Thông Thiên Đại Thánh

Chương 379


- Đại nhân ngài làm sao vậy?

Tiểu Báo Tử thần sắc biến đổi, đứng người lên, cũng không có di động chỉ là mang theo vẻ mặt hoảng sợ nhìn Trịnh Hi. Mọi người trong bữa tiệc cũng phát hiện không đúng, chỉ thấy Trịnh Hi bảo trì tư thế đưa tay ra và tư thế phẫn nộ, nhưng thần quang trong mắt đã dần tán đi, trở nên trống rỗng không có gì, máu tươi màu đỏ sậm theo thất khiếu của hắn chảy ra ngoài tản ra mùi tanh hôi.

Tiểu Báo Tử thần sắc đại biến, lập tức dùng tay áo bịt kín mũi, mọi người nhanh nín thở, có độc.

Mọi người đều bị biến cố này làm cả kinh đến ngây người. Thẳng đến khi nghe được hương vị tanh hôi này chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng một hồi mới hiểu được, đều bịt mũi lại, còn có một nhóm người đã hoảng sợ đến thoáng chạy khỏi chỗ của mình đi ra ngoài,

- Lập tức phóng bế chỗ này lại cho ta, không được để người nào chạy ra cả.

Thấy có người muốn rời khỏi, Tiểu Báo Tử đang bịt mũi liền nghiêm nghị quát lên, thanh âm này hắn có dùng thêm nội công cho nên như sấm rền vang bên tai mọi người.

Phần phật

Binh sĩ từ ngoài vọt đến lúc đầu không rõ xảy ra chuyện gì nhưng sau khi xem xét cảnh tượng trong đại sảnh. Nguyên một đám thần sắc kịch biến, cả đám đứng ngăn ở cửa ra vào, yêu đao ra khỏi vỏ hàn quang lạnh thấu xương.

Vài tên khách mời muốn chạy ra kia tất cả đều bị bức trở lại, sắc mặt thảm biến. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Độc có độc ah, nơi này có độc.

Độc này là từ trong máu của đại nhân phiêu tán ra ngoài, độc tính cũng không có gì đáng ngại.

Người vừa rồi đứng bên tay trái Trịnh Hi muốn khuyên can hắn, che mũi lại, sắc mặt lạnh lùng đứng bên cạnh thi thể Trịnh Hi.

- Thật sự xin lỗi, mọi việc quá đột ngột, Trịnh đại nhân trúng độc thủ cho nên đêm nay phải ủy khuất chư vị ở lại Thủ Bị Phủ một đêm rồi

- Ngươi nói đùa sao?

Chu sẹo đứng dậy mãnh liệt rống lên.

- Ngươi ngồi xuống cho ta.

Tiểu Báo Tử quát lạnh một tiếng. Hung hăng trợn mắt nhìn Chu sẹo, ánh mắt lành lạnh, Chu sẹo chỉ cảm thấy một cổ hàn ý theo xương sống chạy thẳng lên ót, đặt mông ngồi xuống không dám nói thêm câu nào nữa.

- Chu thông lĩnh đa tạ rồi.

- Không sao đây là chuyện nên làm.

Tiểu Báo Tử hướng về phía hắn chắp tay, người này trước kia Tiểu Báo Tử cũng không nhận ra, nhưng sau khi được bọn người Giang Hiểu giới thiệu biết rõ hắn gọi là Tào Văn Dạng, là do Trịnh Hi mang đến từ kinh thành, hẳn là phụ tá. Hơn nữa nghe nói Trịnh Hi đối với hắn thập phần tín nhiệm, tất cả sự vụ trong Thủ Bị Phủ đều do hắn quản lý.

- Người tới lập tức tới phòng bếp bắt giữ, đầu bếp, nha hoàn hạ nhân còn có nhưng ca kĩ nữa, không chừa người nào cho ta.

- Vâng.

Mấy tên lính lên tiếng đi thẳng đến phòng bếp.

- Chư vị yên tâm, Tào Văn Dạng ta cũng không ý khó xử các vị, chỉ là hiện giờ Thủ bị đại nhân đột nhiên ngộ hại, nói không dễ nghe chứ tất cả mọi người ở đây, kể cả ta trong đó đều bị hiềm nghi, ta lưu mọi người lại cũng là để loại bỏ hiềm nghi, để mọi người trong sạch thôi.

- Đó là việc nên làm.

Đinh chưởng quỹ của Nam Loan Hóa Sạn không ngớt lời nói, tay vẫn còn đặt trên mũi không dám buông ra, mọi người chung quanh cũng giống vậy, sợ buông lỏng ra sẽ bị độc khí độc chết.

Trong khoảng thời gian ngắn toàn bộ đại sảnh đều lâm vào một mảnh trầm mặc, không bao lâu một gã binh sĩ Thủ Bị Phủ theo thời đưa tới trước mặt Tào Văn Dạng ôm quyền nói

- Đã đưa mọi người tới, thỉnh Tào đại nhân chỉ thị.

- Đi mời Huyện lệnh đại nhân tới đi!

Tào Văn Dạng khoát khoát tay vô lực nói.

Lúc này mọi người cũng theo thời gian trôi qua mà dần hòa hoãn lại, có người trong lúc này dần quay về chỗ của mình, lại có người tụ tại một mảnh xì xào bàn tán, nguyên một đám thần sắc khó coi. Bọn họ đều là người hiểu chuyện tự nhiên biết rõ chuyện phát sinh trong đại sảnh này có ý vị thế nào, một mệnh quan triều đình vừa mới thượng nhiệm một tháng, trong tiệc rượu ngay tại nhà của mình bị độc chết, hơn nữa xui xẻo hơn chính là bọn hắn lại có mặt tại trận.

Việc này cho dù muốn thoát khỏi liên quan cũng không thể, về phần cuối cùng sẽ có kết quả gì, hiện tại bọn hắn không biết chỉ có thể là nghe theo mệnh trời thôi.

Tiểu Báo Tử ngồi tại chỗ, trong mắt lộ ra hàn quang lành lạnh, thỉnh thoảng lại quét qua trên người một lần, bộ dáng như muốn nhắm người mà nuốt chửng vậy, mỗi người bị ánh mắt của hắn nhìn vào đều nhịn không được rùng mình, phảng phất từ trong ra ngoài đều bị hắn nhìn thấu, một điểm cảm giác an toàn cũng không có vậy.

Còn may là loại tình huống này không kéo dài được bao lâu, liền nghe bên ngoài phòng truyền đến một hồi xôn xao, đúng là binh sĩ của Thủ Bị Phủ đã dẫn Huyện lệnh đến.

- Tại sao có thể như vậy, tại sao phải như vậy, ban ngày còn tốt lành sao giờ lại xảy ra chuyện thế này?

Lúc Huyện lệnh đi vào, máu chảy ra từ thất khiếu của Trịnh Hi đã lan ra mặt, tạo nên từng vết máu đỏ sậm, thoạt nhìn càng lộ ra vài phần dữ tợn và đáng sợ.

Huyện lệnh là người đọc sách, xuất thân bình thường, đừng nói là chết người, cho dù là mèo chó chết cũng chưa từng gặp qua, hiện giờ lại thấy tử tướng đáng sợ của Trịnh Hi liền nhịn không được giật nẩy mình, vốn lui về phía sau hai bước mới dần ổn định lại, trong miệng một mực niệm mấy câu phàn nàn giống như đang niệm kinh vậy.

- Đại nhân, Thủ bị đại nhân đột nhiên trúng độc bỏ mình. Sự tình phát sinh vô số điểm kỳ quặc đáng ngờ, kính xin đại nhân làm chủ.

Tào Văn Tường thấy Huyện lệnh đã đến, không dám lãnh đạm tiến lên hành lễ nói.

- Làm chủ, làm chủ ta biết rõ ta biết rõ..

Huyện lệnh thấy tình cảnh này đã sớm không còn chủ kiến gì, bỗng nhiên ánh mắt của nhìn đến Tiểu Báo Tử, phảng phất như bắt được cọng rơm cứu mạng vậy

- Chu Thống lĩnh ngươi có ở chỗ này thì tốt rồi, ngươi xem cuối cùng là xảy ra chuyện gì.

Tiểu Báo Tử nghe được liền trợn trắng mắt, ta thì làm được gì chứ

Cười khổ tiến lên phía trước nói:

- Đại nhân thuộc hạ cũng không biết xảy ra chuyện gì, hôm nay thủ bị đại nhân mở tiệc chiêu đãi chư vị đang ngồi ở đây vốn vẫn tốt lành, thế nhưng lại đột nhiên trúng độc một câu cũng không kịp nói liền thất khiếu chảy máu mà chết, chúng ta đến bây giờ cũng không biết gì cả.

- Không biết còn ngốc ở đây làm gì, còn không đi tra đi!

- Ah ta tra..

Tiểu Báo Tử thật có chút ngoài ý muốn, còn chưa nói xong Tào Văn Dạng ở một bên đã vội la lên.

- Đại nhân việc này không ổn ah.

- Không ổn, sao lại không ổn.

Huyện lệnh chau mày hỏi.

Bình Luận (0)
Comment