Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1102 - Hóa Thân Dị Biến. (1)

Nhưng chỉ vẻn vẹn là mật thám mà thôi, nhân thủ của họ, thực lực đều không được, có thể nói, rất yếu, chính vì như thế, Chu Báo mới chọn nơi này, vừa có thể làm cho người ta chú ý tới, lại không phát sinh ngoài ý muốn.

Thế là hắn lựa chọn nhị đương gia của Lôi Hỏa Môn làm mục tiêu, người hắn chọn cũng phải quan sát một thời gian rồi mới quyết định.

Nhị đương gia của Lôi Hỏa Môn là Tra lão nhị, bản thân là tiểu cao thủ Tứ phẩm, vốn cũng không có địa phương nào thần kỳ, nhưng Chu Báo phát hiện ra một đặc điểm, đó là hắn ưa thích sách cổ, thời điểm ban đầu, làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn, bởi vì tên Tra lão nhị này tướng mạo thô kệch, trên mặt còn có một nốt ruồi, trên nốt ruồi có nhiều lông đen, tính tình háo sắc, lấn nam bá nữ không việc ác nào không làm, không thể ngờ bên trong con người hắn lại là người tao nhã, chính bởi vì hắn là người tao nhã, cho nên làm cho Chu Báo tìm được điểm đột phá.

Bởi vì hắn thích sách cổ, Chu Báo cố ý tranh đoạt một bản sách cổ với hắn, là một phương bá chủ ở Chúc Chiếu thành, đương nhiên Tra lão nhị không yếu thế, rất dễ dàng có được bản sách cổ này, sau đó, vào màn đêm buông xuống, Chu Báo tiềm hành vào trong Lôi Hỏa Môn, trải qua một phen "Đại chiến", đánh chết vị nhị đương gia Lôi Hỏa Môn này, cướp đi bản sách cổ, nhưng đồng thời, Lôi Hỏa Môn vào trong phòng của Tra lão cũng tìm ra được "manh mối ", lúc này bắt đầu truy tra.

Mà Chu Báo là kẻ tài cao gan lớn, thời điểm nghe được tiếng gió lặng, tiềm hành trở về Chúc Chiếu thành, tin tức này, đương nhiên có giá trị rất lớn.

- Môn chủ, ngươi nói tiểu tử kia đang ở trong khách điếm Hoa Khách Lai là thật hay giả?

Lúc này trong tổng đàn Lôi Hỏa Môn, một gã đại hán thân hình cao lớn vẻ mặt đen thui đang vội vàng xao động, nhìn vị nam tử trung niên đang ngồi ở chủ vị, lộ ra vẻ lo lắng.

- Muốn gạt chúng ta, bọn họ không có lá gan này!

Nam tử trung niên này là môn chủ Lôi Hỏa Môn, tu vi đã đạt tới Ngũ phẩm, là cao thủ mà người trong Chúc Chiếu thành đều biết rõ, làm người trầm ổn, dùng thời gian hai mươi năm, đem Lôi Hỏa Môn từ một tiểu bang phái phát triển thành một trong ba đại cự đầu trong Chúc Chiếu thành, có thể nói là cột chống trời của Lôi Hỏa Môn.

- Chúng ta còn chờ gì nữa, không cần đợi lâu, nhanh lên a, vây quanh Hoa Khách Lai, đoạt đan phương lại.

Tên đại hán này gầm rú lên.

- Vội cái gì!

Nam tử trung niên liếc nhìn đại hán.

- Lão tam, hiện tại không thể làm loạn trận cước, chuyện này ta muốn suy nghĩ một chút, muốn suy tính cẩn thận!

- Đại ca, còn chuyện gì tốt hơn thế nữa, nhị ca đã bị thằng khốn này giết chết, cho dù không có cái đan phương này, chúng ta và hắn đã kết tử thù không đội trời chung, nhất định phải giết tiểu tử kia, báo thù cho nhị ca, huống chi, trên tay của hắn còn có bảo bối, nếu như để kẻ khác đoạt lấy, chẳng phải chúng ta kiếm củi ba năm thiêu trong một giờ sao?

Đại hán nói đúng, trong Chúc Chiếu thành này không phải chỉ có một nhà Lôi Hỏa Môn độc đại, vẫn còn hai thế lực khác, hai nhà này cũng giống bọn họ, đều ôm đùi Bái Hỏa Huyền Giáo, nhưng dù ôm cùng một đùi, cũng có lợi ích của riêng mình, huống chi thời điểm Lôi Hỏa Môn quật khởi, đã kết không ít oán cừu với hai nhà khác, hiện tại Lôi Hỏa Môn làm ra chuyện lớn như vậy, hai nhà khác không có khả năng ngồi yên không để ý.

Nếu như hai nhà này tra ra được chân tướng, Lôi Hỏa Môn muốn lấy được lợi ích lớn nhất, khó càng thêm khó.

Trên thực tế, cũng không phải tên môn chủ Lôi Hỏa Môn không muốn làm chuyện này, nhưng khi nghe đại hán gầm rú, hắn như đã hạ quyết tâm, nói ra:

- Lão tam, ngươi lập tức sao đan phương này ra một phần, đưa đến chỗ Ôn trưởng lão, hơn nữa còn nói rõ chuyện này cho Ôn trưởng lão biết.

- Cái gì? Vì cái gì?

Đại hán nghe xong, hắn nhanh chóng đứng bật dậy, sau đó hướng về nam tử trung niên quát lên.

- Đại ca, đây là...

- Thứ này chúng ta nuốt không nổi!

Nam tử trung niên liếc nhìn đại hắn, lẳng lặng nói ra:

- Chuyện này... Trên đan phương Đoán Cốt Đan ta đã xem qua, dược tài trong đó đều cực hiếm, với thực lực của Lôi Hỏa Môn chúng ta, muốn sưu tập toàn bộ rất dễ dàng, nhưng muốn số lượng nhiều là chuyện không có khả năng, một Đoán Cốt Đan đã cần tài liệu như vậy, như vậy có thể nghĩ, Định Mạch Đan kia cần tài liệu trân quý đến cỡ nào, nếu thứ đồ vật này ở lại trong tay của chúng ta, không chỉ không mang đến chỗ tốt, mà còn có thể rước lấy đại họa cho chúng ta.

- Nhưng mà...

- Tốt rồi, không cần nói nữa, ý ta đã quyết!

Trung niên nam tử kiên quyết nói ra.

Hắn biết rõ huynh đệ của mình, chém giết, đương nhiên không gì, nhưng luận đầu óc, hắn kém xa Tra lão nhị.

- Vâng!

Đại hán nhìn thấy bộ dáng kiên quyết của nam tử trung niên, biết rõ đại ca đã làm ra quyết định, liền không hề tranh luận, nhanh chóng đi ra ngoài.

- Kỳ quái a, thật kỳ quái, chuyện này vẫn rất cổ quái, thực lực của người nọ mạnh như thế, vì cái gì mà thời điểm cướp sách lại không giết lão nhị và mang đan phương đi, mà tặng sách cho lão nhị, vào lúc trời tối mới tới nhà giết người đoạt bảo? Chuyện này quá khó hiểu, chẳng lẽ hắn cố ý làm như vậy, hắn làm như vậy có mục đích gì?

Nam tử trung nhiên nhìn thấy hành vi của Chu Báo, trong trực giác có chút cổ quái, chỉ tiếc, hắn cũng không phải Chu Báo, không biết được tâm tư của Chu Báo, cho nên cũng không biết tại sao lại diễn ra chuyện quỷ dị thế này.

Lại nói tới phân thân Thực Long Thu của Chu Báo, ngồi trong gian phòng ở khách điếm Hoa Khách Lai, giống như một bức tượng điêu khắc, chỉ có đôi mắt kia, chớp động hào quang sâu kín.

Bỗng nhiên lúc này, trong chớp mắt cái hóa thân này hóa thành một đạo lục quang cực kỳ yêu dịt, thân thể XÍU...UU! Một tiếng, hóa thành một hào quang, biến mất trong phòng, mà ở trên giường có một bản đan phương còn chưa khô mực, bị gió nhẹ thổi vào phòng làm nó phất phơ.

Tây Bắc, Vũ Dương Lĩnh.

Chu Báo xếp bằng ở trên giường đá, trong khoảng thời gian này, giống như cảm giác được cái gì đó, mở mắt thật mạnh, trong ánh mắt tuôn ra hai đạo hào quang như điện, ngẩn đầu nhìn lên trời.

Ở chân trời phái nam xa xôi, một đạo hắc sắc quang mang chớp động mãnh liệt, lập tức tiến vào trong thân thể Chu Báo, Chu Báo hít mạnh một hơi, toàn thân bắt đầu toát ra một cổ khói đen nhàn nhạt, đạo hắc sắc quang mang kia chính là phân thân Thực Long Thu của hắn, đột nhiên phân thân Thực Long Thu quay trở về, cũng vượt qua ngoài ý muốn của hắn.

Bình Luận (0)
Comment