Thông Thiên Đại Thánh

Chương 119 - Hỏa Hồng Tình Sơ Hiện. (Hạ)

Từ đó về sau, Tiểu Báo Tử ngày ngày khổ luyện quyền pháp, quả thực là tiến bộ thần tốc, thoáng cái đã hơn một tháng rồi.

Một ngày này, Tiểu Báo Tử đang ở trong nội viện luyện quyền, chợt nghe ngoài viện truyền đến một loạt tiếng bước chân.

- Thiếu gia, Thạch thiếu gia đến!

Ngoài cửa truyền đến âm thanh của gã sai vật thanh y.

- Thạch Kinh? Hắn tới làm cái gì?

Tiểu Báo Tử sững sờ, chợt đứng dậy, đi tới cửa, mở cửa ra, nói:

- Thạch sư huynh, đúng là khách hiếm a!

- Cái gì mà khách hiếm chứ!

Thạch Kinh cũng không khách khí, trực tiếp đi vào phòng của Tiểu Báo Tử, ngồi lên ghế.

- Chủ yếu là ngươi suốt ngày tu luyện nên không gặp, ta sợ ngươi mốc meo, cho nên mới tới nhìn xem, nhưng dù nói thế nào, chúng ta đều đã tiến vào ô gia, dù sao cũng phải quan tâm lẫn nhau, không phải sao?

Nghe Thạch Kinh làm ra vẻ, cố tình nói những lời đại khí, Tiểu Báo Tử mỉm cười, nhìn gã sai vặt, nói:

- Mang ấm trà đến!

Gã sai vặt lên tiếng rời đi, sau đó, đóng cửa phòng lại.

- Đó là đương nhiên, chúng ta đều là người cùng tiến vào ô gia, đúng phải quan tâm lẫn nhau, thế nào, có chuyện gì sao?

- Không có đại sự gì, chính là tên Triệu Phi đang ghét, mẹ kiếp, suốt ngày tìm ta gây phiền toái, ta muốn mời ngươi hỗ trợ, giáo huấn hắn một chút.

- Triệu Phi?

Lông mày Tiểu Báo Tử nhíu lại, nói:

- Được, nhưng hắn là sư huynh của ngươi, cũng là đệ tử của đại trưởng lão, ngươi đã trêu chọc hắn sao?

- Không phải ta trêu chọc hắn, mà là hắn trêu chọc ta!

Thạch Kinh vẻ mặt phẫn hận nói:

- Cũng chỉ nhập môn sớm hơn ta vài năm mà thôi.

- Thực lực của hắn đã đạt tới Nhị phẩm đỉnh phong, tối đa một năm nữa, đã có thể tiến vào Tam phẩm!

- Ta cũng không phải đi tìm ngươi đánh nhau với hắn, lần này ta tới tìm ngươi là...

Nói đến đây, tiếng đập cửa vang lên, chính là gã sai vặt mang trà vào.

Thấy có người đến, Thạch Kinh dừng câu chuyện lại, nhíu mày nhìn ra sai vặt bưng trà xong, đi ra ngoài, lúc này mới tiếp tục nói:

- Lần này ta tới tìm ngươi, chính là một việc có lợi cho ngươi, ngươi cho rằng ta ngu như vậy sao, đi chính diện đối kháng với Triệu Phi?

Tiểu Báo Tử liếc hắn một cái, thầm nghĩ trong lòng:

- Ngươi đúng là ngu thật, vừa nhập môn đã đối đầu với sư huynh, còn đắc tội tất cả những đệ tử nội môn cùng tiến vào ô gia với ngươi, đây không phải là ngu thì là gì?

Trong nội tâm khinh thường, miệng lại nói:

- Có lợi cho ta, có chỗ tốt gì sao?

- Hắc hắc, Tiểu Báo Tử, ngươi có từng nghe qua Hỏa Hồng Tình chưa?

Thạch Kinh thần thần bí bí tiến đến trước mặt Tiểu Báo Tử, thấp giọng nói ra.

- Hỏa Hồng Tình?

Tiểu Báo Tử cả kinh dữ dội, nói:

- Chưa, chưa nghe nói qua, đó là vật gì?

- Ta cũng không biết, dù sao, khẳng định thập phần trọng yếu!

- Nói gì vậy?

Nghe Thạch Kinh nói thế, Tiểu Báo Tử có một loại cảm giác dở khóc dở cười.

Bởi vì Thạch Kinh này cũng không biết Hỏa Hồng Tình là cái gì, có một lần hắn nghe lén người ta nói chuyện nên mới biết đến vật này mà thôi.

Thạch Kinh và hắn đều cùng tiến vào hàng ngũ nội môn đệ tử một lúc, đương nhiên, chỉ có hai người bọn họ may mắn được trưởng lão thu làm đệ tử, tuổi của hai người không kém nhau, cho nên, giữa hai người hoặc nhiều hoặc ít cũng có chút hữu nghị, cho dù Tiểu Báo Tử xem tiểu tử này không vừa mắt.

Cùng Từ Ung bất đồng, Thạch Kinh được thu làm đệ tử, với tư cách là đại trưởng lão ô gia, đệ tử của hắn nhiều hơn, tổng cộng có sáu, Thạch Kinh là người thứ sáu.

Bởi vì đại trưởng lão Liễu Nhất Nguyệt tuổi đã cao, cho nên chênh lệch tuổi của đệ tử với nhau là rất lớn, đại đệ tử ô Nhất Hàng là đệ tử bàng chi của ô gia, hiện tại tuổi gần bốn mươi, đã sớm rời khỏi tổng bộ ô gia, chủ trì sinh ý của ô gia tại Dương Châu, là đại tổng quản ở Dương Châu, còn lại nhị đệ tử tam đệ tử tứ đệ tử cũng giống như vậy, trẻ tuổi nhất cũng hơn hai mươi tuổi, trở thành tổng quản của ô gia, chỉ chừa ngũ đệ tử Triệu Phi ở bên người, còn chưa xuất sư, sau đó hắn mới thu thêm Thạch Kinh làm lục đệ tử.

Có thể được đại trưởng lão coi trọng, thu làm đệ tử, đều không phải là nhân vật đơn giản, dù tư chất và gia thế của Triệu Phi, cũng không thua kém gì Thạch Kinh, thậm chí có khi còn hơn, trước khi vào ô gia làm đệ tử đại trưởng lão, địa vị không nhất định kém hai vị công tử của ô gia, nhưng trong đám đệ tử hạch tâm, cũng là số một số hai, không thể tưởng được lúc này đây, sư phụ hắn lại thu Thạch Kinh, còn thập phần coi trọng, cái này cũng chưa tính, vấn đề lớn nhất là tên tiểu tử Thạch Kinh này quá mức cuồng ngạo, vừa mới nhập môn, đã muốn khiêu khích quyền uy của mình, đúng là không biết trời cao đất rộng.

Đâu đúng là một nguyên nhân, làm cho hắn và Thạch Kinh quan hệ rất kém cỏi, thậm chí đã từng xảy ra xung đột vài lần, đương nhiên, nhiều lần xung đột, đều lấy Thạch Kinh chịu thiệt mà chấm dứt, nếu như đổi thành những đệ tử nội môn khác, sớm đã bị hắn phế, ai bảo Thạch Kinh còn nhỏ tuổi như vậy, nếu so đo quá mức, ngược lại lộ ra hắn quá mức keo kiệt, làm mắt mặt sư phụ, bởi vậy, tuy Thạch Kinh mấy lần ăn thiệt thòi, nhưng không có tổn hại gì, chỉ là, ăn thiệt thòi như vậy Thạch Kinh không chịu được, từ nhỏ đến lớn, hắn chưa từng chịu thiệt đâu, cho nên, đối với Triệu Phi này càng căm hận.

Luôn muốn tìm một cơ hội, hảo hảo giáo huấn sư huynh của mình, mà hai sư huynh đệ hoặc sáng hoặc tối tranh đấu với nhai, đại trưởng lão Liễu Nhất Nguyệt làm như không thấy, bọn họ còn trẻ, tranh đấu như vậy cũng là làm tăng kinh nghiệm trong tương lai mà thôi, cũng chỉ là chuyện con nít, nếu như chuyện như vậy mà hắn cũng xen vào, chẳng phải là quá mệt mỏi.

Đối với tranh đấu của hai sư huynh đệ này, đương nhiên Tiểu Báo Tử biết rõ, nhưng cho tới nay, hắn không thèm đếm xỉa tới, từ khi tiến vào ô gia đến nay, hắn rất ít khi xuất hiện, bình thường trừ phi có việc, bằng không ít khi rời sân nhỏ, hắn không phải là người thích tranh giành, đối với hai gã sai vặt, cũng rất khách khí, hòa hòa khí khí, đây là chỗ khác biệt lớn nhất với Thạch Kinh, sư phụ hắn Từ Ung chỉ có hắn là một đệ tử, cho nên, hắn cũng không có nhiều phiền não như Thạch Kinh.

Cho nên, so sánh với Thạch Kinh mà nói, trong hàng ngũ đệ tử nội môn mới nhập môn, danh tiếng của hắn tốt hơn Thạch Kinh rất nhiều.

Thạch Kinh đang cùng tranh đấu với Triệu Phi, nhiều lần đều ở hạ phong, không cam lòng, một mực suy nghĩ cách báo thù, bất đắc dĩ là võ công của Triệu Phi cao hơn hắn xa, đồng thời cũng là đệ tử của đại trưởng lão, địa vị cũng không kém hơn hắn, muốn báo thù, nói dễ vậy sao?

Bình Luận (0)
Comment