Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1110 - Cuốn Vào Vũng Bùn.

Đương nhiên cũng sinh ra tâm tư kiêng kị thật lớn với Chu Báo, đồng thời cũng biết rõ, ở trong Bích Lạc Bí Cảnh không thể đối nghịch với Chu Báo, bởi vì bọn họ căn bản không có khả năng và cơ hội đối nghịch với hắn.

Mà Chu Báo đối với những Yêu Tiên này, đương nhiên cũng hết lòng tuân thủ hứa hẹn, đem một điểm Chân Linh của bọn chúng ký thác vào Tạo Hóa Ngọc Điệp và niêm phong lại, thề rằng, tuyệt không sử dụng những Chân Linh này uy hiếp bọn họ.

Mà địa vị của Chu Báo trong Bích Lạc Thiên, hắn phải tuân thủ lời thề với đám Yêu Tiên này, nếu không, một khi sinh ra tâm ma, thực lực của Chu Báo đừng mong tiến thêm một bước.

- Các hạ, mấy ngày nay, lại có Yêu Tiên vượt qua lôi kiếp, Chân Linh của bọn họ, đều ở trong Tạo Hóa Ngọc Điệp, người xem...

Nói chuyện là đầu Kình Ngư, lúc này, hắn đã hóa thành một đại hán, hiện tại thái độ của thằng này vô cùng khách khí với Chu Báo, gương mặt nhìn Chu Báo mang theo nụ cười lấy lòng.

Nhưng Chu Báo không bao giới dám xem lòng khách khí của tên này là thật, bởi vì thực lực của đầu Kình Ngư này thâm bất khả trắc, sở dĩ khách khí với mình là nhìn mặt mũi của Tạo Hóa Ngọc Điệp, còn có uy thế lúc mình đánh chết Ngọc Thái Thượng.

- Ta nói, gọi các hạ hay không các hạ làm gì, gọi ta là Chu Báo đi!

Chu Báo mỉm cười nói ra.

- Thế nào, những tên gia hỏa kia nhờ ngươi nói chuyện?

- Không phải là toàn bộ, chỉ là mấy người thôi, hơn nữa quan hệ cũng không tệ lắm, cho nên, ta muốn...

- Ta sẽ đem Chân Linh của bọn họ niêm phong và cất giữ!

Chu Báo mỉm cười nói ra.

- Không có chuyện gì lớn, ta sẽ ở bên trong Bích Lạc Bí Cảnh, chẳng qua là muốn tìm chút tài nguyên, tu luyện một ít công pháp đã không còn hiện thế mà thôi, về sau ***ng phải chuyện xảo diệu, ta cũng không có tâm tư khống chế một Đại Thế Giới, cũng không có cái năng lực đó, nhưng hiện giờ không có biện pháp, Tạo Hóa Ngọc Điệp đáng chết kia đã cột ta và nơi này lại, có một số việc cũng là thân bất do kỷ, hơn nữa ngươi cũng biết, ta cũng không phải là người thế giới này, cũng không có khả năng luôn sống ở đây, ngươi xem như vậy được hay không được.Hiện tại, hoặc là tương lai, ngươi có bằng hữu độ kiếp, liền trực tiếp liệt kê danh sách, đợi đến lúc ta tiến vào, ngươi đem danh sách đưa cho ta là được!

- Vậy thì cứ làm theo ngươi nói đi!

Nghe Chu Báo nói thế, đầu Kình Ngư kinh hoảng một chút, liếc nhìn Chu Báo thật sâu, không rõ vì sao Chu Báo lại cho hắn mặt mũi lớn như thế.

- Còn có một việc, ta cần ngươi hỗ trợ!

- Chuyện gì?

- Gần đây ta cảm thấy bên trong Bích Lạc Bí Cảnh có chút vấn đề, hình như có người đã làm ra động tác gì đó!

Nói đến đây, hắn liếc nhìn đại hán.

- Kỳ thật chuyện này cũng không lớn, ngươi có nói đi!

- Đúng vậy, chuyện này không lớn!

Đại hán cả kinh, gật đầu cười nói.

- Vậy thì tốt!

Chu Báo vỗ vỗ bả vai của hắn, thân hình chớp động một cái, biến mất vô ảnh vô tung.

Mà đại hán đứng ở nơi đó một hồi lâu, giống như đang suy tư cái gì đó, qua một hồi lâu, cũng thở dài một tiếng, rời khỏi Thần Uy Hải.

- Thế nào, ngươi nhìn ra cái gì sao?

Rời khỏi Thần Uy Hải, Chu Báo cũng không có rời khỏi Bích Lạc Bí Cảnh, mà đi tới lối vào năm đó của Bích Lạc Bí Cảnh, từ khi Bích Lạc Bí Cảnh diễn biến thành một Đại Thế Giới, thì cửa vào đã không còn bất cứ ý nghĩa gì, tại đây, Thanh Linh đã đợi lâu.

- Chuyện trong Bích Lạc Bí Cảnh này quả thực có chút cổ quái, bọn họ không muốn làm cho ta biết rõ, nhưng ta khống chế Tạo Hóa Ngọc Điệp, cho nên, bọn họ muốn làm chuyện gì, đều khó có khả năng hoàn toàn dấu diếm ta!

Chu Báo cười lạnh nói ra.

- Nhưng mà, ta cũng không muốn dính vào trong chuyện này!

- Đây chính là chuyện có liên quan tới bí mật thời Thượng Cổ, ngươi thực không muốn biết?

- Vương bát đản mới muốn biết, Bích Lạc Bí Cảnh là thủ đoạn của Yêu Tiên cường đại nhất là Bích Lạc Đại Đế, vốn Bích Lạc Thiên biến thành Bích Lạc Bí Cảnh. Đó cũng không phải là thủ đoạn, trong chuyện này có liên lụy một chuyện, đều là đại sự, mẹ kiếp, không hiểu thấu còn xử lý cái Bích Lạc Bí Cảnh này, còn không biết đám Thượng Cổ đại năng có bị thần kinh hay không, hiện tại ta muốn trốn còn không kịp!

- Kỳ thật chuyện này cũng không có gì, cũng không còn là âm mưu gì nữa, đã nhiều năm như vậy, cho dù là Cửu Thập Cửu Đại Đế thời Thượng Cổ, cũng không còn sống sót!

- Sao ngươi còn sống sót?

- Ta không phải sống sót, ta là bị trấn áp, thân thể của ta đã sớm tiêu vong, chỉ chừa lại một điểm Chân Linh và Thuần Dương pháp khí dung hợp với nhau, đương nhiên là sống sót, bọn họ thì không giống, đám Đại Đế kia có kiêu ngạo của mình, bọn họ tình nguyện chết, cũng không muốn làm chuyện như ta để sống lâu hơn.

- Vậy cũng không nhất định, chết tử tế không bằng sống mòn!

Chu Báo mỉm cười, nghĩ đến việc mình ***ng phải Hoàng Tuyền Đại Đế trong vùng biển, nghĩ đến Hoàng Tuyền Đại Đế đã nói chuyện với hắn, trong lòng của hắn hơi động một chút.

- Đúng rồi, ngươi có nghe tới Tạo Hóa Đồng Tử hay không?

- Tạo Hóa Đồng Tử?

Đột nhiên Chu Báo nhắc tới người này, sắc mặt của Thanh Linh biến đổi, lộ ra thần sắc cực kỳ cổ quái.

- Làm sao ngươi cái danh tự này?

- Ngươi cũng biết?

- Tạo Hóa Đồng Tử là một người thần bí, cũng là người cực ít xuất hiện, thời đại Thượng Cổ, trong lúc vô tình ta có nghe tên của hắn, nhưng cũng không biết chi tiết của hắn, chỉ biết là, hắn là người cùng cấp với Thượng Cổ Cửu Thập Cửu Đại Đế, thậm chí địa vị cao hơn một ít, ngươi cũng biết, tuy ta là Đại Yêu, nhưng thời Thượng Cổ, cũng không được xem là nhân vật đỉnh cấp, cho nên, có một số việc, ta không biết đến!

- Nói như vậy, Tạo Hóa Đồng Tử kia vào thời Thượng Cổ, địa vị thập phần tôn sùng?

- Không biết!

Thanh Linh lắc đầu, lộ ra thần sắc bất đắc dĩ, nhìn Chu Báo ánh với vẻ mặt kỳ quái.

- Ngươi sẽ không nói hắn còn sống đấy chứ?

- Như thế nào ngươi lại hỏi tới tên này?

Chu Báo nhún nhún vai, nói ra:

- Ta chỉ là vô tình nghe qua tên hắn, cho nên mới hỏi ngươi một câu như vậy.

- Thật sao, vậy là tốt rồi, ha ha ha ha...

Hai người đều cười, nhưng mà, ai cũng không biết cách nghĩ của đối phương.

- Đúng rồi, không phải ngươi muốn tìm đồ vật sao?

- Đã đủ rồi, muốn ta nói, ngươi đã có được Đại Thế Giới, tài nguyên cũng nhiều, so với thời đại Thượng Cổ, cũng không nhiều bằng ngươi a!

- Nếu ta có cảm giác thỏa mãn, có thể tùy thời tiến đến!

Chu Báo nói ra.

Bình Luận (0)
Comment