Thời Gian Cùng Anh Triền Miên

Chương 450


Nói là hai năm nhưng Cung Tuyết Mị cũng dựa vào Lục Kình Hạo mà mới một năm trước mới chính thức vào cửa Lục gia“Thì ra là thế “Đường tâm Lạc ra vẻ tỉnh ngộ gật đầu, biết rõ còn cố ý hỏi, “Nói như vậy, cô cậu đây đều là con của vợ trước đi? Lục Tứ phu nhân thật không dễ dàng, vừa vào cửa không bao lâu đã phải làm mẹ kế.”“Phốc --”VỪa dứt lời đã có người bật xườiKhông cần xem cũng biết nhất đinh là có người nhịn không được cười nhạo Cung Tuyết Mi.Một nhà Lục kình HẠo nghe thấy tiếng cười thì sắc mặt khó coi cực kỳĐặc biệt là Cung Tuyết Mị, cả khuôn mặt sưng lên như gan heo.Khéo miệng còn run rẩy một chút.Bà ta chỉ cảm thấy mặt mình bị Đường Tâm Lạc đánh sưng kêb.Làm trò trước mặt mọi người hỏi những vấn đề như vậy…Tiện nhân Đường Tâm Lạc này rõ ràng làm nhục bà!Cung Tuyết Mị đã nhẫn đến cực hạn, gần như hận không thể nhào lên xé rách khuôn mặt kia.Nhưng bà ta vừa toát lên tia hận ý, Lục Chí Hạ đã từ phía sau ho khụ ám chỉ.Nghe được Lục CHí hạ cảnh cáo lưng căng lên của CUng Tuyết Mị liền mềm đi.“Thiếu phu nhân nghiz sai rồi, Kình Hạo cùng chỉ Nghi đều là con của tôi…”Cung Tuyết Mị cắn chặt răng, trả lời Đường Tâm Lạc“A, hóa ra là vậy, nói như vậy, lúc tứ diễm phúc không cạn đâu, lục tứ phu nhân vận khí cũng không tồi, tiểu tam có thể lên chính thức, đáng quý.”Đường Tâm Lạc trào phúng nói.Khách khứa xung quanh có người đã sớm biết chuyện này, nghe mà thấy hả dja.Mà những người không biết chuyện này, còn từng nói chuyện với bà ta.Lúc này biết CUng Tuyết Mị là tiểu tam lên chính thất, còn nghênh ngang đưa hai đứa con vào nhà, ánh mắt nhìn Cung Tuyết Mị trở nên chán ghét.Xui xẻo!Nói chuyện với người như vậy nói không chừng còn làm bẩn thanh danh của mình..

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

..

.

.

.

.

.

..

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.


.

.

.

.

..

.

.

.

.

.

..

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

..

.

.

.

.

.

..

.

.

.

.

..

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

..

.

.

.

.

.

..

.

.

.

.

..

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.


.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

..

.

.

.

.

.

..

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

..

.

.

.

.

.

..

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.


.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

..

.

.

.

.

.

..

.

.

.

.

..

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

..

.

.

.

.

.

..

.

.

.

.

..

.

.

.

.

.

Bình Luận (0)
Comment