Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1214 - Giết Gà Dọa Khỉ

- Ngươi...

Nhìn thấy Chu Báo căn bản là không thèm tới bản thân mình, dù Trí Cửu có chút hàm dưỡng, cũng bị tức giận không nhẹ, Chu Báo ngươi nghĩ mình là ai, chỉ có một chút ít thực lực và số mệnh thôi, thời điểm Trí Cửu ta tung hoành thiên hạ, gia gia của ngươi còn chưa sinh ra đâu, bây giờ lại dám bỏ qua không nhìn ta, xem thường ta, đúng là hung hăng càn quấy quá mức mà.

- Ha ha, Vũ Dương Vương khẩu khí thật lớn mà, trực tiếp mang về, chẳng lẽ ngươi thấy người của chúng ta là chết vô ích sao?

Lúc này, một âm thanh buồn rười rượi vang lên.

Chu Báo tập trung nhìn vào, thì ra là một gã nam tử toàn thân được một tằng hắc khí bao phủ, mà hắc khí um tùm, làm cho người ta có cảm giác thập phần khủng bố, một cổ ma khí cường đại từ trên người của hắn tản ra, vừa nhìn là biết rõ là cao thủ Ma Môn.

- Người Ma Môn?

- Ma Môn Kiều Hòe!

- Kiều Hòe?

Cái tên này Chu Báo chưa từng nghe qua, nhưng cũng không ảnh hưởng gì tới những người khác.

- Kiều Hòe, chính là Kiều Hòe Ma Tôn!

- Đúng vậy a, không thể tưởng được hắn lại là Kiều Hòe Ma Tôn, suốt ngày bao phủ bản thân mình trong ma khí, ta còn tưởng rằng là Ma Tướng đấy!

- Là Ma Tướng thì thế nào, chẳng lẽ ngươi nghĩ, là Ma Tướng thì không thể bước vào Linh Tiêu Điện được sao?

- Nói cũng đúng!

- Hoa ra là một Ma Tôn!

Chu Báo hơi có chút ngoài ý muốn, Ma Tướng đều là Tôn Giả cấp Chân Tiên, hơn nữa Ma Môn có thủ đoạn quỷ bí, thủ đoạn tu luyện vô cùng tàn khốc, bởi vậy, thời điểm bọn họ độ lôi kiếp, uy lực của lôi kiếp so với những người bình thường, muốn lớn hơn hơn hai hoặc ba lần, mà trải qua lôi kiếp, thực lực cũng mạnh hơn so với những Tôn Giả bình thường.

Nhưng mà, Chu Báo cũng không cố kỵ những việc này, hắn quét mắt một vòng qua Kiều Hòe Ma Tôn, bỗng nhiên cười cười đầy quỷ dị, đột nhiên thân thể nghiêng qua hướng Kiều Hòe, trong lòng Kiều Hòe cả kinh, thầm nghĩ không tốt, nhưng ý niệm này còn chưa hiện ra trong đầu, bàn tay của Chu Báo đã xuyên qua hộ thân ma cương của hắn, một tay bóp lấy cổ của hắn.

- Ách ách ách ách...

Thân là một Ma Tôn, có địa vị cực kỳ tôn sùng trong Ma Môn, đã mấy trăm năm qua, có thể nói là muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, làm sao mà gặp qua tràng diện này chứ.

Tốc độ và lực lượngcủa Chu Báo, hoàn toàn đánh vỡ tin tưởng của hắn, mà sau khi đánh vỡ, cho dù hắn muốn mở miệng nói chuyện cũng không có khả năng, Chu Báo chỉ đánh một cú, liền đánh tan hộ thân ma cương, bóp chặt yết hầu của hắn, giơ lên thân thể khô héo của hắn lên cao.

Sát ý, sát ý lạnh thấu xương theo con ngươi âm lãnh của Chu Báo phát ra, trên mặt Chu Báo cười lạnh, vào lúc này giống như biến thành cười nhạo, cười nhạo cái này một tên Ma Tôn không biết lượng sức, cười nhạo hành vi tự tìm đường chết của Ma Tôn.

- Hiện tại ta nói cho ngươi biết, người Ma Môn các ngươi, bọn chúng chết đều là vô ích, lúc này cũng giống như ngươi vậy!

Âm thanh cực kỳ êm tai của Chu Báo hiện ra trong tai của mọi người, tất cả mọi người nhìn thấy thân thể Ma Tôn Kiều Hòe bắt đầu giãy dựa kịch liệt, mà Chu Báo lại không chút sứt mẻ, giơ thân thể Kiều Hòe Ma Tôn lền, bên trong Bảo Quang Các hoàn toàn yên tĩnh, tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.

Biên độ thân thể Kiều Hòe Ma Tôn giãy dụa theo thời gian từng chút từng chút biến thành chậm chạp, thẳng đến cuối cùng, hai chân hắn giẫm đạp mãnh liệt hai cái, không còn khí tức nữa.

Vẫn là một mảnh tịch mịch.

Sau hai đạp cuối cùng là chết thẳng cẳng, giống như đang đạp vào lòng của mọi người ở đây, tất cả ánh mắt đều tập trung lên người của Chu Báo, giống như đang nhìn yêu ma từ chỗ sâu của địa ngục đi ra.

Năm đại tông môn đứng đầu là Linh Tiêu Điện, năm đại tông môn đồng thời tụ họp trong Bảo Quang Các, vào lúc trưởng lão của năm đại tông môn, Thái Thượng trưởng lão cũng có mặt, tất cả đều là khách quý của Linh Tiêu Điện, Ma Môn Ma Tôn bị bóp chết tươi sống.

Đúng, không phải là một quyền đánh giết, cũng không phải dùng pháp khí giết chết, mà là dùng tay, bóp lấy cổ đối phương, giống như một người bình thường, bóp chết tươi sống.

Quá trình này cũng không huyết tinh, cũng không nhanh chóng, nhưng lại thập phần nặng nề, nặng nề tới cực điểm, trong quá trình Kiều Hòe Ma Tôn bị bóp chết, rung rung mãnh liệt, điên cuồng giãy dụa, mỗi một động tác, mỗi một hình ảnh, đều khắc sâu vào trong óc bọn họ, bọn họ đã nhìn thấy toàn bộ quá trình Kiều Hòe Ma Tôn bị bóp chết, nhìn thầy Kiều Hòe ban đầu là kinh ngạc, đến sợ hãi, đến không thể tưởng tượng nổi, cuối cùng biến thành ánh mắt cầu khẩn, tất cả quá trình này, đều thấy rõ, ghi ở trong lòng, Kiều Hòe là Ma Tôn, thực lực của hắn trong mọi người ở đây là cường đại, nhưng một người cường đại như thế, lại bởi vì một câu, rơi vào kết cục như vậy, đúng là làm cho tất cả mọi người ở đây có cảm giác như một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, đương nhiên, còn có sợ hãi thật sâu.

Đây là Chu Báo, phong cách làm việc không bao giờ giảng quy củ.

Chu Báo cũng không muốn giảng quy củ với người ngoài, hắn xâm nhập cấm chế của Linh Tiêu Điện, lao vào Bảo Quang Các, liền nghe được tiếng rống giận của Bạch Hổ, nghe được câu nói của Bạch Hổ: Ngũ Thường Viện của các ngươi đã sớm cấu kết với Ma Môn, thủ đoạn đoạt cơ của Ma Môn các ngươi còn gì xa lạ nữa chứ."

Chu Báo không biết đoạt cơ là cái gì, cũng không biết Ngũ Thường Viện và Ma Môn cấu kết thì sẽ như thế nào, nhưng hắn từ bản năng cũng đoán được, chuyện này và Ma Môn có quan hệ với nhau.

Cho nên, sau khi Kiều Hòe khiêu khích, hắn không chút do dự đưa hắn vào chỗ chết, một là để lập uy, thứ hai, Ma Môn cũng không phải tông môn trong năm đại tông môn, mặc dù có chút thực lực, nhưng không cách nào đánh đồng với năm đại tông môn, các thế lực bên trong rắc rối khó gỡ, nhưng nếu so với Linh Tiêu Điện, giết hắn, so với giết chết những gia hỏa trong năm đại tông môn thì phiền toái sẽ dễ giải quyết hơn nhiều, cho nên hắn đã lập tức giết chết Kiều Hòe không chút do dự.

Đương nhiên, cái chết của Kiều Hòe là chết oan uổng, cho dù thế nào thì hắn cũng không nghĩ ra, Chu Báo lại không nói với hắn một câu nào, lại dám hung hăng càn quấy ở trong Linh Tiêu Điện mà giết người, hơn nữa lại dùng thủ đoạn như vậy.

- Hiện giờ Vương Xà đang ở nơi nào?

Trong hoàn cảnh yên tĩnh như thế này, Chu Báo đưa mắt sang nhìn Bạch Hổ mở miệng hỏi.

- Không biết!

Bạch Hổ hít sâu một hơi, hiển nhiên là hắn còn chưa kịp phản ứng.

Bình Luận (0)
Comment