành gia.
Chỉ có điều Trương Hằng vẫn chưa rõ liệu cuộc gặp gỡ năm 1955 có ảnh hưởng đến một bản sao khác diễn ra vào 14 năm sau hay không.
Sau khi đưa tài liệu trong tay cho tiến sĩ Maggie, Trương Hằng trở lại trước mặt Armstrong:
-Vậy là anh vừa đến Cleveland phải không?
-Đúng vậy, tôi đã nộp đơn lên Trung tâm nghiên cứu bay Deleton ở căn cứ không quân Edward, nhưng bên kia tạm thời không có danh ngạch, vì thế tôi lại được phân công đến nơi này.
Armstrong nói.
-Đã như vậy thì sau khi kết thúc chuyến tham quan, chúng ta cùng đi uống một ly đi.
Người ta nói rằng trong một giây đồng hồ, báo đốm săn mồi có thể chạy được 28 mét trên đồng cỏ, chim ruồi có thể vỗ cánh 55 lần, sông băng Greenland có thể tan chảy 1620 mét khối, trong khi Trái Đất có thể chuyển động 29,8 km xung quanh mặt trời ...
Nhưng Chân Hư lại không biết trong vòng một giây, khí chất của mỗi người có thể phát sinh một mức độ thay đổi tương đối hay không, huống chi thời gian nháy mắt của cô chỉ sợ còn chưa tới một giây.
Nếu như lúc trước trên người Trương Hằng tản ra một luồng hơi thở nguy hiểm, vậy thì khí chất nguy hiểm trên người hắn bây giờ đã trở nên rất nhạt, cơ hồ là không thể nhìn ra.
Chân Hư nhịn không được hoài nghi, có phải là mắt mình xảy ra vấn đề hay không.
Nhưng mà khí chất này dù sao cũng chỉ là nhận thức thuần túy về cảm tính, rất khó để tiến hành định lượng, Chân Hư mặc dù cảm thấy khó hiểu, nhưng cũng không tìm ra nguyên nhân trong đó, mà Trương Hằng trong quá trình huấn luyện sau này cũng không nhìn đồng hồ trên tường nữa, dưới sự trợ giúp của huấn luyện viên thuận lợi hoàn thành lần huấn luyện trang phục không gian đầu tiên.
Trong suốt quá trình, Trương Hằng đều biểu hiện rất bình tĩnh, không ai biết hắn vừa trải qua 240 ngày ở thập niên 50 của Mỹ, nhưng khi đợt huấn luyện kết thúc, Trương Hằng mở bảng điều khiển nhân vật cá nhân ra, lại có thể thấy sự thay đổi rõ rệt trên đó.
Tên: Trương Hằng
Giới tính: Nam
Tuổi: 19
Số người chơi: 07958
Số vòng trò chơi đã trải qua: 4
Điểm trò chơi hiện tại: 737
Giữ: Mũi tên Parris (D), Bức tường ác niệm (D), Thìa bóng (E), Chân thỏ may mắn (E), Vỏ của Betty (E), Phước lành của thợ săn (F)
Kỹ năng làm chủ: thuyền buồm hàng hải lv3, đao thuật lv2, tinh thông ngôn ngữ lv2 (tám ngôn ngữ để đạt được tiêu chuẩn giao tiếp hàng ngày), tiễn thuật lv2, sinh tồn trong tự nhiên lv2, kỹ thuật điều khiển xe ô tô lv2, xạ kích lv2, công trình học lv1, kỹ thuật điều khiển máy bay lv1, dương cầm lv1, sửa đổi và sửa chữa lv2, trượt tuyết lv1, leo núi lv1
Đánh giá: Người chơi có giá trị may mắn cao hơn một chút so với người bình thường và cơ hội gặp kẻ thù, được che chở bởi bóng tối, bão tố và ác niệm, đồng thời có kinh nghiệm đi thuyền buồm xuất sắc, giỏi sử dụng dao, mũi tên, súng, có thể lái xe hơi, máy bay, sinh tồn trong tự nhiên, dự trữ kỹ năng phong phú, có mức độ sức mạnh chiến đấu đáng kể, xứng đáng được chú ý liên tục.
Về phương diện đạo cụ, lần sử dụng cuối cùng của [Thời khắc Bóng Ma] đã được sử dụng khi đối phó với Zirnitra, thay vào đó là [Bức tường của những ác niệm] và [Vỏ sò của Betty] mới bắt đầu, cả hai đều có hiệu quả đào thoát nhất định, nhưng mà cũng có hạn chế sử dụng tương ứng, nói tóm lại vẫn có tăng lên một chút.