Thời Gian Cùng Anh Triền Miên

Chương 318


Bởi vì trong lúc đó không khí và Lục Dục Thần khó hiểu.

Đến thời gian ăn cơm buổi tối, Đường Tâm Lạc mới xuống lầu.

Đi tới nhà ăn, lại ngoài ý muốn, không có thấy bóng dáng Lục Dục Thần.

“Vú Trương, Dục Thần đâu?” Thấy vú Trương muốn nói lại thôi, Đường Tâm Lạc làm bộ như không có việc gì hỏi.

Vú TRương xoa xoa tay, “Thiếu phu nhân, thiếu gia ở thư phòng…Hình như là công ty bên kia có việc gấp, cho người đưa thức ăn vào đó.

”“À…” Đường Tâm Lạc không nói gì, sắc mặt bình tĩnh ngồi xuống.

Con Lục Dục Thần ruốt cuộc là thật vội.

Hay là, chỉ là không muốn ngồi ăn cơm cùng cô.

Cô căn bản, không suy nghĩ sâu xa.


Thấy một bàn dồ ăn phong phú, bất giác khóe miệng cong lên.

Nhiều đồ ăn như vậy, một nình cô ăn, thật tốt.

Ăn cơm xong, bởi vì bị Lục Dục Thần hạn chế phạm vi đi lại, cô chỉ có thể một mình đi tản bộ trong vườn hoa nhỏ.

Chờ tiêu hóa thức ăn tốt, trở về phòng tắm rửa, khi sấy khô tóc ngồi ở trên giường, đột nhiên mới ý thức được vấn đề.

Lục Dục Thần…Đêm nay, anh có phải muốn làm chuyện này với cô hay không?Tuy Lục Dục Thần ớn lạnh với cô, nhưng lấy cô hiểu biết vầ Lục Dục Thần.

Phương diện kia người này thịnh vượng, cho dù cùng cô ớn lạnh, cũng tuyệt đối không ủy khuất chính mình.

Dù sao, ngay cả cô mang thai chưa đến ba tháng, thời gian không thích hợp làm loại chuyện này, anh đều dùng tất cả các phương pháp để cô giúp anh.

Càng không nói là ngày hôm qua cãi nhau kịch liệt như vậy, vậy mà ở trên xe ép buộc cô…Chỉ cần suy nghĩ đến nagfy hôm qua ở trên xe phát sinh một màn kia, đáy lòn Đường Tâm Lạc liền dâng lên một cỗ sỉ nhục và ủy khuất thâm sâu.

Lục Dục Thần, co chán ghét bộ dạng thô bạo đáng sợ của anh.

Cũng sợ hãi, đêm nay anh sẽ…Đường Tâm Lạc ôm gối đầu, nghiêm chỉnh ở trên giường chờ Lục Dục Thần đến.

Cho dù phí công, cô cũng hi vọng, có thể được nói chuyện với anh.

Có thể chờ a chờ.

Đợi hơn một giờ, kim đồng hồ đã chỉ đến 11 giờ, Lục Dục Thần cũng không có xuất hiện.

Bất giác Đường Tâm Lạc nhíu mi.

Bình thường cũng không quá mười giờ, cô liền muốn nghỉ ngơi.

Đến bây giờ Lục Dục Thần còn không có trở về phòng, nếu là, cô cứ như vậy ngủ.


Chờ anh chở về phòng, có thể trực tiếp đối cô làm chuyện này hay không?Bây giờ Đường Tâm Lạc, thật sự sợ loại chuyện này, ôm gối ôm, mí mắt đã không chịu được khép lại, vẫn như cũ cố nén, bảo trì tihr táo.

Không được, cô không thể ngủ.

Nhất định phải đợi Lục Dục Thần trở về phòng!Đúng lúc Đường Tâm Lạc đang buồn ngủ, đột nhiên cửa phòng ngủ, vào lúc này mở ra.

Nghe được âm thanh, cô giật mình một cái, từ trên giường ngồi dậy.

“Thiếu phu nhân…Quả nhiên cô không ngủ.

” không nghĩ đi vào, lại là vú Trương.

Trong tay vú Trương, bưng mọt cái bàn ăn.

“Tôi ở bên ngoài thấy đèn phòng cô còn sáng, nghĩ đến cô có thể đói, bưng bát mỳ đi lên.

”Đường Tâm Lạc ngửi được mùi hương, đúng là đói bụng.

Cô ngồi xuống, thoáng chốc, đã ăn hết bát mỳ.

Ăn xong rồi, xấu hổ lau miệng, phát hiện chính mình sau khi mang thai Bảo Bảo, khẩu vị bất tri bất giác, lớn như vậy.


Vú Trương nhìn cô ăn xong, khóe miệng cười cười, lưu loát dọn dẹp, chuẩn bị ra ngoài.

“Vú Trương, chờ một chút.

” Đường Tâm Lạc không nhịn được gọi vú Trương lại.

“Cái kia…Lục Dục Thần còn đang ở thư phòng làm việc sao?”Thực sự là cô không chịu được, đã cân nhắc muốn khóa trái cửa hay không, chờ Lục Dục Thần trở về phòng, sẽ gõ cửa đánh thức cô.

Như vậy, dù nửa đem anh trở về, cô cũng biết.

Sẽ không bị anh cưỡng bách không thể hiểu được.

“Ách…” Vú Trương không nghĩ thiếu phu nhân muốn hỏi chuyện này, miệng mở ra, thiếu chút nữa không biết trả lời như thế nào.

Đội một hồi lâu, mới ấp a ấp úng trả lời: “Cái kia…Thiếu gia…Thiếu gia đã ngủ.

”.

Bình Luận (0)
Comment