Thông Thiên Đại Thánh

Chương 391


- Nếu các hạ đã không muốn ra, như vậy, ta cũng không đế ý mà mời ngươi ra đâu!

Hắc chùy, vững vàng bay đến trong tay Tiểu Báo Tử, bị hắn một mực nắm trong lòng bàn tay.

Hô!

Sau khi Tiểu Báo Tử nắm thật chặt thiết chùy trong tay, cổ tay nhẹ nhàng rung lên, chung quanh thân thể lập tức xoáy lên một hồi tiếng gió mãnh liệt.

Phần phật!

Áo theo gió bay phất phới.

Khi tiếng gió biến mất thì thân thể Tiểu Báo Tử cũng đồng thời biến mất, xuất hiện ở mấy trượng trên không trung, hắc chùy giơ cao lên, mang theo một cổ bá đạo chí ý hoành tuyệt thiên hạ, từ trên xuống dưới, hung hăng nện xuống một nơi thoáng đãng ở phía sau. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Phiên Thiên Tam Chùy, Nhất Chùy Phúc Địa!

Hắc chùy kích hạ mang theo áp lực bao phủ điêu châu trong phạm hơn mười trượng, không gian bị ảnh hưởng của một chùy này mà hoàn toàn đình trệ lại.

Tại thời khắc này, phảng phất có một tòa cự sơn mãnh liệt lật úp xuống, dùng lực lượng vô biên hủy diệt trong phạm vi mười trượng.

- Di!

Thiết chùy bao phủ, một tiếng kinh dị vang lên, một bóng người xuất hiện trong phạm vi mười trượng thập phần đột ngột, Tiểu Báo Tử đối mặt với uy thế một chùy này, không có đến một phần mười bối rối, tựa hồ là uy lực một chùy này vượt quá dự liệu của hắn, nhưng cũng chỉ là vượt quá dự liệu của hắn mà thôi.

Một chùy này của Tiểu Báo Tử, chính là chọn ra Thiên Phiên Chùy Pháp tinh tùy trong Tam Đại Tuyệt Chiêu Phiên Thiên Tam Chùy, trong đó còn có quái lực quyền tâm pháp và nội khí hành hỏa dồi dào, lực trùng kích mấy vạn cân, nhìn như bao phủ toàn bộ phạm vi hơn mười trượng, nhưng sau khi bóng người này xuất hiện, tất cả áp lực mãnh liệt đều tập trung, nện về phía bóng người này.

Hắn biết rõ đối phương tuyệt đối là một cường giả, nhưng hắn có lòng tin, một chùy này của mình, dù là cường giả thất phẩm cọi cứng cũng bị nện đứt gân gãy xương, không thể chống đỡ.

- Phá!

Thanh âm trong trẻo vang lên, nhân ảnh xuất hiện trong sân đối mặt với thiết chùy đang nện thẳng xuống đỉnh đầu, tựa hồ không có một chút ý tứ sợ hãi nào, ngoại trừ hơi kinh ngạc, nhưng vẫn vươn nắm đấm của mình ra.

Hắn thậm chí dùng nắm đấm của mình để nghênh đón thiết chùy của Tiểu Báo Tử đang trùng kích xuống.

Quyền chùy giao kích!

Ti!

Một thanh âm trầm đục, tựa hồ không lớn nhưng lại kinh tâm động phách, nắm đấm và thiết chùy hung hăng va vào nhau, sóng địa chấn vô hình tán ra khắp nơi, nghe như tiếng nổ vang, đồng thời, hơn mười chiếc xe ngựa gần hai người bị lật tung, thậm chí có mấy chiếc bị sóng địa chấn vô hình chấn bay lên bay không trung, lật mấy cái mới trùng trùng điệp điệp rơi xuống mặt đất, khiến cho một mảnh kinh hoảng.

- Đáng chết! Tiểu Báo Tử gầm nhẹ một tiếng, cảm giác được sức lực lớn truyền đến từ nắm tay đối phương, sắc mặt hắn đại biến.

- Cường giả bát phẩm?

Quyền chùy vừa chạm vào, Tiểu Báo Tử liền bị cỗ đại lực chấn bay lên, rơi ra bên ngoài ba trượng, liền lùi lại ba bước, khí huyết cuồn cuộn một hồi, trên mặt hiện vẻ quỷ dị.

- Hảo chùy lực!

Người kia nghênh đón một chùy của Tiểu Báo Tử, vậy mà không chút sứt mẻ nào, bất quá, nếu như nhìn kỹ mà nói, hắn lại lún xuống mặt đất ba bốn thốn.

- Chương! Một thanh âm trầm đục truyền ra từ dưới chân hắn, chỉ thấy mặt đất xung quanh hai chân hắn đều nổ ra, hình thành hai cái hố cạn xung quanh hai chân hắn.

- Chàng trai, ngươi thật tuyệt, đã lâu rồi không ai có thể mang lại cho ta áp lực lớn như vậy! Thời điểm hết thảy tan thành mây khói, người tới lộ ra diện mục thật của hắn.

Đây là một khuôn mặt chính trực, tướng mạo thập phần cường tráng, đầu tóc như cương châm, hơi ngắn, bán bạc bán hắc sắc, bộ râu ngắn của hắn đồng dạng, thoạt nhìn khoảng bốn lăm đến năm mươi tuổi, dáng người khỏe mạnh, mặc một kiện bì bao đơn giản trên người, chính là quần áo bình thường nhất của nam tử Bắc Nguyên.

Hắn mang trên lưng một thanh loan đao, nhìn hắn, cũng chỉ là một người đàn ông Bắc Nguyên bình thường, dù là sau khi ngạnh kháng với Tiểu Báo Tử mà vẫn khí định thần nhàn đứng ở đó, nhưng vẫn không có vẻ gì là xuất chúng.

- Cường giả bát phẩm, dĩ nhiên là cường giả bát phẩm, hắc hắc, Bắc Nguyên quả thật là để mắt tới người Chu gia a!

Ổn ổn khí huyết, Tiểu Báo Tử nắm chặt cái chùy trên tay, gắt gao nhìn chằm chằm nam tử này.

- Lộ Lai Hồng, Vạn Ba, các ngươi hộ tống lương thảo qua cầu, ta ở lại ngăn cản hắn, sau khi qua cầu, liền dùng tốc độ nhanh nhất hướng về Vân Châu!

Lộ Lai Hồng và Vạn Ba chính là thân vệ Lý Nguyên, võ nghệ đều đã đạt tới cảnh giới Tam phẩm, cũng có uy vọng trong thân vệ doanh, nghe Tiểu Báo Tử nói xong, sắc mặt liền thay đổi.

- Đại nhân, người...

- Câm miệng, mau làm theo lời ta! Tiểu Báo Tử hung hăng trợn mắt liếc nhìn hai người, sau đó, liền hướng toàn lực chú ý về nam tử trước mặt, đặt thiết chùy trước mặt mình.

- Chàng trai, ngươi rất có dũng khí, bất quá, ngươi thật sự cho rằng bọn họ có thể chạy thoát sao?

- Nói nhảm! Tiểu Báo Tử nói, hô một tiếng, mãnh liệt vung búa lên, văn vê thân trên dưới, Thiết Chùy xoáy lên tiếng gió dữ dằn, đập thẳng về phía trước.

- Dùng sức mạnh với ta là vô dụng! Nam tử than nhẹ một tiếng, tiến một bước về phía trước, vung quyền nghênh đón thiết chùy Tiểu Báo Tử, hào quang màu vàng chớp động trên tay hắn.

- Hiện tại ta tin tưởng lời đồn trên giang hồ rồi, ngươi quả thật có năng lực giết chết cường giả thất phẩm!

Oanh! Lại một tiếng vang thật lớn, lúc này Tiểu Báo Tử không bị lật tung, nhưng lùi lại hơn mười bước mới đứng vững, máu tươi chảy ra từ khóe miệng hắn, sắc mặt cũng tái nhợt đi, Cửu Long thần hỏa công điên cuồng vận chuyển trong cơ thể, hóa giải nội kình quyền ý sắc bén vừa xâm nhập vào thân thể thông qua chùy kình của hắn.

Đối phương tựa hồ cũng không muốn làm trễ nãi thời gian, thấy Tiểu Báo Tử ngưng thần hóa kình, liền bước tới một tới, thân hình như Diều hâu lao thẳng tới.

- Hừ! Tiểu Báo Tử hừ lạnh một tiếng, thân thể khẽ động, mấy đạo máu tươi trên người hắn cũng tiêu tán đi, hắn không để ý tới nội thương của mình, cưỡng ép nội khí đang lưu lại trong người mình ra ngoài, một hồi khí thế nóng hổi dâng ra, bao phủ toàn bộ quyền ý trong vòng mười trượng.

- Ân?

Thân hình trên không trung, nam tử cảm nhận được không gian xung quanh đang biến hóa, rốt cục trong ánh mắt đã hiện ra vẻ kinh ngạc.

- Chàng trai, chùy ý của ngươi quả thật vượt quá dự liệu của ta a!

Vừa nói xong, hắn không giảm nắm tay một chút nào, màu vàng trên nắm tay hắn đại phóng, kích thẳng về hướng Tiểu Báo Tử, khí tức hung bạo khát máu tích súc vô biên trên nắm tay tràn ngập bốn phía, dường như muốn sử ra một quyền liền đánh tan chùy ý của Tiểu Báo Tử.

Bình Luận (0)
Comment