Còn về Abu, tuy hắn không mạnh bằng Simon nhưng khả năng rất lớn cũng đã đạt đến Level 3.
Tất nhiên, cuộc đối đầu giữa các tay súng bắn tỉa cũng không hoàn toàn do kỹ năng mạnh yếu quyết định, còn liên quan đến nhiều yếu tố như chiến lược và môi trường.
Abu đã không đoán sai, Trương Hằng quả thực vẫn luôn rất kiêng dè hắn, lần giao chiến này chọn ở đây cũng là để giết hắn trước.
Nhưng rất tiếc, phát súng đầu tiên mà Trương Hằng nắm chắc nhất trước đó đã bị Abu né tránh một cách thần kỳ.
Nhưng Trương Hằng cũng không quá vội vàng, hắn kiên nhẫn chờ đợi, chờ trận mưa lớn này đổ xuống, tầm nhìn trở nên mờ mịt, sau đó lấy [Thấu kính loại bỏ] ra khỏi túi.
[Tên: Thấu kính loại bỏ].
[Chất lượng: D].
[Tác dụng: Tầm nhìn trong phạm vi ba trăm mét không bị ảnh hưởng bởi các yếu tố như ánh sáng, môi trường tự nhiên, vân vân... ].
Khoảng cách giữa Trương Hằng và Abu hiện tại vào khoảng hai trăm bảy mươi mét, vừa nằm trong phạm vi của [Thấu kính loại bỏ], sau khi trang bị đạo cụ cấp D này, lấy hắn làm trung tâm, trận mưa lớn trong phạm vi ba trăm mét gần đó như biến mất trong tầm nhìn của hắn, đồng thời ánh sáng cũng được bù đắp.
Ngược lại, Abu bên kia đúng là đang bị mưa làm phiền, hắn ta chỉ có thể cố gắng dựng tai lên, dựa vào thính giác để tìm kiếm mục tiêu.
Abu tập trung tinh thần cao độ, tai phải hơi động, khoảnh khắc tiếp theo đột nhiên lăn ra khỏi tảng đá, cúi người, giơ súng, khấu cò về một hướng, sau đó bất kể kết quả thế nào, hắn ta nhanh chóng trốn về nơi ẩn núp tiếp theo.
Cả bộ động tác liên hoàn này chỉ diễn ra trong vòng chưa đầy hai giây, đủ khiến bất kỳ đồng nghiệp nào trên thế giới này phải xấu hổ.
Nhưng ngay khi hắn ta đứng dậy, thắt lưng lại đau nhói dữ dội.
Abu trợn tròn mắt, vẻ kinh ngạc trên mặt thậm chí còn lấn át cả cảm giác đau đớn, sau đó đầu gối hắn mềm nhũn, ngã xuống đất bùn.
Bộ não mách bảo Abu rằng tình hình hiện tại của hắn rất nguy hiểm nên nhanh chóng đứng dậy, chuyển đến nơi an toàn nhưng thực tế lại vô cùng tàn khốc, toàn thân hắn đã không còn bất kỳ cảm giác nào, thậm chí một ngón tay cũng không cử động được.
Không ai hiểu rõ sức mạnh của súng bắn tỉa hơn Abu, một tay bắn tỉa.
Hắn ta từng dùng súng bắn tỉa bắn trúng trán một mục tiêu cách đó hai ki-lô-mét, kết quả là đầu của đối phương nổ tung như quả dưa hấu.
Còn bây giờ hắn ta không cần cúi đầu cũng biết vết thương ở thắt lưng nghiêm trọng đến mức nào.
Phát súng đối diện không chỉ tạo ra một lỗ thủng lớn bằng nắm tay trên người hắn mà còn phá hủy cả đốt sống thắt lưng của hắn.
Nói cách khác, lúc này hắn đã nằm trong danh sách tử thần.
Trương Hằng không vội, trước tiên nhặt lại chiếc ba lô làm mồi nhử đã ném sang một bên.
Rõ ràng là hầu như không có thời gian ngắm bắn nhưng phát súng đó của Abu vẫn bắn trúng chính xác chiếc ba lô trong bụi cỏ, những khối lego bên trong nổ tung khắp nơi, có lẽ chỉ có thể dùng từ thần hồ kỳ tích để hình dung trình độ bắn súng như vậy.
Ngay cả Trương Hằng, đối thủ của hắn cũng phải dành sự kính trọng lớn nhất, vì vậy sau khi hắn thu dọn xong ba lô, hắn đi đến trước mặt Abu, tiễn hắn đoạn đường cuối cùng.
Abu mất máu rất nhanh và dữ dội, chỉ một lúc sau cả người đã rơi vào trạng thái mơ hồ, trong lúc hấp hối, ánh mắt hắn vẫn tràn đầy sự không cam lòng.
Nhưng vào thời khắc cuối cùng của cuộc đời, hắn không thể làm gì khác, chỉ có thể nhớ lại từng chút một cuộc đối đầu trước đó, hắn xác nhận rằng mình đã làm mọi thứ có thể và không phạm bất kỳ sai lầm nào nhưng kết quả cuối cùng lại trớ trêu như vậy.
Lúc này hắn nằm vật ra trong vũng bùn, giống như một con chó bại trận.
Mặc dù Abu không thể mở miệng nhưng Trương Hằng biết hắn ta muốn hỏi gì, hắn ta với tay vào túi lấy ra [Thấu kính loại bỏ], lắc lư trước mắt hắn ta.
Đôi mắt vốn đã xám xịt của Abu đột nhiên bùng lên một tia sáng kinh ngạc, hắn ta dường như lại tìm lại được sự tự tin của một tay bắn tỉa số một, thậm chí còn kỳ diệu mở miệng, dùng giọng yếu ớt nói: "Ngươi... ngươi thắng rồi, ta... không thua?"
"Ừ." Trương Hằng gật đầu.
Sau khi nhận được câu trả lời này, biểu cảm hài lòng của Abu mãi mãi dừng lại trên khuôn mặt tái nhợt của hắn ta.
Còn Trương Hằng thì nhận được chiến thắng của trận chiến này, cùng với 20 điểm tích lũy trò chơi.
Cuộc đối đầu của các tay bắn tỉa ở bên này đã phân định thắng bại, còn cuộc chiến diễn ra gần nhà kho bên kia cũng đã bước vào giai đoạn gay cấn.
Theo chân hai người trong hầm rượu đến, Hắc Ổ đã hoàn toàn chiếm ưu thế về hỏa lực, đồng thời hai chiếc máy bay không người lái cũng bay đến trước cửa sổ kính, đóng vai trò như đôi mắt, vì vậy những người trong nhà kho càng trở nên lang bái, thậm chí không có thời gian để thở, bị đánh đến mức không ngóc đầu lên được.
Thấy kẻ địch bên ngoài sắp xông vào, tên đeo khuyên chỉ còn cách hét lớn vào đầu bên kia máy liên lạc: "Mẹ kiếp mày xong chưa, nếu không đến nữa thì chỉ còn cách đi thu xác tao thôi!"
Lần này, cuối cùng bên kia cũng không còn im lặng.
"Đã vào vị trí." Trương Hằng nói.
Đồng thời bóp cò, chỉ thấy người chạy trước nhất đột nhiên bay lên, hắn ta vốn đã giơ khẩu súng trường trong tay lên, đối mặt với tên đeo khuyên trong nhà kho nhưng lại không còn cơ hội bắn thêm một phát đạn nào nữa.
Còn Trương Hằng trong rừng cây lúc này đã hoàn toàn chuyển sang chế độ bắn tỉa.
Hắn hầu như không cần điều chỉnh gì, nhanh chóng xoay nòng súng, tìm mục tiêu tiếp theo.
Theo tiếng súng thứ hai vang lên, một đoạn xương chân của tên kia đột nhiên nổ tung, cả người đau đớn lăn lộn trên mặt đất, cảnh tượng trở nên có phần không phù hợp với trẻ em.
Phát súng này đối với Trương Hằng mà nói là một sai lầm, phạm vi hiệu quả của [Thấu kính loại bỏ] dù sao cũng chỉ có ba trăm mét nhưng nhà kho đã rõ ràng vượt quá khoảng cách này, vì vậy hắn cũng không thể làm được chỉ đâu đánh đó.