Thời Gian Chi Chủ (Bản Dịch)

Chương 774 - Chương 774: Chuẩn Bị Sẵn

Chương 774: Chuẩn Bị Sẵn Chương 774: Chuẩn Bị Sẵn

Mà đến cả sáng hôm sau, Cook vẫn không hề lộ diện.

"Chuyện gì thế, chẳng lẽ tuyến đường ngươi đưa có vấn đề à?" Lão cao bồi hỏi Trương Hằng.

"Tuyến đường... hẳn là không có vấn đề gì, hơn nữa còn một ngày nữa mới tới thời hạn hẹn, tuy nói rằng với tốc độ di chuyển của bọn họ hẳn là đã tới nơi rồi nhưng cũng không loại trừ khả năng trên đường lại xảy ra ngoài ý muốn, chờ thêm chút nữa vậy." Trương Hằng nói.

Nếu như Trương Hằng có thuật cưỡi ngựa đủ tốt, lại thêm một con ngựa giỏi thì hắn có thể đi loanh quanh, dò xét tình hình nhưng hiện tại, ngoài tiếp tục chờ đợi thì hắn cũng không còn cách nào tốt hơn, Trương Hằng đã hạ quyết tâm, sau khi việc này kết thúc sẽ luyện cưỡi ngựa và bắn cung cho tốt.

Vậy là lại thêm nửa ngày trôi qua, một số thợ mỏ và nông dân đã bắt đầu có biểu hiện nóng ruột.

Bọn họ vì lo lắng trấn mình bị trả thù nên mới nghe theo Trương Hằng ra ngoài, mà bọn họ đi thì lực lượng phòng thủ của trấn càng mỏng, lúc này sợ nhất chính là bọn Cook không đánh hạt Lincoln mà lại nảy ra ý định đi tới trấn của bọn họ.

Tình hình như vậy đối với những người ở lại trong trấn mà nói chẳng khác nào họa từ trên trời rơi xuống.

May thay, không lâu sau khi mặt trời lặn, một người trinh sát đang do thám trong rừng đã phóng ngựa phi nhanh trở về.

Tất cả mọi người lập tức căng thẳng, vì điều này rất có thể có nghĩa là mục tiêu cuối cùng đã xuất hiện.

Quả nhiên, người tới còn chưa xuống ngựa đã hô lên: "Băng đảng Cook, đúng là băng đảng Cook! Bọn chúng tới rồi!"

Lão cao bồi tinh thần chấn động, nghe vậy lập tức hỏi: "Tới bao nhiêu người, Cook có trong đó không?"

"Tôi không dám xem kỹ, bọn chúng rất cảnh giác, sau khi tới lán thì lập tức bắt đầu lục soát xung quanh, tôi sợ bị chúng phát hiện nên chỉ dám nhìn từ xa một cái rồi chạy mất." Người trinh sát nói xong lại bổ sung thêm: "Nhưng tôi dám chắc chắn là bọn chúng, vì tôi đã nhận ra một người trong số đó, chính là hắn đã ép buộc chúng tôi giết cảnh sát trưởng Harper, người của bọn hắn rất đông, hẳn là đại quân của Cook rồi, bây giờ chúng ta phải làm sao, lên đường ngay không?"

Lão cao bồi lắc đầu: "Không, bây giờ vẫn còn sớm. Ít nhất phải đợi đến khi mặt trời lặn hoàn toàn mới được, còn phải xem ánh trăng vào buổi tối thế nào, trước tiên mọi người hãy làm cho no cái bụng, thay bộ " quân phục." vào rồi chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu đi."

Nói xong lão lại kéo một gã cao lớn, hơi mập sang một bên, gã này chính là diễn viên thủ vai thiếu tá Wade vào buổi tối, nhân lúc còn chút thời gian, lão cao bồi lại dặn dò lần cuối xem hắn nên quát như thế nào với những người trong nhà. ...

Nói thật thì vận may của Trương Hằng trong suốt hành trình này không tốt lắm, vừa mới vào Phó Bản đã phải đánh nhau với cả một quán bar chỉ để uống một ngụm nước, kết quả sau này lại phát hiện ra họ có liên quan đến nhiệm vụ chính tuyến của mình, khi dẫn Wendy đi tìm cha thì gặp phải một chàng cao bồi già, thế nhưng để đưa Wendy về nhà thì y lại phải đánh nhau với hắn, khi đến nơi đã định thì lại cuốn vào cuộc xung đột giữa thợ mỏ và nông dân địa phương. Tuy nhiên tối nay thì dường như vận xui của hắn cuối cùng cũng chấm dứt.

Vừa hoàng hôn, trên bầu trời lại hiếm khi xuất hiện một đám mây đen, trực tiếp che khuất ánh trăng, khiến cho tầm nhìn vào buổi tối trở nên kém, đồng thời cũng gián tiếp nâng cao tỷ lệ thành công trong hành động vào tối nay.

Tuy nhiên vì thận trọng nên mọi người quyết định đợi thêm hai giờ nữa mới hành động.

Đại chiến sắp xảy ra, nét mặt của mọi người trong trại đều khác nhau.

Trương Hằng đi đến trước mặt chàng cao bồi già, lúc này y đang cầm một bình rượu mang theo bên người ra vẻ ngẩn ngơ.

"Ngươi ổn chứ?" Trương Hằng hỏi.

"Tất nhiên là vậy", chàng cao bồi già đáp: "Ta làm sao mà không ổn được?"

"Ngươi chỉ nói về mối quan hệ giữa Cook và Matthew, còn quan hệ giữa ngươi và Matthew nhưng chưa nhắc gì đến quan hệ giữa ngươi và Cook."

"Giữa ta và Cook thì có gì đáng để nhắc tới đâu." Chàng cao bồi già nói: "Ta gia nhập Lucky Horseshoe là vì Matthew, quan hệ giữa ta và Cook chỉ là bạn bè bình thường thôi."

"Có đúng như vậy không nhưng nghe giọng điệu của ngươi, có thể thấy ngươi rất kính trọng Cook." Trương Hằng ngồi xuống trước mặt chàng cao bồi già, đặt khẩu súng trường Winchester lên đầu gối.

Người sau khi nghe xong thì im lặng một lúc, rồi mở miệng nói: "Từ trước đến nay y vẫn luôn là người mà ta kính trọng nhất, không, phải nói là y chính là người mà tất cả những người trẻ tuổi trong thị trấn đều sùng bái, cho dù... Sau khi chuyện đêm đó xảy ra, ta biết y cũng chẳng nói hết toàn bộ kế hoạch cho ta nhưng ta không trách y, thực sự, y hiểu ta, hiểu từng người trong chúng ta, hiểu rõ rằng nếu phải trả giá bằng mạng sống của toàn bộ người trong thị trấn thì chúng ta sẽ không gia nhập vào cuộc trả thù của y, vì thế ta có thể tha thứ cho y về chuyện này nhưng những chuyện xảy ra sau đó khiến... ta có chút không thể chấp nhận được.

"Thực ra thì trước đó ta đã nói dối, khi băng đảng Cook mới thành lập, ta đã từng một mình đi tìm hắn, lúc đó bọn chúng vừa cướp một chuyến tàu, giết chết tất cả những hành khách trên tàu, lục lấy hết những thứ có giá trị, còn đốt cháy những hàng hóa còn lại, lúc đó băng đảng Cook vẫn chưa xảo quyệt như sau này, ta đã lần theo dấu vết chúng để lại rồi tìm ra chúng."

"Sau đó thì sao?" Trương Hằng nhận lấy bình rượu mà chàng cao bồi già đưa cho, cũng uống một ngụm.

"Sau đó thì ta bị người của chúng phát hiện ra, một gã từ phía sau lẻn đến đánh ngất ta, khi mở mắt ra thì thấy mình đã bị trói vào một cái cây."

"Cook không nhận ra ngươi sao?"

"Không, hắn đứng ngay trước mặt ta nhìn ta, còn một tên đàn em của hắn dùng súng dí vào đầu ta. Nhưng lúc đó ta rất tức giận, cũng không nghĩ đến sự an nguy của mình, chỉ lớn tiếng chất vấn hắn tại sao lại biến thành như vậy."

Bình Luận (0)
Comment