Ai có thể tiếp cận những cô gái điếm này một cách quang minh chính đại mà lại không gây sự chú ý của bất kỳ ai thì câu trả lời thực ra luôn ở ngay trước mắt - đó chính là các giáo sĩ.
Họ thậm chí không cần phải cố ý thu thập thông tin về những cô gái điếm này, vì những cô gái điếm này sẽ chủ động tìm đến họ, trong lúc xưng tội, họ sẽ kể hết mọi bí mật của mình mà không hề giữ lại.
Trương Hằng nhìn đồng hồ quả quýt, hắn không lên đường ngay vì bây giờ vẫn chưa đến giờ mở cửa của nhà thờ Thánh Tâm.
Vì vậy, Trương Hằng đã tận dụng thời gian còn lại để lập một kế hoạch hành động đơn giản cho lúc này, sau đó mặc lại trang phục của đêm qua, bước ra khỏi nhà và gọi một chiếc xe ngựa.
Kết quả là khi xe ngựa dừng lại trước cửa nhà thờ Thánh Tâm, hắn vô tình gặp phải một người quen.
Holmes đang đứng trước cửa lớn, nhìn hắn với vẻ thích thú.
"Thật thú vị, xem ra mặc dù chúng ta chọn những hướng đi khác nhau nhưng cuối cùng lại thù đồ đồng quy."
Trương Hằng cũng có vẻ hơi bất lực, hắn đã cố gắng tranh thủ từng phút từng giây, cũng rất thuận lợi có được manh mối mình muốn nhưng lại không thể kiểm soát được tiến độ của Holmes.
Khả năng của vị thám tử vĩ đại thời Victoria này quả nhiên không làm người ta thất vọng.
"Thế nào, trước khi vào, chúng ta có muốn trao đổi thông tin mà mình nắm trong tay không?" Holmes đề nghị.
Trương Hằng trầm ngâm một chút rồi cũng đồng ý.
Không giống như trước đây Holmes trực tiếp công bố suy luận của mình, Trương Hằng lấy ra để sử dụng, bây giờ hai người đang trong tình trạng kết minh tạm thời, giao dịch bình đẳng hẳn sẽ không ảnh hưởng đến thắng thua cuối cùng, chỉ không biết nếu sau này hai người cùng bắt được hung thủ trong nhà thờ thì tính ai thắng nhưng hiện tại đã đi đến bước này, nghĩ nhiều cũng vô ích.
"Ta nói trước đi." Trương Hằng nói, hắn đơn giản giới thiệu phân tích của mình và thông tin có được từ Laumy, dừng lại một chút rồi lại bổ sung thêm: "Còn có vết thương trên mặt của ba người đã chết trước đó, người đầu tiên không rõ ràng lắm nhưng nạn nhân thứ hai và thứ ba thì vết dao lệch nhau, lúc đầu nhìn vào ta đã thấy có chút quen mắt, bây giờ nghĩ lại cảm thấy đúng là giống chữ thập, rất có thể trên người hung thủ mang màu sắc tôn giáo."
"Phân tích suy luận ấn tượng." Holmes cũng phát ra một tiếng kinh ngạc: "Rất vui vì hôm qua ngươi đã làm việc hiệu quả, còn về phía ta thì đơn giản hơn, buổi chiều ta đã đến báo quán một chuyến."
"Báo quán?"
"Đúng vậy, ta chú ý đến tờ giấy viết thư còn có cả mực đỏ trên đó, như ngươi biết, về phương diện này ta thực sự có không ít nghiên cứu, ta dựa vào chất liệu của giấy để đoán ra là nhà máy nào sản xuất, mực cũng vậy nhưng thông tin có thể có được trên mực thì có hạn, vì về cơ bản một nửa London sử dụng mực đỏ đều là loại này nhưng tờ giấy viết thư thì khiến ta không uổng công đi một chuyến."
Holmes cười cười, rồi nói tiếp: "Những tờ giấy viết thư và mực này khác nhau, không phải loại rẻ tiền nhất, xuất hiện ở khu Đông vẫn khá là bắt mắt nhưng khi nghe nói khách hàng lớn nhất của nhà máy sản xuất giấy đó là ai thì ta lại thấy tờ giấy viết thư này xuất hiện ở đây là rất bình thường."
"Nhà thờ sao?"
"Đúng vậy, giấy viết thư của nhà thờ được mua thống nhất, sau đó phát đến từng nhà thờ sử dụng." Holmes nói.
"Nhưng khu Đông không chỉ có một nhà thờ."
"Đúng vậy nhưng nhà thờ này có ba hiện trường vụ án gần nhất, hơn nữa khi ngươi còn đang ở nhà nhàn nhã ăn sáng thì ta cũng đã đi dò hỏi xung quanh, nhà thờ Thánh Tâm này là nhà thờ mà các cô gái làng chơi thường đến nhất."
Trương Hằng thở dài, giúp Holmes bổ sung những lời tiếp theo: "Trong nhà thờ có hai vị linh mục, trong đó linh mục Matthew đã tám mươi tuổi, đang trong tình trạng bán nghỉ hưu, năm năm trước đã chuyển đến vùng ngoại ô để an hưởng tuổi già, ít khi quản lý các công việc của nhà thờ, cơ bản chỉ để lại tên trong sổ của nhà thờ, với tuổi tác và thể lực của ông ấy thì không thể trở thành hung thủ, vì vậy chỉ còn lại linh mục Jacob, năm nay ông ấy mới năm mươi sáu tuổi, vẫn đang trong độ tuổi cường tráng, cũng là người phụ trách thực tế của nhà thờ, bình thường những cô gái làng chơi đó cũng sẽ đến tìm ông ấy để xưng tội, mà các cô ta không biết rằng rất có thể linh mục Jacob vì một số lý do nào đó mà căm ghét những cô gái làng chơi đã sinh con, nghiện rượu và sống chung, vì vậy những bí mật mà các cô ta tiết lộ lại trở thành bùa hộ mệnh của họ."
"Như ta đã nói, giờ chúng ta lại đứng cùng một vạch xuất phát." Holmes cười nói. ...
Đúng tám giờ, nhà thờ Thánh Tâm mở cửa, cha xứ Jacob còn chuẩn bị hai giỏ bánh mì trắng, phát cho những người lang thang gần đó.
Trương Hằng và Holmes tá cơ hội này lặng lẽ quan sát cha xứ Jacob.
"Ngươi suy đoán sai rồi." Trương Hằng nói.
"Không thể nào, cho dù có sai sót nhỏ về chi tiết cũng không thể sai lệch đến mức này." Holmes quả quyết nói nhưng ông ta cũng có vẻ hơi bất lực.
Hai người đang nói đến suy đoán trước đó của Holmes dựa theo nét chữ trên bức thư.
——"Người thuận tay trái, nam giới, tuổi từ ba mươi đến bốn mươi, tính cách không đủ kiên cường, không ổn định, đồng thời tư tưởng truyền thống bảo thủ."
Bây giờ xem ra, ngoại trừ suy đoán về giới tính nam được chứng thực thì suy đoán về thuận tay trái và tuổi tác đều không chính xác, còn tính cách không đủ kiên cường, không ổn định, đồng thời tư tưởng truyền thống bảo thủ thì tạm thời chưa thể thấy được.
Ngoài ra, Trương Hằng còn nhận thấy vai trái của cha xứ Jacob dường như bị thương nhưng hẳn là chấn thương cũ, ông ta vẫn dùng tay phải xách giỏ bánh mì, có lẽ là vì tay trái không thể dùng lực, còn mái tóc ông ta được chải chuốt gọn gàng, quần áo trên người tuy đã cũ nhưng giặt rất sạch.