Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1050 - Thất Thần Vực Bí Mật, Trương Nguyệt Lộc Thỉnh Cầu.

Vậy cũng đúng!

Tuy rằng trong lòng vẫn có chút thất vọng, thế nhưng nghe Bạch Hổ nói, Chu Báo cuối cùng cũng dễ chịu hơn chút, bố cục kia của mình cũng không vô ích, tuy rằng hiện tại xem ra hiệu quả không đượ như ý.

- Đi!

- Được rồi, không nói nữa, các ngươi trở về hảo hảo nghỉ ngơi đi, chúng ta ngày mai trở về.

- Ngày mai trở về?

Trương Nguyệt Lộc hiển nhiên không có ngờ tới nhanh như vậy muốn đi, vừa ngẩng đầu hỏi.

- Thế nào, ngươi còn muốn tại địa phương chim không thèm ỉa này nán lại bao lâu nữa?

Thấy biểu tình của Trương Nguyệt Lộc, ánh mắt Bạch Hổ chợt lóe:

- Hay là, ngươi còn có việc?

- A, không, chỉ là không nghĩ tới phải đi vội vã như vậy mà thôi!

Trương Nguyệt Lộc vội hỏi:

- Ngày hôm nay vừa mới trở lại!

- Các ngươi là vừa mới trở lại, chúng ta đã ở đây chờ nhiều ngày rồi. Địa phương quỷ quái này, ngay cả ăn cái gì cũng đều mùi biển, không đi còn đợi cái cức?

Nói xong, Bạch Hổ liền đem Chu Báo và Trương Nguyệt Lộc hai người đuổi ra.

Ra khỏi phòng của Bạch Hổ, Chu Báo đang muốn trở lại phòng của mình, lại bị Trương Nguyệt Lộc gọi lại.

Đối với Trương Nguyệt Lộc, Chu Báo không có ác cảm gì, nhưng cũng không có bao nhiêu hảo cảm, chỉ là trong lòng có chút đồng tình với tao ngộ của hắn mà thôi. Một gia chủ thế gia bị diệt môn, muốn báo thù nhưng không có thực lực tương ứng, muốn nỗ lực, tìm kiếm cơ hội và cơ duyên, thế nhưng nhiều lần vấp phải trắc trở. Nếu như không phải bởi vì Tiên Cung bảo hộ, sợ rằng sớm đã bị Vương thị giết chết, do đó, đối với hắn, Chu Báo vẫn có chút tâm tư đồng tình.

Đồng dạng, đối với Chu Báo, trong lòng Trương Nguyệt Lộc cũng là đố kị nhiều, thế nhưng hắn cũng minh bạch, bản thân hiện tại cùng Chu Báo đã hoàn toàn không phải một đửng cấp. Một cửu phẩm cường giả có thể đơn giản diệt Chân Tiên cấp Tôn Giả, tiền đồ cũng không phải hắn có thể thấy rõ, cũng không phải hắn có thể xem thường.

Do đó, hắn đối với Chu Báo thập phần cung kính, ngữ khí cũng thập phần khách khí.

- Chu đại nhân, nếu như không ngại, còn thỉnh qua phòng ta một lát, tại hạ có một chuyện muốn nhờ!

- Ha hả, đừng đại nhân với không đại nhân, thật khó nghe. Chúng ta đều là người trong Tiên Cung, gọi Tiểu Báo Tử là được.

Chu Báo mỉm cười nói, theo Trương Nguyệt Lộc vào nhà:

- Cũng đừng nói cái gì cầu hay không, chỉ cần ta có thể làm được, ta nhất định hỗ trợ.

- Kỳ thực, chuyện thực rất đơn giản, sự tình của ta, ngươi đều biết. năm đó chính là ngươi và Lão Kim Kê đồng loạt ra tay đem ta từ trên tay người Vương gia cứu lại!

- Đúng, ta đều biết!

Chu Báo phảng phất như biết hắn muốn nói cái gì, nét mặt lòe ra một tia cười khổ.

- Ngươi sẽ không phải muốn để ta giúp ngươi báo thù đi sao? Chuyện này ta làm không được, ta là một trong Tiên Cung nhị thập bát tú, cũng là bá tước Đại Tấn Triều, cũng không phải sát thủ!

- Cái này ta biết, ta đương nhiên sẽ không ngốc đến mức nhờ ngươi giúp ta báo thù. Cừu của ta, ta tự mình báo. Ta chỉ ta chỉ muốn ngươi chậm rãi suy yếu Vương thị gia tộc mà thôi!

- Có ý gì?

- Ngươi có thực lực cường đại, vừa là bá tước Đại Tấn Triều, quan hệ cùng Vương thị cũng không tốt đẹp gì. Do đó, cấp Vương thị một chút phiền toái hẳn là không thành vấn đề đi? Võ Dương Lĩnh của ngươi muốn phát triển, phải mở rộng thế lực, An Viễn Đường muốn phát triển, tất nhiên cùng Vương thị gia tộc phát sinh xung đột lợi ích, cứ như vậy...

- Ngươi là muốn ta và Vương thị làm kẻ thù, hoặc giả, hướng thiên hạ cho thấy thái độ!

- Không sai, bất quá không cần tỏ thái độ rõ ràng, lấy thân phận thực lực địa vị của ngươi hiện tại, chỉ cần hành động biểu thị một chút không hữu hảo đối với Vương thị, bọn hắn tự nhiên sẽ có phiền phức!

Trương Nguyệt Lộc cắn răng nói.

Nếu như nói lúc trước ra biển, lực ảnh hưởng của Chu Báo còn không có khoa trương như vậy, hiện tại chính mình gần như đại sát khí Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm, có thể một kiếm giết chết Chân Tiên cấp Tôn Giả, Chu Báo đã có lực ảnh hưởng này.

- Cái này không khó, bất quá Vương gia chính là thiên niên thế gia, bọn họ...

- Ta sẽ cho ngươi đủ thù lao.

Trương Nguyệt Lộc nói rằng:

- Ngươi tuyệt đối sẽ có thù lao thỏa mãn!

- Ngươi tuyệt đối có thù lao thỏa mãn!

Khi Trương Nguyệt Lộc nói ra những lời này, Chu Báo có chút không cho là đúng.

Thù lao, ta muốn thù lao của ngươi làm cái gì?

Hiện tại ta cái gì không có?

Muốn tiên khí ta có tiên khí, muốn pháp khí ta có pháp khí. Muốn tài bảo, ta từ Cổn Long Vương cung cướp đoạt vô số trân bảo hiếm thế đặt ở trong Hồng Bảo Thạch Giới Chỉ. Hiện tại ta so với cả Đại Tấn vương triều đều phải có nhiều hơn, lẽ nào còn có đồ vật có thể đả động được ta sao?

Công pháp?

Ha ha, ta hiểu được Cửu Thiên Nguyên Dương một trong Tam Thiên Đại Đạo, biết bí mật tu luyện Tam Thiên Đại Đạo, căn bản là khinh thường mấy thứ nào, lẽ nào nhà ngươi có bí cảnh?

Có bí cảnh lại làm sao? Ta hiện tại cũng có không gian độc lập của mình, ta còn sắp sửa đem Bích Lạc Thiên nhét vào trong tay, không gian nhỏ ta còn khinh thường đấy!

Chu Báo tỉ mỉ ngẫm lại, bỗng nhiên nghĩ tới hiện tại trên đời này tựa hồ không có gì có thể làm hắn động tâm nữa.

- Ta biết ngươi muốn báo thù, ta cũng biết ngươi hận chết Vương thị, bất quá, ngươi cũng phải biết rằng, tuy rằng ta hiện tại nhìn như uy phong, thế nhưng trở lại, Linh Tiêu Điện cũng tốt, Đại Luân Tự cũng tốt, thậm chí còn có Long Lôi Cung và Dao Trì đều sinh ra áp chế tâm tư của ta. Ta không có khả năng lại tiêu diêu tự tại giống như trước!

- Cái này ta minh bạch, thế nhưng tu vi của ngươi còn chưa tới Thông Huyền bí cảnh, coi như là bọn họ muốn áp chế ngươi, cũng không phải sự tình dễ dàng gì. Hơn nữa, ta cũng không phải mời ngươi tự mình xuất thủ đối phó Vương gia. Chỉ là mời hỗ trợ áp chế Vương gia phát triển mà thôi!

Nói đến đây, hắn liếc mắt nhìn Chu Báo thật sâu.

- Ngươi tại Ngũ Long hải vực biểu hiện một ngày truyền khắp thiên hạ, lại biểu thị bất mãn đối với Vương gia, như vậy bọn chúng tất nhiên mỗi bước khó khăn, mục đích của ta cũng đạt được!

- Ừm, cái này cũng không sai. Ta đối với Vương gia cũng đã sớm nhìn không vừa mắt, nếu như chỉ là tạo áp lực, ta thật ra có thể làm được.

Chu Báo gật đầu.

Thấy Chu Báo gật đầu, Trương Nguyệt Lộc đại hỉ, mạnh mẽ hít một hơi, phảng phất như hạ quyết tâm gì, từ trên người móc ra một cái hộp nhỏ, nhét vào trong tay Chu Báo.

- Ngươi đã đáp ứng, ta cũng không có gì nói nhiều, bên trong hộp này là thù lao của ta. Ta bảo chứng, ngươi nhất định thoả mãn!

Bình Luận (0)
Comment