Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1097 - Quấy Thiên Hạ. (1)

Vương Xà hít sâu vào, nói ra:

- Ngươi đem nó ra cho ta xem là có ý gì?

- Không có ý gì, chính là muốn nhờ ngươi đem tin tức này truyền ra ngoài, bởi như vậy, ta mới có thể quang minh chính đại sử dụng khỏa Ngoại Đan Hỏa Hồng Tình của mình!

Nói tới đây, thần sắc Chu Báo lộ ra vẻ xấu hổ.

- Ngươi cũng biết, khỏa Hỏa Hồng Tình trước là do ta trộm từ trong Ô gia, tuy chuyện này hiện giờ có truyền ra ngoài cũng không có chuyện gì, nhưng tóm lại không phải là chuyện êm tai gì, cho nên...

- Không thể ngờ là đến bây giờ ngươi vẫn còn chỗ băn khoăn về chuyện này đấy, như vậy, tính nguy hiểm của ngươi sẽ hạ thấp rất lớn đấy!

Vương Xà nghe vậy, liếc nhìn Chu Báo thật sâu.

- Đúng vậy a, băn khoăn của ta hiện giờ rất nhiều a!

Nghĩ tới Yên Vân Phỉ vừa mới sinh con, lại nghĩ tới đôi hài tử vừa mới sinh của mình, vẻ cười khổ trên mặt Chu Báo càng đậm.

- Vẫn là ngươi tiêu sái a, không thành thân, muốn làm gì đều được, không có quá nhiều băn khoăn, cho dù có bị ngăn cản, cũng có thể vượt qua, ta lại không được!

- Mọi nhà đều có chuyện khó của riêng mình a!

Vương Xà nhìn thấy bộ dáng phiền muộn của Chu Báo, không khỏi an ủi một câu.

- Ngươi thấy ta hiện giờ một thân một mình, không lo lắng, nhìn thì thấy vô câu vô thúc, nhưng ngươi cũng không có biết ta tịch mịch và khổ sở như thế nào đâu a?

- Thôi đi!

Nhìn thấy biểu lộ này của Vương Xà, Chu Báo chỉ cảm thấy bụng mình cuồn cuộn, thiếu chút nữa muốn ói.

- Lời này ngươi nên đi nói cho tiểu Minh Vương đi, nói không chừng nàng ta sẽ giải trừ tịch mịch cho ngươi đấy!

Vừa nhắc tới tiểu Minh Vương, Vương Xà rõ ràng sững sờ, trên mặt biểu lộ một chút do dự, đồng thời cũng xuất hiện một tia nghi hoặc.

- Ngươi... Ngươi có ý gì đây?

- Này, ngươi sẽ không cho rằng ta không nhìn ra đấy chứ, hai người các ngươi biểu lộ lúc ở cùng một chỗ, cái loại thái độ này, chính là liếc mắt đưa tình, bộ dạng tình ý nóng bỏng, ta cũng không có mù, chẳng lẽ không nhận ra sao?

Nhìn thấy bộ dạng Vương Xà khi bị vạch trần gian tình, biểu lộ lo được lo mất, Chu Báo cố nhịn cười, hắn đã lớn tuổi như vậy rồi, còn chơi trò thầm mến? Còn ngây thơ như vậy, xem ra thủ tọa Vương Xà của Thiên Long Đạo là chim non trong chuyện tình cảm a, ân, có khả năng, không thể nói trước là đã ăn vụng rồi đấy!

Nghĩ tới đây, rốt cục hắn nhịn không được mà cười lên.

- Ha ha ha ha ha ha ha... Ngươi... Ngươi... Ngươi...

Chu Báo dùng ngón tay chỉ vào Vương Xà, cười thở không ra hơi.

- Ta... Ta... Ta nói... Vương đại thủ tọa, ngươi... Ngươi... Ngươi sẽ không làm trước rồi đấy chứ.... Ha ha ha ha ha ha...

- Ngươi câm miệng cho ta!

Vương Xà tức giận quát một tiếng, chuyện xấu của hắn bị vạch trần, sắc mặt trắng biến thành hồng, hắn tức giận vung cước lên, đá vào ngực Chu Báo một cái, tiêu chuẩn uất ức trong lòng.

Bành một tiếng, chuyện cổ quái xảy ra, Chu Báo bị một cước của hắn, một cổ khí kình xảo trá trực tiếp phá vỡ phòng ngự của Chu Báo, trực tiếp đá Chu Báo bay ra ngoài.

- Ách!

Chu Báo dừng cười, chân nguyên nội khí trong cơ thể trực tiếp hóa giải cổ kình khí này, hắn trở mình trên không trung, rơi xuống mặt đất, giống như cười mà không cười nhìn Vương Xà.

- Cước pháp rất tốt!

Khi thực lực của mình tăng lên thì lòng tin của Chu Báo cũng tăng lên, những người vốn cao quý trong mắt người bình thường, cái gì chó má thượng nhân Tôn Giả, hắn liếc cũng không thèm liếc tới, hiện tại có thể làm cho hắn kiêng kị chỉ có thể là Thiên Quân cấp Chân Tiên, nhưng cho dù gặp được, đánh không lại, hắn vẫn nắm chắc sẽ trốn thoát, lại nói, không phải hắn vẫn còn tiên khí sao? Nếu thật sự gặp phải, trực tiếp tế ra, cho dù Thiên Quân cũng phải ôm hận, cho nên, tuy Vương Xà là cường giả Cửu phẩm, đặt ở bên ngoài cũng là cường giả danh chấn một phương, nhưng đối với hắn hiện giờ, còn chưa đủ nhìn, nhưng dù thế nào hắn cũng không nghĩ ra, thằng này nhìn như tùy tiện đá một cước lại có thể đá bay mình a.

Cho dù bản thân mình không có bị thương, nhưng một cước nhanh như thiểm điện vừa rồi, làm cho Chu Báo còn sợ hãi, mình vậy mà tránh cũng không thể tránh, thậm chí lúc trước hắn còn không có cảm giác tồn tại, có lẽ bởi vì Vương Xà không có sát ý với hắn, nhưng lúc mình trúng cước mới cảm ứng được, cho nên điều này làm Chu Báo chấn động.

Tu vi Vương Xà chỉ là Cửu phẩm, nhưng Chu Báo khẳng định thằng này còn che dấu đủ thủ đoạn, đủ để ứng phó Thông Huyền Bí Cảnh Tán Tiên, thậm chí Chu Báo còn có thể đánh giá thực lực của hắn cao hơn, chắc chắn hắn nhất định có năng lực đào thoát trong tay của Chân Tiên, nhưng không thể ngờ tới, Vương Xà lại có thể công kích được mình.

Sự thật chứng minh mình đã xem thường thủ tọa của Thiên Long Đạo rồi.

Chỉ bằng một cước vừa rồi, nếu như đối phương quyết định giết mình, dù giết là không thể chết, nhưng bản thân mình sẽ bị thương, đây là chuyện chắc chắn.

- Hừ, tiểu tử, trên đời này không chỉ có một mình ngươi là có vận khí tốt, không có vài phần thủ đoạn, thì ta làm sao ngồi vững vàng trên cái ghế thủ tọa của Thiên Long Đạo, thì sao có thể gia nhập vào Tiên Cung chứ?

Vương Xà cười lạnh một tiếng nói ra.

- Điều này cũng đúng!

Trải qua biểu hiện này của Vương Xà, Chu Báo cũng không nói gì.

Mà Vương Xà đã cho Chu Báo một cái giáo huấn, cũng không có nổi tâm tư, nhưng đúng là quá mất mặt, bị Chu Báo giễu cợt, kích thất thố, đúng là làm nhục thân phận tiền bối của hắn.

Nhưng mà, thời điểm hắn rời đi, thần sắc Chu Báo biên đổi, kinh dị một tiếng, trở nên nghi hoặc, có chút khó coi, có một chút không đoán ra được.

- Thế nào?

Vương Xà nhìn thấy thần sắc Chu Báo không đúng, không khỏi lên tiếng hỏi.

Còn không đợi đến khi Báo mở miệng, đã nghe một âm thanh truyền vào trong tai.

- Không có gì, bởi vì thẳng này đột nhiên phát hiện ta là vị khách không mời mà đến thôi a!

- Người nào?

Lần này, thần sắc của Vương Xà cũng trở nên khó xem, bị người ta tới gần như vậy và mở miệng nói chuyện mình mới phát giác, ít nhất nói rõ tu vi của đối phương cao hơn mình, thời điểm hắn nhìn thấy người tới, sắc mặt càng đại biến, người tới là một người mập mạp, là một đại hòa thượng có đôi mắt hoa đào.

- Đại Luân Tự, Tống Tử Phật?

Vương Xà liếc nhìn là nhận ra thân phận của đại họa thượng này, thần kinh bị kéo căng lên, nhưng chuyện kế tiếp làm cho hắn được mở rộng tầm mắt.

- Làm sao ngươi lại tới đây?

Chỉ thấy Chu Báo nhíu mày, tuy biểu lộ ra vẻ ngoài ý muốn, nhưng cũng không làm ra bộ dáng đề phòng gì, trái lại, trong giọng nói lộ ra một hương vị quen thuộc, giống như nói chuyện với chính mình, trong nội tâm không khỏi lấy làm kỳ.

Bình Luận (0)
Comment