Thông Thiên Đại Thánh

Chương 125


Mà với gia thế và bối cảnh của bọn họ, không thể trêu vào những đệ tử nội môn hạch tâm có thế lực mạnh mẽ, nhưng lại không sợ một Tiểu Báo Tử may mắn vừa mới nhập môn này, huống chi, sư phụ của Tiểu Báo Tử là Từ Ung, tại Ô gia, là một trưởng lão ít khi xuất hiện, tên không nổi danh, cho nên, bọn họ cũng vui vẻ đi theo sau Thạch Kinh để làm xấu mặt Tiểu Báo Tử.

- Tên tiểu vương bát đản, Lữ Nhất Nguyệt bao che khuyết điểm, tránh cho ngươi một kiếp, ngươi chẳng những không biết hối cải, lại giận lây sang ta, nếu ta không xxx con mẹ của ngươi, ta sẽ không mang họ Chu nữa!

Tiểu Báo Tử nhìn Thạch Kinh cản đường trước mặt. Trong ánh mắt hiện ra một tia trêu tức, nói:

- Ơ, đây không phải Thạch sư huynh đây ư, thế nào, bế quan chấm dứt, khép lại ba tháng bế quan, khí sắc Thạch sư huynh không tệ, xem ra nhất định là võ công của Thạch sư huynh tiến nhanh a!

- Hừ!

Thạch Kinh nhìn chằm chằm vào Tiểu Báo Tử, trong đôi mắt, giống như sắp phun ra lửa.

Lúc này đây, nếu không phải bị Tiểu Báo Tử đi mật báo, hắn làm sao mà bị sư phụ phạt bế quan ba tháng chứ?

Mặc dù chỉ diện bích ba tháng, nhưng có thể nhìn thấy rõ ràng là sư phụ không còn sủng ái hắn như trước kia nữa, đây mới là đả kích lớn nhất.

Lúc này trong lòng hắn, Tiểu Báo Tử là địch nhân số một, thậm chí hắn còn hận Tiểu Báo Tử hơn sư huynh của hắn, cho nên mới vừa đi ra, đã muốn đi gây phiền toái cho Tiểu Báo Tử, nhưng Tiểu Báo Tử rất khi xuất hiện, bình thường sẽ không đi khỏi tiểu viện, cho dù là cái sân nhỏ kia cũng rất ít đi. Mà đây là tổng bộ Ô gia, không phải là cơ hội tốt.

Hôm nay là cơ hội tốt nhất, cho dù có đánh cho hắn bị tàn phế, cũng phải làm ở trước mặt nhiều đệ tử nội môn nhục nhã hắn một phen, làm cho hắn sau này khó ngẩn đầu ở Ô gia.

Thạch Kinh rất tự tin, ít nhất trên phương diện vũ lực, hắn cũng tuyệt đối tin tưởng chính mình, trong đám bạn cùng lứa ở Ô gia, lớn hơn cũng khó địch lại hắn, huống chi, Tiểu Báo Tử còn nhỏ hơn hắn một tuổi.

- Xem ra, vì tìm ra gây phiền toái, ngươi tốn không ít tâm tư a!

Tiểu Báo Tử nhìn con mắt Thạch Kinh, thưởng thức cảm xúc phẩn nộ trong mắt của hắn, khóe miệng hơi nhếch lên, sau đó, hắn lại đưa mắt nhìn về phía mấy tên đệ tử nội môn Ô gia kia.

- Lá gan các ngươi không nhỏ a, dám cùng với tiểu bạch si này gây phiền toái với ta, chẳng lẽ các ngươi không biết, nếu hiện giờ ta tính toán với các ngươi, lúc trở về các ngươi sẽ không tốt sao!

Tiểu Báo Tử nói từng chữ một, thanh âm rất vững vàng, mỗi một chữ đều đánh vào lòng của những đệ tử nội môn này, mấy tên kia nhìn Tiểu Báo Tử, lại liếc nhìn nhau, trong ánh mắt toát ra một tia mâu thuẫn và kinh hoàng.

Đúng vậy a. Cho dù hôm nay có thể làm Tiểu Báo Tử nhục nhã, nhưng khi trở về bọn họ sẽ không tốt lắm, Tiểu Báo Tử là đệ tử của trưởng lão Ô gia, bọn họ chỉ là đệ tử nội môn mà thôi.

- Chuyện này không có liên quan gì tới bọn họ, chúng ta chỉ đi cùng nhau mà thôi, trong lúc vô tình đụng phải ngươi, muốn tìm ngươi phiền toái chỉ có một mình ta thôi, chẳng lẽ đối phó với ngươi, ta còn cần người khác giúp đỡ sao?

Thạch Kinh cười lạnh nói ra, một câu, đã làm tâm tình đám người kia buông xuống.

- Ngươi cho rằng, chỉ bằng một mình ngươi, có thể làm gì được ta sao?

Tiểu Báo Tử híp mắt lại, lúc hắn híp mắt, trên mặt xuất hiện một nụ cười rất hiền lành, nhìn rất mê hoặc.

- Hừ!

Thạch Kinh lại hừ một tiếng, sắc mặt trở nên tái nhợt, bước mạnh về phía trước, nói:

- Chu Báo, ta không có nhiều thời gian để dài dòng với ngươi như vậy, hôm nay. Ta sẽ giáo huấn ngươi!

Bước một bước này, thân thể nghiêng về phía trước, một chiêu Hắc Hổ Đào Tâm đánh mạnh vào ngực của Tiểu Báo Tử.

- Ngu xuẩn!

Tiểu Báo Tử cười lạnh một tiếng, không chút sứt mẻ, thời điểm nắm đấm của Thạch Kinh còn cách ngực hắn nửa xích, thân thể hơi nghiêng, uốn éo, khuỷu tay trái công kích vào nách của Thạch Kinh.

Thạch Kinh cho rằng tốc độ của mình rất nhanh, nhưng hắn nào biết rằng, ở trong mắt Tiểu Báo Tử, tốc độ mà hắn kiêu ngạo, chỉ là trò cười mà thôi, cho dù không sử dụng lực lượng Hỏa Hồng Tình của mình, dựa vào mắt thường, Tiểu Báo Tử cũng có thể đoán được phương hướng một quyền của Thạch Kinh cùng tất cả các hậu chiêu có khả năng đánh ra.

Tiểu Báo Tử sẽ không cho hắn bất cứ cơ hội nào, lúc thế công sắp hết, lực lượng bộc phát trong nháy mắt, một khuỷu đánh thẳng vào nách của hắn, Thạch Kinh tuyệt đối không ngờ tốc độ của Tiểu Báo Tử lại nhanh như vậy, ra tay lại hiểm ác như thế.

Phải biết, một chiêu này của hắn không chỉ có nhược điểm là dưới nách, càng là bộ vị yếu hại nhất, Tiểu Báo Tử đã hạ quyết tâm giáo huấn, cho nên ra tay không chút lưu tình, một khuỷu nay đánh tới, cái này còn chưa tính, trong nháy mắt Thạch Kinh đánh tới, Tiểu Báo Tử đánh trúng, tay phải đánh mạnh lên ngực Thạch Kinh. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

- Phanh!

Một tiếng trầm đục. Thạch Kinh kêu rên một tiếng, sắc mặt lập tức đỏ bừng, thậm chí không kịp hừ lên một tiếng, con mắt trắng dã, ngất đi.

Tất cả diễn ra chỉ trong nháy mắt.

Thạch Kinh vừa ra tay đã bị Tiểu Báo Tử dùng một kích đánh hôn mê, thời gian không hết một hô hấp, những tên đệ tử nội môn đứng bên cạnh còn chưa kịp thấy cái gì, hai người trước mặt chỉ còn một đứng một nằm.

- Mau khiêng hắn trở về đi, thuận tiện nói cho hắn biết, lần sau nếu hắn còn dám tới gây phiên toái cho ta, ta không ngại đánh hắn xong còn lột đồ hắn treo lên cửa thành đâu.

Tiểu Báo Tử chỉ chỉ vào một cửa thành cách đó không xa.

Mấy đệ tử kia nhìn thấy, nhịn không được đều co đầu rụt cổ lại, đó là khu vực nhộn nhịp nhất trong Tần Lăng quận thành, nếu bị lột sạch đồ treo ở đó, chỉ sợ cả đời này không thể ngẩng đầu làm người được.

Đợi đến lúc bọn họ quay đầu nhìn lại, Tiểu Báo Tử đã nghênh ngang rời đi.

...

...

- Nghe nói, ngươi đả thương Thạch Kinh?

Tiểu Báo Tử biết rõ chuyện mình và Thạch Kinh có xung đột không thể dấu người khác, dù cho Thạch Kinh không nói, thì những đệ tử nội môn kia sẽ nói, cho nên, Từ Ung vừa trở về đã hỏi hắn chuyện này, hắn cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

- Vâng, hắn muốn gây phiền toái cho đệ tử, cho nên đệ tử mới giáo huấn hắn một phen.

- Ân, làm không tệ, tuy tên Thạch Kinh này còn trẻ, nhưng một thân tu vi đã đạt tới Nhất phẩm đại viên mãn, nghe nói sắp trùng kích lên cảnh giới Nhị phẩm, không thể tưởng được hắn không thể tiếp được một chiêu của ngươi đã bại.

Bình Luận (0)
Comment