Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1092 - Một Khỏa Hỏa Hồng Tình. (2)

Tần Mộng Dao không dám nhiều lời, ngoan ngoãn đi theo sau lưng Lâm Không, rời khỏi Nam Lĩnh.

Về phần kết cục của Tần gia như thế nào, nàng tạm thời không hỏi tới.

...

- Hắc hắc, không thể ngờ lại có thể tìm được một khỏa Hỏa Hồng Tình, từ Ngoại Đan của ta ra, ta đã có được bốn khỏa Hỏa Hồng Tình, chẳng lẽ ta lấy chúng ra luyện chế Ngoại Đan nữa sao? Ta đã mở Chân Long Cửu Khiếu, cần nhiều Ngoại Đan như vậy để làm gì?

Trong lòng Chu Báo thầm nhũ.

Đúng thế, Hỏa Hồng Tình là tài liệu tốt nhất để luyện chế Ngoại Đan, nhưng hiện giờ Chu Báo đã mở Chân Long Cửu Khiếu, chân nguyên trong cơ thể vô cùng hùng hậu, hơn nữa nếu hắn nguyện ý, còn có thể mở thêm mấy khiếu huyệt ẩn dấu nữa, nhưng nếu làm như thế cũng không có bao nhiêu ý nghĩa, bởi vì sau khi mở khiếu huyệt, còn phải có được chân nguyên và pháp lực hùng hậu, nhưng bất kể như thế nào, chân nguyên pháp lực cũng cần thời gian để thu nạp, hiện tại Chân Long Cửu Khiếu và Hỏa Hồng Tình đã thu nạp tới cực hạn, nếu như mở thêm một khiếu huyệt nữa, hoặc lại luyện chế thêm một khỏa Ngoại Đan, như vậy, thời gian tu luyện mỗi ngày phải tăng lên gấp đôi, nếu luyện chế hai khỏa Ngoại Đan, vậy hắn cả đời sau này hắn không cần phải làm gì khác, chỉ dùng thời gian để tu luyện a.

Nhưng bất kể nói thế nào, hắn cũng là người có được Hỏa Hồng Tình a, đối với Hỏa Hồng Tình cũng có chút tình hương khói, hơn nữa Chu Báo cũng phát hiện, theo thực lực của mình càng ngày càng mạnh, Hỏa Hồng Tình càng ngày càng nặng, đây thuần túy là một loại cảm giác sâu trong huyết mạch, bởi vậy, sau khi nhìn thấy Hỏa Hồng Tình, hắn cũng không khỏi mà thay đổi.

- Mặc kệ, trước mang thứ này về, Hỏa Hồng Tình là thứ có thể khống chế Tạo Hóa Kim Sách, chỉ sợ trong đó có liên lụy tới bí mật thời Thượng Cổ, Thanh Linh đáng chết bị phong ấn quá lâu, cho nên có một số chuyện không rõ ràng lắm, bằng không thì, đi hỏi hắn cũng không phải chủ ý xấu.

Chu Báo nghĩ đến Thượng Cổ Đại Yêu Thanh Linh trong truyền thuyết, cảm thấy thật tức giận.

Thực lực hắn tới mức này, đặc biệt là khi luyện hóa chân thân Chu Yếm, sau khi tiến hành sáng thế ở Bích Lạc Thiên, mỗi lần nghĩ đến chuyện thời Thượng Cổ, luôn cảm giác được một cổ lo lắng, loại lo lắng này không có căn cứ cụ thể, hoàn toàn xuất phát từ Hỏa Hồng Tình.

Sau khi khống chế được nửa cuốn Tạo Hóa Kim Sách, hắn cảm giác được con mắt của mình đã sinh ra biến hóa có chút thần diệu, đó là một loại cảm giác muốn tiến giai, nhưng lại thiếu khuyết một cơ hội, hơn nữa sau khi tiến giai, biến thành cái bộ dáng gì, hắn cũng không nói rõ được, nhưng sau đó, mỗi một lần nghĩ đến Tam Thập Tam Thiên, nghĩ tới chuyện thời Thượng Cổ, trong đôi mắt của hắn luôn mang theo cảm giác bất an.

Mà loại bất an này, càng làm cho nguyện vọng tăng tiến thực lực của mình càng cao hơn, nhưng nguyện vọng này của hắn cũng không dễ thực hiện, bởi vì thực lực của hắn đã đạt tới cổ chai, cho dù là nguyên thần thứ hai hay là bản thể, đều chưa chuẩn bị tốt việc độ lôi kiếp, hắn còn cần tích lũy.

Nếu như chỉ muốn vượt qua một lần lôi kiếp, hoặc hai ba lần lôi kiếp cũng không sao cả, nhưng dã tâm của Chu Báo rất lớn, hắn muốn một lần ít nhất vượt qua sáu lần lôi kiếp, thành tựu Thiên Quân nghiệp vị, thậm chí, dã tâm của hắn càng lớn, vượt qua bảy lần, tám lần thậm chí là chín lần lôi kiếp, nhưng tất cả đều này cần phải có tích lũy, cho dù là Chu Báo có được chân thân Chu Yếm, nhưng cũng không dám nói mình có thể trong một lần vượt qua nhiều lôi kiếp như vậy, cho nên, hắn cần thời gian tích lũy và nội tình, từ từ cảm ngộ lực lượng và tầm thần, lúc này mới có cơ hội, có nắm chắc làm được điểm này.

Nhưng mà, quá trình tích lũy cần thời gian vô cùng dài, dài đến mức Chu Báo cảm thấy không muốn nghĩ tới.

- Xem ra chỉ có thể đi bước nào tính bước đó!

Trong lòng của hắn âm thầm thở dài một tiếng, bỗng nhiên thần sắc của hắn biến đổi, trong mắt hiện ra một tia vui vẻ.

- Ha ha, không thể ngờ là trên đời này lại có gia hỏa không sợ chết, đúng là có can đảm tới hang ổ của ta gây chuyện.

Chỉ thấy thân hình của hắn lóe lên, hóa thành một lưu quang màu xanh, biến mất phía chân trời.

Cùng lúc đó, Tây Bắc Vũ Dương Lĩnh, lấy phủ lãnh chúa làm trung tâm, trong phương viên trăm vạn, hoàn toàn bị một tầng sương mù màu xanh bao phủ vào bên trong.

Trong sương mù, mười mấy tên cường giả, tay cầm các loại thần binh và pháp khí, tả xung hữu đột, bị vây hãm trong sương mù, cho dù có làm các gì cũng không thể thoát ra khỏi phiến sương mù này.

- Đáng chết, tại sao lại như vậy, chẳng phải tên Chu Báo kia đã rời đi sao? Tại sao lại có người có thể chủ trì trận pháp đáng chết này?

Người cầm đầu gầm thét, trong tay cầm một kiện Thuần Dương pháp khí ta ra quang mang màu xích sắc, đang bảo vệ toàn thân của hắn, nhưng mà, có thể bảo vệ cũng chỉ một mình hắn thôi a.

Ở bên cạnh hắn, cũng có một ngời cầm một kiện Thuần Dương pháp khí, thờ ơ lạnh nhạt, nhìn thấy bộ dạng người này thở hổn hển, giống như hắn đã hạ quyết tâm, cầm pháp khí trong tay, cái pháp khí này lập tức hóa thành một đạo cầu vòng màu xích kim sắc, mang theo hắn, lao ra khỏi Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, biến mất phía chân trời.

Người cầm đầu nhìn thấy tình huống này, dậm chân mắng to, nhưng hắn cũng không mắng bao lâu, xa xa ở phía chân trời, có một đạo ánh sáng lóe lên, mang theo sát khí băng hàn và khí tức giết chóc vô tình.

...

Đại Tấn Vĩnh Bình năm bốn mươi chín, Vũ Dương Hầu Chu Báo thông báo cho Đại Tấn, lấy danh nghĩa Nam Lĩnh Tần gia giết đệ tử Chu gia, quét ngang Nam Lĩnh, diệt sát Nam Lĩnh Tần gia chín đại cường giả trưởng lão và gia chủ Tần Chính, lại sử dụng bí kỹ thuyết truyền mấy ngàn năm là Phiên Thiên Ấn san bằng căn cơ Nam Lĩnh Tần gia, đồng thời có lời đồn Chu Báo đã giết chết một cao thủ Tôn Giả cấp Chân Tiên lão tổ Tần gia, nhưng lời đồn này quá mức quỷ dị, người tin tưởng không nhiều lắm.

Giống như đã có dự mưu tốt, lúc Chu Báo rời khỏi Vũ Dương Lĩnh, vốn hai đại tông môn của Bắc Nguyên là Côn Lôn Sơn và Tịch Diệt Ma Cung đồng thời phát động thế công vào Vũ Dương Lĩnh, mà lần tấn công này do nhị trưởng lão Côn Lôn Sơn Hàn Hải Vi cầm đầu, muốn trong một lần hành động san bằng Vũ Dương Lĩnh, nhưng không ai ngờ, trong Vũ Dương Lĩnh, thủ hạ của Chu Báo là Giang Hiểu bước vào cảnh giới cường giả Thất phẩm, mở Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, đem đội ngũ hai bên, mười mấy tên cường giả vây vào trong trận, một mực đợi Chu Báo trở về, trừ thiếu cung chủ Tịch Diệt Ma Cung thấy không đúng, quyết đoán chạy ra ngoài, mà bốn mươi tám tên cường giả của Công Lôn Sơn và Tịch Diệt Ma Cung, mà kể cả nhị trưởng lão Hàn Hải Vi cũng chết trận, mà Chu Báo dùng đầu của những người này, đặt ở cửa lớn Vũ Dương Lĩnh, phi thường bắt mắt.

Bình Luận (0)
Comment