Nhưng phải nói đến nữ thần công lý nổi tiếng nhất thì phải kể đến Justitia, bà là hình tượng do người La Mã cổ đại kết hợp tất cả các vị thần liên quan đến công lý trong thần thoại Hy Lạp tạo thành, một tay cầm kiếm, một tay cầm cân, đồng thời bịt mắt, ngụ ý mãi mãi theo đuổi chân lý, không bị giác quan che mờ.
Bây giờ bà ấy mặc dù chỉ có kiếm, không có cân và cũng không bịt mắt nhưng bộ đồ trắng đó vẫn rất nổi bật, trong trí nhớ của Trương Hằng, Justitia là một nữ thần rất thích màu trắng, vì màu trắng tượng trưng cho đạo đức vô khuyết, chính trực không thể lay chuyển.
Vào thời kỳ Phục hưng, gần như bên ngoài mỗi tòa án đều có rất nhiều bức tượng Justitia, ngay cả ngày nay, bên ngoài các tòa án ở châu Âu cũng có không ít bức tượng Justitia còn được lưu giữ, những người hành nghề luật pháp hầu như không ai không biết tên bà, vì vậy không giống như những vị thần suy yếu, gần như sắp bị lịch sử đào thải, Justitia mặc dù cũng là cổ thần nhưng bà ấy cũng thuộc nhóm những người có thực lực mạnh mẽ trong số các cổ thần, thực lực rất có thể còn cao hơn cả một trong Tứ kỵ sĩ Khải huyền là Dịch bệnh.
Trương Hằng không chắc có thể đánh bại được đối phương.
Thành thật mà nói, việc Thẩm Hi Hi lọt vào mắt xanh của nữ thần công lý không nằm ngoài dự đoán của Trương Hằng, giống như Justitia đã nói, Thẩm Hi Hi vốn dĩ phải đi trên con đường này, Justitia hẳn đã để mắt đến cô ấy một thời gian khá lâu rồi, sự kiên trì, thông minh và bản lĩnh của Thẩm Hi Hi chắc chắn là sự lựa chọn hàng đầu cho người đại diện.
"Cô ấy là người của ngươi, ngươi cản ta làm gì?" Trương Hằng nhìn vào mắt Justitia nói.
"Thực ra trong lòng mỗi người đều có một hạt giống công lý nhưng muốn tưới hạt giống này thành một cây đại thụ tham thiên không phải dễ dàng, gian khổ là chất dinh dưỡng tốt nhất cho sự phát triển, con đường dẫn đến ánh sáng chắc chắn đầy chông gai, ta phải xem cô ấy có đủ dũng khí để thực hiện niềm tin của mình hay không." Justitia nghiêm mặt nói: "Giống như ta đã nói trước đó, đây là cuộc chiến của riêng cô ấy, không liên quan đến người khác, trên thực tế, chính ta đã thuyết phục hội trưởng Quang Hồ mở chiến với Liên Hợp Thể."
"Vậy thì tất cả chỉ là phép thử chuyển chính của ngươi đối với cô ấy? Vì vậy không tiếc châm ngòi cho cuộc chiến giữa hai thế lực lớn, đánh đổi mạng sống của người khác." Trương Hằng lắc đầu: "Đây là thứ công lý quái quỷ gì?"
"Ngươi hiểu lầm rồi, cuộc chiến này giữa Liên Hợp Thể và Quang Hồ mặc dù có sự thúc đẩy của ta nhưng vốn dĩ là không thể tránh khỏi, đây là xung đột về lợi ích của đôi bên, hội trưởng Quang Hồ là một thương nhân điển hình, bất kể lúc nào hắn cũng có thể đưa ra lựa chọn lý trí nhất, theo một nghĩa nào đó, trên người hai người các ngươi có khá nhiều điểm tương đồng, thành phố này chỉ có thể chứa đựng hai thế lực người chơi lớn là cùng rồi, hắn sẽ không cho phép có kẻ thứ ba xuất hiện, vì vậy giữa Quang Hồ và Liên Hợp Thể chắc chắn phải có một trận chiến, không phải hôm nay thì cũng là ngày mai."
"Vậy tại sao không để đến ngày mai? Đợi đến khi Liên Hợp Thể lớn mạnh, cho dù vẫn không chống lại được Quang Hồ thì ít nhất cũng không đến nỗi thảm hại như hôm nay, trực tiếp tan rã."
"Có ý nghĩa gì đâu, người chiến thắng cuối cùng vẫn là Quang Hồ, mà đến lúc đó thì chỉ sợ không phải một trận chiến là kết thúc được, đến lúc đó sẽ có hàng nghìn hàng vạn người chơi bị liên lụy, cuối cùng biến thành một cuộc chiến dai dẳng, sẽ có thêm nhiều người bị thương và chết, cũng sẽ có thêm nhiều người như ngươi vốn dĩ không liên quan đến chuyện này bị cuốn vào, Liên Hợp Thể ngược lại không bằng giải tán ngay hôm nay."
"Vậy ngươi muốn Thẩm Hi Hi giao người nhận thua?"
"Ta không muốn cô ấy giao người nhận thua." Justitia lắc đầu: "Ta muốn thấy cô ấy tiếp tục chống trả, vì chính nghĩa trong lòng mà chiến đấu, cho dù sức mạnh của cô ấy có nhỏ bé đến đâu, hy vọng có mong manh đến mấy, bởi vì chính nghĩa không đại diện cho chiến thắng, mặc dù chúng ta đều tin chắc rằng ánh sáng rồi sẽ đến nhưng trước đó, chúng ta phải lặn lội trong bóng tối, đây là bóng tối của cô ấy, cũng là bình minh của cô ấy."
Trương Hằng nghe xong thì im lặng một lúc, cuối cùng vẫn đặt khẩu CS5 trong tay xuống, ngay khi Justitia cho rằng đối phương đã bị mình thuyết phục, trên mặt lộ ra nụ cười thì thấy Trương Hằng lại lấy ra hai con dao quân đội Nepal từ trong ba lô, cầm trên tay, đồng thời nói với cô ta: "Ta không cho rằng một người như Thẩm Hi Hi cần ngươi sắp đặt con đường cho cô ấy, cô ấy làm những việc đó cũng không phải để được ai công nhận, bởi vì cô ấy và một kẻ vô cảm như ngươi vốn không phải cùng một loại người."...
Trên mặt Justitia hiện lên vẻ kinh ngạc: "Ngươi định động thủ với ta ư? Trong tình huống đã biết thân phận của ta?"
"Dù sao thì ta cũng đã hạ được một tên tương tự rồi, cũng không ngại thêm một cái tên nữa vào danh sách." Trương Hằng nói.
"Ngươi nói đến cái tên Dịch hạch trong Tứ kỵ sĩ sao, hắn là do ngươi giết? Sao có thể." Justitia nghe vậy, vẻ mặt cuối cùng cũng có sự thay đổi: "Nếu là thần linh khác thì không nói, Kỵ sĩ ngựa trắng vốn đến từ địa ngục, sức mạnh của phàm nhân căn bản không thể gây ra bất kỳ tổn thương hiệu quả nào đối với hắn, trên người ngươi có đạo cụ cấp B trở lên vừa vặn khắc chế hắn sao?"
"Ngươi sẽ sớm biết câu trả lời cho câu hỏi này thôi." Trương Hằng nói, lần này hắn không còn đứng yên chờ đối phương ra tay trước nữa, thực lực của Justitia rất có thể còn hơn cả Dịch hạch, năng lực phớt lờ đạn của cô ta quá gian lận, Trương Hằng không thể không hết sức cẩn thận.
Vì vậy, hắn cũng hiếm khi giành quyền chủ động ra tay trước, dao quân đội Nepal vung thành một đường cong, trực tiếp chém về phía ngực của nữ thần công lý.