Trương Hằng đá đổ bàn viết, lăn ra phía sau, kết quả mấy lá bài poker đó lại cắm sâu vào mặt bàn gỗ trắc cứng.
Trương Hằng dùng con dao quân đội Nepal trong tay thử, phát hiện độ cứng và độ sắc bén của những lá bài poker đó đã đuổi kịp lưỡi dao, thậm chí còn để lại một vết xước trên bề mặt con dao quân đội.
Thấy đợt tấn công này không làm Trương Hằng bị thương, mồ hôi trên trán tên làm nóng nòng súng càng nhiều.
Hắn lại rút ra ba lá bài, thế nhưng bên kia Trương Hằng cũng chống bàn làm việc lên làm khiên, trực tiếp dựng trước người, sau đó lao về phía tên làm nóng nòng súng.
Tên làm nóng nòng súng trợn tròn mắt, toàn thân nổi hết cả gai ốc, hắn vừa tung những quân bài poker trong tay ra như không cần tiền, vừa lùi nhanh về phía sau, phải nói là những quân bài poker này tạo ra động năng rất đáng kể, đã ngăn Trương Hằng lại hiệu quả.
Hai người khó khăn lắm mới kéo ra được một khoảng cách, thế nhưng tên làm nóng nòng súng còn chưa kịp vui mừng thì ngay sau đó hắn sờ vào hộp bài thì thấy trống không.
tao rồi, bài poker đã hết sao? Đúng là đúng lúc...
Ngay khi sắc mặt hắn đại biến, tưởng mình cũng sắp phải như tên đàn ông cưa máy ở lại đây thì tên đồng bọn có đôi cánh bóng tối phía sau lưng hắn cũng cuối cùng đã đuổi tới, thấy tên này, tên làm nóng nòng súng cũng thở phào nhẹ nhõm, có hắn thì dù hai người có đánh không lại đối phương thì ít nhất cũng có thể trốn thoát bằng đường không.
Thế nhưng vẻ mặt vui mừng trên mặt hắn chỉ tồn tại chưa đầy một giây thì đã đông cứng lại, sau đó hắn chú ý tới con dao quân đội Nepal cắm trên ngực mình, còn Trương Hằng ở đối diện vẫn giữ tư thế ném.
Ý nghĩ cuối cùng trong đầu hắn là hóa ra dao quân đội còn có thể dùng như vậy sao?
Hai trận chiến trước sau kéo dài chưa đầy ba phút đã kết thúc, thời gian này so với dự kiến thì hơi muộn một chút nhưng may là đến phút cuối cùng đều đuổi kịp, không để ba người hội hợp.
Tên có đôi cánh bóng tối phía sau lưng ban đầu định lao vào Trương Hằng nhưng sau khi phát hiện hai tên đồng bọn của mình lần lượt tử trận thì lại cứng đờ dừng lại, hắn nằm mơ cũng không ngờ rằng Trương Hằng đã mất súng rồi mà vẫn dữ tợn như vậy, hắn chỉ chậm trễ một chút, khi đuổi tới thì chỉ còn có thể thu xác cho hai tên đồng bọn.
Lần này đám phân tích gia của bộ phận chiến lược công hội đã hại thảm bọn họ rồi, báo cáo đưa ra chẳng có chút chính xác nào, là ai nói đối phương chỉ giỏi súng ống, cận chiến là điểm yếu chứ.
Cho dù đối phương có tách ba người bọn họ ra trước khi ra tay thì vẫn có thể giải quyết tên đàn ông cưa máy một chọi một, còn có thể ném dao giết chết tên đồng bọn còn lại của hắn ngay trước mắt hắn, chỉ riêng năng lực cận chiến này thì trong Quang Hồ cũng có thể xếp hạng rồi, huống hồ đối phương còn có kỹ thuật súng ống vô cùng xuất sắc.
Liên Hợp Thể từ đâu tìm ra được sát thủ lợi hại như vậy?
Tên có đôi cánh bóng tối phía sau lưng nhận ra cần phải truyền tin tức này về tổng bộ, hơn nữa bây giờ chỉ còn lại một mình hắn, muốn giải quyết Trương Hằng cũng không còn khả năng nữa nhưng may là không giống hai tên kia, có đôi cánh bóng tối này, cho dù đánh không lại thì vẫn có thể trốn thoát.
Đã quyết định như vậy, hắn cũng không tiếp tục ở lại đó nữa, hắn mới vừa vào tầng này không lâu, chỉ cách ô cửa sổ mở ra hai bước chân, muốn rời đi rất tiện, mặc dù khẩu CS5 của Trương Hằng bây giờ đã có thể sử dụng lại nhưng khi mái nhà sập xuống trước đó thì khẩu súng đó cũng không biết rơi vào đâu, cho nên bây giờ hắn chỉ cần cảnh giác với dao ném của đối phương là được.
Nhưng điều khiến hắn không ngờ tới là ngay sau đó Trương Hằng lại trực tiếp tháo cung dài sau lưng xuống.
Tên có đôi cánh bóng tối phía sau lưng dâng lên một cảm giác bất an mãnh liệt, mặc dù hắn không tin Trương Hằng ngoài kỹ thuật súng ống và dao pháp ra còn có thể thành thạo cả thuật bắn cung nhưng chuyện khó tin tối nay đã xảy ra đủ rồi.
Cho nên hắn không định tiếp tục thử nữa, thấy đối phương đã chuẩn bị kéo cung, hắn cũng dùng tốc độ nhanh nhất nhảy ra khỏi cửa sổ, hắn không vội vã mở cánh ngay mà mặc cho cơ thể mình rơi xuống nhanh chóng dưới tác dụng của trọng lực, cảnh tượng cuối cùng hắn nhìn thấy là Trương Hằng buông dây cung, tuy nhiên từ quỹ đạo của mũi tên có thể thấy rõ ràng là không đuổi kịp cơ thể hắn.
Vì vậy trái tim đang lơ lửng của hắn cũng cuối cùng hạ xuống, hắn định trước tiên bay đến mặt sau tòa nhà văn phòng đối diện, như vậy là có thể hoàn toàn an toàn rồi nhưng điều hắn không biết là khi đôi cánh của hắn mới chỉ mở được một nửa thì mũi tên bay rất xa phía sau hắn đã vẽ ra một đường cong vi phạm định luật vật lý trên không trung, cuối cùng trúng chính xác vào tim hắn.
Trương Hằng đứng bên cửa sổ, tận mắt chứng kiến tên có đôi cánh bóng tối phía sau lưng lăn lộn vật lộn trên không trung nhưng cuối cùng vẫn không thể thay đổi được số phận của mình, cuối cùng đập mạnh vào một chiếc suv bên lề đường, nóc xe suv lõm xuống một mảng lớn, kính cửa sổ cũng bị vỡ hết, đồng thời còn phát ra tiếng báo động chói tai. ...
Trong hội trường nhỏ ở tầng bốn của khách sạn Hilton, tiệc sinh nhật đã gần kết thúc, sau khi cắt bánh hát bài hát mừng sinh nhật, cuối cùng cũng đến tiết mục chính của đêm nay, một vũ hội Disney lúc nửa đêm.
Những người có mặt đều có thể chọn một bộ trang phục yêu thích, hóa trang thành các nhân vật trong truyện cổ tích Disney, con gái của Nhị Nguyệt Vi Thành chọn Elsa trong Frozen, còn bản thân Nhị Nguyệt Vi Thành thì hóa trang thành cố quốc vương.
Hắn nhìn con gái mình và một cậu bé béo hóa trang thành hoàng tử Aladdin nhảy điệu cuối cùng của vũ hội, ngay lúc này thì tiếng chuông điện thoại của hắn vang lên.