Thông Thiên Đại Thánh

Chương 197


- Ta biết rồi!

Tiểu Báo Tử gật đầu nói.

Hiện tại khoảng cách của bọn họ tới địa tâm hoả mạch đã không còn xa, nên Tiểu Báo Tử sau khi triển khai khinh công cấp tốc di chùyển tâm nửa canh giờ đã đi tới đầu cuối của thông đạo. Ở cuối thông đạo mà một không gian tràn ngập ánh sáng chói mắt màu đỏ, bước tới một bước thì nhiệt độ lập tức gia tăng mấy lần, khi đến cách cửa động tầm mười trượng thì không khí xung quanh đã hoàn toàn bốc hơi hình thành từng mảnh không gian vặn vẹo giống như mặt nước dựng đứng xung quanh vậy.

Với nhiệt độ như vậy thì đối với người khác sẽ bị tổn thương rất lớn nhưng đối với Tiểu Báo Tử lại không có bao nhiêu ảnh hưởng. Khi tiếp cận cửa động, Tiểu Báo Tử vận khởi Thiên Xà Liễm Tức Thuật bám người lên vách tường, hóp lưng lại như một con mèo, nhanh chóng tiềm hành xuống đáy động.

- Ha ha ha, Vương Xà, Vương thủ toạ, ngươi cũng đừng có dựa vào nơi hiểm yếu để chống cự nữa, ta thừa nhận thực lực của ngươi mạnh hơn ta, nhưng ở đây là địa tâm hoả mạch, ngươi căn bản không có phần thắng!

Chỉ mới tiến tới được vài bước, Tiểu Báo Tử lền nghe thấy tiếng quát lớn cùng với tiếng rống thảm từ sâu trong đáy động truyền tới.

Tiểu Báo Tử chậm rãi di chùyển tới động khẩu, nấp sau một tảng đá lớn giương mắt nhìn tới thì trong lòng không khỏi hoảng hốt. Bên ngoài động khẩu là một không gian trống trải cao tầm mười trượng, một dòng nham tương rộng hơn mười trượng đang lưu động như một dòng sông ở bên dưới, bề mặt nham tương chớp động hào quang hồng sắc tản ra nhiệt độ kinh người. Cả không gian nơi này như một hồ nham tương, ở khu vực giữa hồ có vài chục khối đá như những hòn đảo nhỏ. Đám người Vương Xà đang đứng trên một khối đá trong đó.

Vừa nhìn, Tiểu Báo Tử đã thấy những người của Võ Doanh đi theo Vương Xà vào đây đã toàn quân bị diệt.

Những người này có thể đi tới được đây cũng đều là người có tu vi siêu phàm và thân thể cường hãn. Nhưng hiện tại ngoài trừ Vương Xà thì tất cả đều đang nằm la liệt trên mặt đất cách rất gần với dòng nham tương đang di động xung quanh, thậm chí có người nửa thân đã bị cuốn vào trong nham tương.

Mấy người không bị cuốn vào trong nham tương thì cũng không khá khẩm gì mấy, làn da toàn thân đã bị nhiệt độ nơi này thổi phòng lên, vẻ mặt tràn đầy thống khổ, cho dù đang ở trong trạng thái hôn mê vẫn bị cảm giác thống khổ hành hạ.

Tình huống của Vương Xà cũng không mấy lạc quan, thanh y của hắn đã bị nghiền nát hơn một nửa, mái tóc vốn được chải chuốt chỉnh tề lúc này cũng rối xù, cả cánh tay áo bên trái đã hoàn toàn biến mất lộ ra một vết thương sâu hoắm trên cánh tay. Da thịt toàn thân hắn lúc này đã bị nhiệt độ cực cao xung quanh hong khô khiến bộ dáng hắn trong có chút dữ tợn.

Bất quá, mặc dù tình huống của hắn nhìn có vể bất hoả nhưng biểu lộ của hắn vẫn lạnh nhạt như trước, tay phải cầm cây quạt xoè ra nhẹ nhàng phe phẩy, ánh mắt ẩn hiện hàn quang gắt gao tập trung người đang đứng trước mặt hắn.

- Tên kia chính là Tiểu Minh Vương? Là Tôn giả trẻ tuổi nhất của Bái Hoả Giáo?

Tiểu Báo Tử cũng thấy rõ được nam tử đang giằng co với Vương Xà. Người này một thân hồng y đỏ chót, trong hoàn cảnh đày nham tương như nơi này trong có vẻ khá rạng rỡ, tuổi ước chừng hai mươi, đôi mắt hữu thần xinh đẹp như của một mỹ nữ thanh tú, không những thế, toàn thân hắn cũng toả ra cảm giác mảnh mai như một nữ nhân. Bất quá cái thân hình mảnh mai đang nhẹ nhõm tự nhên đứng đó so với cái bộ dạng chật vật của Vương Xà thì ai chiếm thượng phong không cần nói cũng biết!

- Ngươi xác định là hôm nay ngươi có thể ngăn cản ta sao?

ánh mắt của Vương Xà khoá chết Tiểu Minh Vương, mở miệng nói.

- Ở nơi khác, thời điểm khác ta căn bản không cách nào ngăn trở được ngươi, nhưng hiện tại, ở ngây đây thì ngươi không thể qua được ta! Vương Xà, ngoài trừ cây quạt trên tay ngươi thì Thanh Ngọc Càn Nguyên cương khí của ngươi cũng đã bị Hoả Huyền Cương của ta phá vỡ, chẳng lẽ cây quạt của ngươi còn có thể quạt ra được bảo bối gì khác sao?

Tiểu Báo Tử nghe vậy thì không khỏi buồn bực, Thanh Ngọc Càn Nguyên cương khí lại bị phá? Đây là lần thứ hai hắn thấy Thanh Ngọc Càn Nguyên cương khí bị phá vỡ: "Vương Xà ngươi nói Thanh Ngọc Càn Nguyên cương khí là tuyệt học thiên hạ đều biết mà sao lúc nào cũng bị người ta phá thế hử? Chẳng lẽ môn công pháp này có chỗ nào thiếu hụt sao? Nếu sớm biết như vậy thì ta sẽ không luyện nó rồi!"

- Thanh Ngọc Càn Nguyên cương khí quả thật là bị ngươi phá, nhưng đó là ngươi dùng tu vi Cửu phẩm phá Bát phẩm cương khí của ta, cũng không có gì đáng khoe khoang!

Vương Xà xếp quạt lại, nhẹ nhàng nói:

- Thật không thể ngờ được chỉ vài ngày ngắn ngủi mà ngươi có thể đột phá tới Cửu phẩm!

"Cửu phẩm?" Tiểu Báo Tử nghe vậy thì nội tâm không khỏi kích động!

Cửu phẩm a, trong cả thiên hạ này số lượng Cửu phẩm cường giả cũng không vượt quá mười đầu ngón tay, không thể ngờ được hôm nay Tiểu Báo Tử hắn lại được tận mắt nhìn thấy một người a!

Nói đến tu vi của bản thân, Tiểu Minh Vương cũng là vẻ mặt tự đắc:

- Được rồi, Vương Xà chớ nên kéo dài thời gian. Hiện tại, cho dù ngươi có muốn chạy trốn cũng chạy không thoát!

Vừa nói Tiểu Minh Vương mở ra song chưởng, ống tay áo rộng lớn lộ ra, nham lưu xung quanh cũng theo động tác của hắn mà bốc lên.

- Ầm ầm ầm!

Nham lưu bốc lên phảng phất như chịu lực lượng lực lượng dẫn đạo vô hình, hơn mười đạo nham thạch từ trong đó vọt ra, hóa thành một con trường xà, rít gào lao về phía Vương Xà.

- Hừ!

Vương Xà chỉ là cười nhạt, cây quạt trong tay vỗ thật nhanh, mỗi một lần vỗ đều sản sinh một cổ khí lưu cường đại. Vài lần vỗ ở xung quanh hắn hình thành từng đạo gió xoáy, cuốn mấy con nham thạch trường xà đi, khí lưu và nham thạch quấn lấy nhau, trong khoảng thời gian ngắn, không ai hơn ai!

- Hợp!

Tiểu Minh Vương hai tay hợp lại, hơn mười đạo nham thạch trường xà mạnh mẽ hợp thành một cổ, hình thành một con viêm long to lớn dài đến bảy trượng, to khoảng một trượng. Nó giãy dụa, liền thoát khỏi khí lưu do Vương Xà quạt ra, mạnh mẽ công tới phía hắn.

Vương Xà vừa nhấc tay, một quang tráo đạm thanh sắc trong suốt trong suốt hiên lên phía trước. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Ầm!

Viêm long đụng vào quang tráo, nham thạch nóng chảy văng khắp nơi, sắc mặt Vương Xà trắng bệch, lui về phía sau một bước. Đạm thanh sắc quang tráo cũng chớp động một chút, thế nhưng chung quy vẫn ngăn cản được viêm long công kích.

- Ngươi ngăn được một lần. Lẽ nào có thể ngăn được lần thứ hai sao?

Bình Luận (0)
Comment