"Còn ngươi thì sao?" Thẩm Hi Hi uống một ngụm cháo kê, lại hỏi.
"Ta không biết, ta hình như chưa từng suy nghĩ kỹ về chuyện này, trước đây ta chỉ muốn sống cuộc đời của mình theo ý muốn của mình... Bây giờ thì, thật ra cũng không thay đổi gì, có lẽ ta sẽ đi du lịch trước, trên thế giới này có quá nhiều nơi chúng ta chưa từng đến, chưa từng thấy, nếu có thể thì ta muốn đi xem thử." Trương Hằng nói.
"Vậy thì chúc ngươi thượng lộ bình an." Thẩm Hi Hi bưng bát cháo kê lên.
"Cũng chúc cửa hàng thú cưng của ngươi buôn may bán đắt." Trương Hằng đáp lại một bát canh rong biển.
Hai người không nói nhiều về chuyện liên quan đến trò chơi, ngoài việc đây là nơi công cộng, thỉnh thoảng có người đi ngang qua, có lẽ còn vì những chuyện xảy ra với hai người đều rất khó để nói với người khác.
Năm phút sau, Thẩm Hi Hi ăn hết cơm thịt nướng trong bát, lau miệng, nhìn về phía Trương Hằng, lúc này hắn mới ăn gần xong, không biết có phải ở bên cạnh Holmes lâu rồi không, tốc độ ăn cơm của Trương Hằng bây giờ cũng chậm lại, theo lời của cô thì đây mới là cách ăn của quý ông nhưng ăn như vậy cũng không phải không có chỗ tốt, ăn chậm nhai kỹ thức ăn, dễ tiêu hóa hơn, hơn nữa bây giờ Trương Hằng ăn rất có nhịp điệu, ban đầu Thẩm Hi Hi vô tình nhìn sang đối diện, kết quả lại có chút ngây người, cô hy vọng hắn có thể ăn lâu một chút.
Mãi đến khi Trương Hằng buông đũa, Thẩm Hi Hi mới nhận ra nhưng lúc này câu hỏi mà cô định hỏi lại đột nhiên không thể hỏi ra.
Sau đó Trương Hằng nhướng mày với Thẩm Hi Hi: "Ta ăn xong rồi, tối nay còn tiết tự chọn, ta đi trước một bước, ngươi giữ gìn sức khỏe."
"Ngươi cũng vậy." Thẩm Hi Hi nhìn Trương Hằng đứng dậy, bưng đĩa đi về phía cửa sổ trả đồ, trước đó cô đúng là có nghi ngờ tay súng bắn tỉa bí ẩn đã gây không ít phiền phức cho Quang Hồ tối qua chính là Trương Hằng, bởi vì sau khi cô thành lập Liên Hợp Thể mặc dù cũng quen biết không ít bạn bè nhưng trong số đó không có ai giỏi cả về súng ống lẫn cận chiến, còn thực lực của Trương Hằng vẫn luôn là một ẩn số, tuy Thẩm Hi Hi không cùng Trương Hằng trải qua Phó Bản nhưng hai người đã từng liên thủ trong thời gian ngắn để giải trừ lời nguyền [Cảnh Mộng Tử Vong] trên người Hàn Lộ.
Nhưng tình huống lần đó có phần đặc biệt, sau khi tiến vào mộng cảnh thì mọi người đều bị tách ra, Trương Hằng ở cùng với Hypnos, mãi đến cuối cùng Thẩm Hi Hi cũng không biết tại sao Hypnos lại từ bỏ việc rời đi nhưng nghĩ lại chắc chắn là có liên quan đến Trương Hằng.
Nói cách khác, trong số rất nhiều người chơi thì chỉ có Trương Hằng là thành công phá giải được [Cảnh Mộng Tử Vong] mà ngay cả ba hội lớn cũng không có cách nào.
Nhưng vừa rồi khi ăn cơm cùng nhau, Thẩm Hi Hi lại có chút dao động, Justitia nói rằng trên người tay súng bắn tỉa bí ẩn kia có một loại tà ác khó có thể tưởng tượng nhưng dựa trên thời gian tiếp xúc với Trương Hằng lâu như vậy, cô có thể khẳng định rằng cách hành xử của Trương Hằng có lẽ không hoàn toàn chính nghĩa nhưng hắn đúng là có một bộ quy tắc ứng xử riêng, có giới hạn và nguyên tắc, không thể nói là tà ác.
Vì vậy, cuối cùng Thẩm Hi Hi vẫn không hỏi ra miệng, chỉ nhìn theo bóng lưng Trương Hằng rời đi. ...
Vì thời gian giữa tiết học buổi chiều và buổi tối không cách nhau quá lâu nên Trương Hằng ăn cơm xong là đi thẳng đến lớp, hắn cũng không muốn nói với Thẩm Hi Hi rằng mình chính là tay súng bắn tỉa bí ẩn tối qua, một là hắn vốn không phải để nhận được lời cảm ơn của cô, hai là hành động tối qua của hắn chỉ thực hiện được một nửa thì đã bị cắt ngang, trên lý thuyết mà nói thì cũng chẳng giúp được gì nhiều, vì vậy chuyện này không nhắc cũng được.
Nhưng sau khi tan học buổi tối, Trương Hằng lại chạy đến bãi đậu xe ngoài trường, mở cốp xe Polo, hắn liều mình giúp Thẩm Hi Hi và Liên Hợp Thể, vì thế thậm chí không tiếc đối đầu với Quang Hồ, bận rộn suốt một đêm nhưng cũng không phải không có thu hoạch, trong lúc đó hắn đã tiêu diệt được mấy đội hành động của Quang Hồ, trên người chúng cũng lục được một số đạo cụ trò chơi.
Tất nhiên vì đây là thế giới thực, không có thông báo của hệ thống, hắn cũng không thể chính xác phán đoán một món đồ có phải là đạo cụ hay không, hơn nữa Quang Hồ cũng không cho hắn nhiều thời gian để dọn dẹp chiến trường, hắn phải nhanh chóng giải quyết, chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm để thu thập đạo cụ.
Nhưng có một thứ mà Trương Hằng có thể khẳng định, đó chính là sợi dây chuyền hắn tìm thấy trên người tên đàn ông có cánh, họa tiết ở đáy rất quen thuộc với Trương Hằng, giống như [Thời Khắc Bóng Tối] mà hắn có được lúc đầu, là hình một con quạ, cộng thêm [Chìa Khóa Bóng Tối] mà hắn có được trước đó, ba thứ này rõ ràng xuất phát từ cùng một hệ thống, khiến Trương Hằng nghĩ đến khái niệm bộ trang bị trong trò chơi.
Chỉ không biết ba thứ này phải kết hợp với nhau bằng cách nào. ...
Việc chuyên nghiệp thì đương nhiên phải giao cho người chuyên nghiệp xử lý.
Trương Hằng lần lượt chụp ảnh ba thứ đồ, gửi cho cô tiểu thư pha chế.
Khoảng một khắc sau, hắn nhận được hồi âm của cô ta.
—— Thú vị, ngươi đã tìm được ba thứ đồ này rồi sao?
Trương Hằng không trả lời câu hỏi này, mà hỏi ngược lại:
—— Gom chúng lại sẽ có tăng phúc không?
—— Tăng phúc? À, ý ngươi là tác dụng tương tự như bộ trang bị à, không không không, không, cách sử dụng chính xác của chúng không phải như vậy, sau khi ngươi tập hợp đủ tất cả các bộ phận, thông qua một hình thức khảo nghiệm nào đó, ngươi có thể kế thừa một phần sức mạnh của chủ nhân cũ.
—— Tương tự như dị năng của người đại diện?
—— Tương tự như dị năng của người đại diện nhưng không cần ký kết bất kỳ khế ước nào, coi như là năng lực của chính ngươi, đạo cụ như vậy rất hiếm, hơn nữa chỉ khi tập hợp đủ toàn bộ mới có thể sử dụng, đồng thời sau khi sử dụng thì đạo cụ cũng coi như hoàn toàn hỏng mất, cho nên cá nhân ta khuyên ngươi sau khi dùng hết số lần sử dụng hiệu quả thì hãy kết hợp chúng lại, còn ngươi có thể nhận được bao nhiêu sức mạnh thì còn phải xem sự tương hợp giữa ngươi và chủ nhân cũ.