Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1221


- Nguyên lai là Vũ Dương Vương ở trước mặt, tại hạ Hắc Sửu, Hắc Sơn Đại Thế Giới Đại thống lĩnh!

Hắc Sửu ôm quyền cười nói.

- Thiên Giới quả nhiên thâm bất khả trắc ah, xem ra lần này ta đã tính sai!

- Hắc Sơn Đại Thế Giới, Hắc Sửu!

Chu Báo thầm nói hai tiếng, sắc mặt bỗng nhiên nghiêm lại.

- Ta mặc kệ ngươi có lai lịch gì, cũng không cần biết ngươi là ai, vô duyên vô cớ lẻn vào Vương Phủ của ta, còn muốn đi vào bên trong, dù sao cũng phải cho ta một câu trả lời thỏa đáng a!

- Trả lời? ! Ha ha ha ha ha Hàaa...!

Hắc Sửu cười phá lên, tuy rằng cho đến giờ biểu hiện vẫn thập phần khiếm tốn, nhưng cũng không có nghĩa hắn là người dễ nói chuyện, trên thực tế, thân là Đại thống lĩnh của Hắc Sơn Đại Thế Giới, lại là thân sinh nhi tử của Hắc Sơn lão yêu, hắn thập phần ngạo khí, loại ngạo khí này là từ lúc sinh ra, đừng nói hắn đã hơn một trăm vạn tuổi rồi, cho dù là hơn một ngàn vạn tuổi chỉ sợ cũng sẽ không thay đổi, biểu hiện của Chu Báo vượt quá dự liệu của hắn, thậm chí có thể nói là khiến hắn mắt sáng ngời, nhưng cũng chỉ là hai mắt tỏa sáng thôi, hắn có đầy đủ tin tưởng và thực lực có thể sử dụng một chỉ ấn chết tiểu tử trước mặt này, đứng trước loại thực lực tuyệt đối này, nghe được Chu Báo muốn mình cho hắn một câu trả lời thỏa đáng, nhịn không được cuồng tiếu.

- Trả lời, cho ngươi một câu trả lời thỏa đáng, chỉ bằng tiểu tử ngươi sao? Ha ha ha ha ha, tiểu tử, ngươi liều lĩnh ở nơi một mẫu ba phần như Thất Thần Vực này thì cũng thôi đi, vậy mà chạy đến trước mặt của ta nháo sự, chẳng lẽ thật sự không biết chữ chết viết như thế nào hay sao? !

Hắc Sửu quát chói tai, tay phải vừa nhấc, mãnh liệt hư trảo về phía Chu Báo, chỉ thấy một đại thủ hoàn toàn do sương mù đen tạo thành chộp tới đỉnh đầu Chu Báo.

- Tới tốt lắm!

Vừa nhìn thấy đại thủ này, Chu Báo liền nở nụ cười, chỉ thấy không gian trên đỉnh đầu của hắn thoáng cái liền vặn vẹo, cũng xuất hiện một đại thủ màu đen, nghênh hướng đại thủ của Hắc Sửu.

BA~!

Tư..

Hai đại thủ đụng vào trong hư không, xung quanh Hư Không Đại Thủ Ấn kia tràn đầy kịch độc, lập tức ăn mòn hơn phân nữa đại thủ của Hắc Sửu.

- Ồ? Cửu Anh Đan Nguyên, Tổn Nguyên Đào Hoa Chương? Tiểu tư ngươi ở đâu ra nhiều đồ vật âm độc như vậy?

Hắc Sửu sợ hãi kêu lên một cái, mà đại thủ do hắn diễn biến ra trong nháy mắt mãnh liệt thoáng cái bị rút ra ngoài, thoát ly phạm vị hư không đại thủ của Chu Báo, làm ra vô số hắc tuyết so với tơ nhện còn mảnh hơn, vượt qua đại thủ màu đen, hướng Chu Báo phóng tới.

Chu Báo cũng không yếu thế, đại thủ màu đen kia cũng không thu lại mà bay thẳng về phía Hắc Sửu, về phần hắc tuyến bắn về phía hắn, hắn cũng không để ý, Thất Khiếu Thăng Tiên Lô đã xuất hiện ở đỉnh đầu của hắn, quang mang màu vàng bao phủ thân thể hắn lại.

- Tiên Khí!

Hắc Sửu đối với hư không đại thủ này của Chu Báo cũng thập phần kiêng kị, Tổn Nguyên Đào Hoa Chướng kia thì cũng thôi đi, nhưng Cửu Anh Đan Nguyên hắn tuyệt không muốn dính vào.

Cửu Anh ah, một trong Lục ngự mạnh nhất trong Thái Cổ Hung Thú, độc của nó trong truyền thuyết có thể độc chết cả Thiên Tiên, hắn chẳng qua chỉ là một Thần Tiên thôi, mặc dù lượng Cửu Anh Đan Nguyên trong đại thủ của tiểu tử này cũng không nhiều, nhưng hắn cũng không muốn trêu chọc, bởi vì hắn biết rõ thứ này chẳng những độc, cho dù dính phải một chút, muốn khu trừ đi cũng không dễ dàng chút nào.

Cửu Anh Đan Nguyên, không chỉ độc đệ nhất thiên hạ, đồng thời cũng là khó khu trừ đệ nhất thiên hạ, cho dù thật sự khu trừ hết, cũng có tỷ lệ lưu lại nội thương trên người, đồ vật khủng bố như vậy, chỉ có đồ ngốc mới chạm vào.

Bất quá, cái này cũng triệt để kích thích lòng hiếu kỳ của hắn, đồ vật độc như vậy, tiểu tử này như thế nào và làm sao thu được tới tay, tới tay được thì cũng thôi đi, như thế nào còn có thể sử dụng? Thú vị như vậy, xem ra tiểu tử này đáng giá để chú ý thoáng một chút.

Bất quá hiện giờ cũng không phải lúc nghĩ những cái này, tiểu tử trước mắt chẳng những chơi đùa hư không đại thủ vô cùng thuần thục, trên người lại có một kiện Tiên Khí cổ quái, Tiên Khí kia vậy mà rất dễ dàng liền chặn được công kích của mình, quan trọng nhất là, Tiên Khí của tiểu tử này cũng không phải là một kiện hắn thăm dò được.

Tu sĩ đã ngoài Chân Tiên ở Thất Thần Vực cũng biết, trên tay tiểu tử Chu Báo này có một kiện Tiên Khí, bất quá đó là một kiện hạ phẩm Thái Hạo Tiên Khí, là một kiện thần khí lưu truyền từ thời kỳ Viễn Cổ Chư Thần tới nay. Thân phận của Hắc Sửu ở Hắc Sơn Đại Thế Giới xem như tôn quý rồi, nhưng tình hình kinh tế cũng chỉ có hai kiện Tiên Khí mà thôi, bởi vậy lúc này đến tìm Chu Báo gây phiền toái cũng đã ôm ý nghĩ một đoạt kiện Tiên Khí kia của Chu Báo trong lòng.

Tiên Khí, vô luận đối với Đại Thế Giới nào mà nói, cũng là tài nguyên vô cùng quan trọng, chiến lực vô cùng trọng yếu.

Bất quá hiển nhiên, thủ đoạn của Chu Báo so với hắn biết lợi hại hơn rất nhiều.

Không lấy ra kiện Tiên Khí mà ai cũng biết kia mà lấy ra một kiện Tiên Khí khác.

- Xem ra tất cả mọi người xem thường ngươi rồi!

Thân hình Hắc Sửu cũng không động, quanh thân chỉ chớp động lên không gian chấn động nhàn nhạt, hư không đại thủ của Chu Báo mãnh liệt trảo tới, cũng không bắt được thân thể của hắn mà trực tiếp lâm vào Bản Tôn Thiên Địa chi phong của hắn.

Bản Tôn Thiên Địa của Thần Tiên, đã không thể xưng là Thiên địa nho nhỏ nữa rồi, mà là gọi là bản tôn thế giới.

Hư không đại thủ của Chu Báo vừa đến chung quanh Hắc Sửu, liền hãm vào trong.

Bản tôn thế giới của Thần Tiên so sánh với Bản Tôn Thiên Địa của Thiên Quân mạnh hơn rất nhiều, mạnh không phải nửa lần hay một lần, nghĩ đến Bản Tôn Thiên Địa của Hồng Thái Hòa cũng không dám chạm hư không đại thủ của hắn a

Thế nhưng bản tôn thế giới này lại không giống thế, thoáng cái liền đem đại thủ dừng lại, nếu như không phải Chu Báo cơ linh, vả lại hư không đại thủ lại có độc tính giải trừ hư không cực lớn thì nói không chừng hư không đại thủ đã bị tên này chiếm đi rồi.

- Bản tôn thế giới, hảo thủ đoạn!

Thu hồi hư không độc thủ của mình, Chu Báo cũng nhịn không được tán thưởng một tiếng, sau đó mãnh liệt thúc dục Thất Khiếu Thăng Tiên Lô của mình trực tiếp đâm tới Hắc Sửu.

Chu Báo hắn hiện giờ đã đạt tới cảnh giới Nhân Tiên, cũng đã có tư cách ngưng luyện bản tôn thế giới, chỉ là đến giờ hắn vẫn không làm như vậy, cho dù tu luyện gần trăm năm trong Bích Lạc Đại Thế Giới, hắn cũng không có qua tâm tư này.

Hắn đã tìm được con đường tương lai mình phải đi rồi, lực chi cực cảnh, Phấn Toái Chân Không, đối với mục tiêu này, cái gọi là Thiên địa cũng tốt, thế giới cũng tốt, thậm chí vũ trụ hư không cũng tốt, một quyền đánh nát là được rồi, suy nghĩ nhiều như vậy làm gì?

Ngay tiếp theo đấy, hắn liền cải biến phong cách chiến đấu của mình, Thất Khiếu Thăng Tiên Lô này là một kiện Tiên Khí, chỉ dùng để luyện khí luyện đan luyện nhân thôi, hắn thì sao, lại trực tiếp mang đi đụng người.

- Đây là chiêu số gì? !

Hiển nhiên, Hắc Sửu đại nhân của chúng ta cũng thật không ngờ Chu Báo vừa ra tay là đã dùng chiêu này, chứng kiến Thất Khiếu Thăng Tiên Lô gào thét mà đến, hắn cũng không thể không trốn, Thất Khiếu Thăng Tiên Lô này không thể so với hư không đại thủ của Chu Báo được, vật kia, nói đến chính là một cỗ nguyên khí cường đại, nguyên khí ở trình độ này, chính là bị không gian khắc chế, tuy rằng hư không đại thủ của Chu Báo đã tiêu dung không ít không gian trong bản tôn thế giới của hắn, nhưng tổn thất cũng không lớn, hơn nữa nếu như hắn nguyện ý thì hoàn toàn có thể bắt đại thủ này lại. Nhưng một kiện Tiên Khí trực tiếp đụng tới thì khác a, Tiên Khí thế nhưng có được tiên văn nguyên vẹn, hơn nữa chất liệu bản thân đầu cốt đan lô này lại quỷ dị, dĩ nhiên là do đầu lâu của Tiên Thiên Thần Chi làm thành, cái này nếu thật sự đánh lên, bản tôn thế giới của mình sẽ phải tổn thất rất nhiều.

- Đầu lâu của Tiên Thiên Thần Chi, điều này sao có thể, ngươi sao có thể có vật như vậy, ngươi vậy mà lấy đầu lâu Tiên Thiên Thần Chi để luyện hóa thành Tiên Khí, ngươi đây là đang khinh nhờn, khinh nhờn ác độc nhất, Thiên Thần Đại Thế Giới tuyệt sẽ không bỏ qua ngươi đâu!

- Thiên Thần Đại Thế Giới!

Ánh mắt Chu Báo có chút ngưng tụ, trong nội tâm cũng không khỏi âm thầm bội phục nhãn lực của Hắc Sửu này. Tiên khí này của hắn cũng không phải chưa có ai gặp qua, nhưng Hắc Sửu lại là người đầu tiên gọi ra được chất liệu của nó, cái này ít nhất nói rõ, về mặt nhãn lực, Hắc Sửu này vượt rất xa tu sĩ Thất Thần Vự, bất quá Thiên Thần Đại Thế Giới hắn nói đến là gì?

Chứng kiến Hắc Sửu lắc mình một cái liền tránh thoát khỏi Thất Khiếu Thăng Tiên Lô, Chu Báo hắc hắc cười, thân hình tung lên, đánh về phía Hắc Sửu, cũng không có hoa xảo gì cả, trực tiếp một quyền liền đánh về phía Hắc Sửu.

- Ồ? !

Một quyền này đánh ra, trên không trung vẽ ra một đạo quỹ tích kỳ dị, Hắc Sửu cảm thấy lực lượng ẩn chứa trong một quyền này của hắn, muốn lại lóe lên tránh một lần, bất quá rất nhanh, hắn phát hiện ý nghĩ của mình cũng không thực tế.

Bởi vì hắn tránh cũng không thể tránh, tuy rằng chỉ là một quyền, lại phảng phất như đã bao phủ toàn bộ hư không vũ trụ vậy, một quyền đánh tới, tựa hồ toàn bộ vũ trụ đều ập tới hắn vậy.

Loại cảm giác này, trong cuộc đời hơn một trăm vạn năm hắn đã trải qua, chưa bao giờ phát sinh qua trong chiến đấu, chưa từng đụng phải.

- Đây là quyền pháp gì? Thật không ngờ trần trụi muốn đối bính với bản tôn thế giới của ta, hắn điên rồi sao? Hay là có người nào đó cho hắn lòng tin tuyệt đối này?

Hắn nhìn ánh mắt chớp động lên một tia lạnh lùng của Chu Bá, tâm rốt cục trầm xuống, người có được ánh mắt như vậy, coi như là tên điên, cũng tuyệt không phải tên điên bình thường, gia hỏa có thể đánh ra một quyền có uy thế như vậy, coi như là muốn cùng cứng đối cứng với bản tôn vũ trụ của mình, cũng không phải là chuyện quá cuồng vọng.

- Nếu ngươi đã thích cứng đối cứng, như vậy, liền như ngươi mong muốn!

Con mắt của Hắc Sửu nhẹ híp lại, một tấm gương màu đồng cổ xuất hiện ở trước mặt của hắn.

Oanh! ! ! !

Nắm đấm của Chu Báo mãnh liệt nện vào gương.

Vậy mà trực tiếp nện người cầm gương là Hắc Sửu bay ra ngoài mấy chục dặm, tấm gương sáng rọi vốn chớp động lên hào quang yêu dị cũng ảm đạm xuống, nhưng đồng thời, Chu Báo cũng cảm thấy một cổ lực lượng quỷ dị hung hăng bắn mình ra, một cổ lực lượng rất mạnh dọc theo cánh tay kéo dài mà đến.

- Tấm gương? Tiên Khí? !

Không hề nghi ngờ, mặt gương màu đồng cổ kia là một mặt Tiên Khí, hơn nữa cấp bậc không thấp, bởi vì, nếu như là Thuần Dương pháp khí thì dưới một quyền này của Chu Báo, tất nhiên sẽ nát bấy, nếu như là hạ phẩm Thái Hạo Tiên Khí thì cũng sẽ không đánh Chu Báo bay xa như vậy. Nguồn truyện: Truyện FULL

Chu Báo một lần hành động đánh vào trên tấm gương màu cổ đồng, bị đánh ra ngoài hư không xa hơn mười mấy dặm, bất quá, sau khi ổn định lại thân hình, hắn lại một lần nữa vặn vẹo thân trên xuống, căn bản không có ý tứ muốn né tránh, một đường lao tới.

Lực Chi Cực Cảnh, Chấn Toái Chân Không, muốn đúng là loại khí thế chưa từng có từ trước đến nay, muốn đúng loại uy thế nương tựa theo lực lượng của mình đánh vụn hết thảy trước mặt này.

- Phanh! !

Quyền thứ hai đánh lên gương đồng, Chu Báo cũng không lui về sau bao nhiêu, ngược lại Hắc Sửu kia sắc mặt tái đi, cả người mang theo kinh hoàng, liên tiếp lui về phía sau, trong ánh mắt cũng hiện ra ánh mắt cực kỳ kinh ngạc.

Điều này sao có thể, Vu Thần Kính trong tay hắn chính là trung phẩm Thái Hạo Tiên Khí, diệu dụng vô cùng, cũng không phải dùng để làm tấm chắn, bất quá trạng thái hiện giờ, hắn cũng không có cách nào.

Mặc dù đối với bổn sự của Chu Báo hắn cũng đã nghe nói qua, cũng biết quyền pháp của Chu Báo không tệ, từ một gã Chân Tiên xuất thân từ Linh Tiêu Điện, hắn thậm chí còn biết rõ Chu Báo có một loại quyền ý cực kì khủng bố, nhưng lại tuyệt đối không ngờ tới, quyền đầu của Chu Báo lại biến thái đến mức này.

Vu Thần Kính này là hộ thân chí bảo của hắn, nói như vậy, vô luận là dạng công kích gì cũng đều có thể hấp thu lực công kích và bắn ngược lại đối thủ, trước kia lúc hắn gặp phải cường địch, chỉ cần tế ra Vu Thần Kính này, cơ hồ nhất định có thể ngăn cản lần tiến công thứ nhất, Vu Thần Kính còn có thể bắn ngược lực tiến công của đối phương về, có thể nói, cơ hồ đứng ở thế bất bại, mà địch nhân sau khi phát hiện ra loại diệu dụng này của Vu Thần Kính, về cơ bản cũng sẽ không tiến công lần thứ hai, mà là nghĩ những biện pháp khác.

Thế nhưng Chu Báo tiểu tử này lại không chọn con đường công kích thông thường, và hắn lại lựa chọn ngạnh chiến, tiến công liên tục, tiến công lại tiến công.

Nắm đấm rơi xuống như mưa, lực lượng mỗi một quyền đều lớn đến không thể tưởng tượng nổi, hơn nữa cũng không quan tâm đến sự bắn ngược trở lại của Vu Thần Kính.

Vu Thần Kính cơ hồ có thể bắn ngược tất cả công kích, nhưng hữu hiệu nhất vẫn là công kích pháp thuật thần thông và công kích năng lượng.

Bình Luận (0)
Comment