Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1277 - Diễn Hóa Quyền Ý Ngoài Ý Muốn. (2)

- Ai, tên Vạn Thiên Thành này, quan tâm đúng là quá nhiều, cần gì chứ, tội gì khổ như thế chứ...

Lão độc vật kia cảm thán một tiếng, thân hình lóe lên, lại tiến vào sâu trong Trầm Linh Cổ Tinh, tất cả, đều quy về bình tĩnh, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Bên trong Thần Uy Hải, Chu Báo giết chết ý niệm của tên Thái Thượng trưỡng lão trong Thiên Ngoại Thần Sơn, nhìn thấy tiên văn hiện ra trên sơn nhạc màu đen, trên đó có một đạo phù trận, khuôn mặt biến ảo.

Rất rõ ràng, ngọn sơn phong này này không chỉ có một đạo pháp tắc nguyên vẹn, nhưng trên bề mặt lại có một đạo phù văn pháp tắc không được nguyên vẹn, mà thứ này chỉ có trên Thượng phẩm Thuần Dương pháp khí mới có thể có.

Trừ đạo tiên văn này ra, có một cái phù trận khác do ba đạo phù văn cấu thành, đạo phù trận này nằm dưới tiên văn, phù văn đủ khả năng cấu thành một cái phù văn cao cấp nhất.

Nói cách khác, trên tiên khí này có hai chủng pháp tắc cấu thành, một loại nguyên vẹn, một loại là không trọn vẹn.

Mà làm cho hắn có cảm giác cổ quái chính là đạo tiên văn nguyên vẹn kia.

Nhìn chằm chằm vào đạo tiên văn kia, con mắt Chu Báo từ từ híp lại, hắn cảm giác được, Động Huyền Thần Quang trong cơ thể của mình đang tự hành chuyển động, nó đang lưu động trong kịch mạch, mà chuyển động của nó, chính là lộ tuyến của Huyền Công.

Huyền Công, là một môn công pháp cổ quái, căn bản là không phân biệt được cấp độ, cũng chẳng phân biệt được tiến độ tu luyện là gì, phân chia duy nhất, chỉ là cao thấp, chỉ là ngươi hấp thu thiên đại nguyên khí, luyện hóa thiên địa nguyên khí có bao nhiêu, lực lượng hùng hậu đến cỡ nào, cường hóa đối với cơ thể là bao nhiêu, chính là thứ này mới được Huyền Công quan tâm nhất.

Đây chính là đặc tính mà tất cả công pháp truyền thừa từ Thái Cổ xuống tới bây giờ, khi đó tu luyện những công pháp này đều là đại sinh linh mạnh mẽ như Tiên Thiên Thần, Thái Cổ ma đầu, Thái Cổ hung thú, nào gióng như nhân loại hiện giờ, tu luyện từng điểm từng điểm, sau khi tu luyện thì tổng kết tất cả ra, phân chia thành từng cái giai đoạn chứ? Đầu óc có bệnh à, thời điểm này, còn không bằng ăn nhiều một chút, nhiều uống một chút.

- Đạo tiên văn này rốt cuộc là có ý gì? Vì cái gì mà Huyền Công của ta tự chủ chuyển động thế này, ta...

Đang nghĩ ngợi, một loại cổ quái, một cổ xúc động từ sâu bên trong huyết mạch của hắn truyền ra, thân thể của hắn rung lên một cái thật mạnh, hai tay nắm lại, bắt đầu luyện quyền, mà nắm đấm của hắn nhanh chóng tăng tốc, sau đó chậm lại, Động Huyền Thần Quang lưu chuyển cũng biến thành quỷ dị.

- Ngọc Hư Thông Thiên Kính, là Ngọc Hư Thông Thiên Kính...

Chu Báo đi theo cảm giác này, sau khi đáng ra một quyền cuối cùng, lập tức hiểu được, đạo tiên văn này đã hấp dẫn Ngọc Hư Thông Thiên Kính.

Lục lượng của Ngọc Hư Thông Thiên Kính luân chuyển, dần dần, tâm thần Chu Báo chìm đắm vào, đạo tiên văn kia khắc sâu vào trong óc của hắn, thân thể của hắn, động tác bắt đầu chuyển động vô thức, một cái mặt trời màu đen xuất hiện sau lưng hắn bay lên, quyền ý hiện ra.

Vù vù vù vù vù bành bành bành bành bành...

Mỗi quyền của hắn đánh ra đều rất có lực, mỗi một quyền đều chấn vỡ hư không chung quanh, mỗi một quyền đều mang theo một loại hàm súc huyền diệu, mà quyền pháp của hắn bắt đầu diễn hóa quyền ý.

Lưu tinh, vệ tinh, hành tinh, hằng tinh, hệ thống hằng tinh, đại tinh tập, tinh vân, bính bạo, hắc động, diễn biến trạng thái của các loại tinh thể, thậm chí thời gian, không gian, tất cả đều từ từ hình thành.

Nếu là lúc bình thường, Chu Báo không có khả năng thuận lợi diễn biến quyền ý của chính mình, không nói tình huống của hắn bây giờ, cho dù hắn vận dụng chân thân Thái Cổ Yêu Viên Chu Yếm, cũng không có bổn sự lớn như vậy, nhưng mà, đạo tiên văn trên sơn nhạc cũng từ từ rõ ràng hơn, mà đạo pháp tắc nguyên vẹn kia như đang ủng hộ lực lượng cho Chu Báo, cho hắn lực lượng vô cùng vô tận, đặc biệt là bên trong quyền ý tràn ngập một cổ lực lượng khó lường, mà đạo pháp tắc như hỗn loạn rậm rạp kia, ẩn chứa lộ tuyến đại đạo pháp tắc, quy tắc, nó từ từ rõ ràng bên trong quyền ý của Chu Báo.

Đột nhiên lúc này, Chu Báo cảm thấy lực lượng của mình như tập trung vào cùng một chỗ, giống như nước biển cuồn cuộn, tìm được một lỗ hổng trên đường nước chảy, sau đó bắn thật mạnh ra bên ngoài, mà nắm đấm của Chu Báo cũng chuyển động tùy ý, sở hữu tất cả quyền ý, lực lượng, Động Huyền Thần Quang cùng ngưng tụ vào cùng một chỗ, nện thật mạnh về hướng trước mặt.

Ầm ầm!

Một quyền đánh ra, đánh thẳng vào ngọn sơn nhạc màu đen, đánh vào bên trong dạo tiên văn như ẩn như hiện.

Cách cách!

Bất khả tư nghị nhất, đồng thời cũng là chuyện quỷ dị nhất xảy ra, đạo tiên văn kia không ngờ lại vỡ vụn, không chỉ tiên văn vỡ vụn, cho dù là ngọn sơn nhạc màu đen kia cũng vỡ vụn.

Một cổ đau nhức kịch liệt từ bên trong quyền pháp truyền ra làm cho Chu Báo giật mình tỉnh lại.

Trong một sát na này, lực lượng, quyền ý hoàn toàn tiêu tán sạch sẽ, sau khi thanh tỉnh chuyện đầu tiên Chu Báo nhìn thấy, đó chính là tiên văn vỡ vụn, hóa thành vô số phù văn thật nhỏ, tiêu tán không thấy, mà ngọn sơn nhạc màu đen kia, đang bắt đầu vỡ vụn.

- Không thể nào, điều này sao có thể, ta có được lực lượng mạnh như vậy sao? Một quyền có thể đánh nát tiên khí?

Nhìn thấy tình hình này, Chu Báo sững sờ trong chốc lát, có chút không tin vào những gì trong mắt, còn tưởng rằng mình đang nằm mơ.

Nhưng mà rất nhanh, ngọn sơn nhạc màu đen vỡ thành hai mảnh đã nói với Chu Báo, đây không phải là hắn đang nằm mơ, mà là tồn tại chân thật, mà tiên khí, dưới một quyền của hắn, bị đánh thành hai nửa, mà đạo tiên văn bị hắn đánh nát, hóa thành vô số phù văn thật nhỏ, bắt đầu tổ hợp, cuối cùng, hai nửa của ngọn sơn nhạc, một lần nữa tổ hợp, phân giải, lại tổ hợp, lại phân giải, cuối cùng, hình thành hai đạo pháp trận, mà hai đạo pháp trận này, mà lần tổ hợp này lại giống như đúc phù trận do ba đạo phù văn tạo thành a.

Mà cùng lúc đó, mà ba đạo phù văn vốn có trên ngọn sơn nhạc đã tạo thành một cái pháp trận, phân biệt xuất hiện trên hai nửa của ngọn sơn nhạc, một chút biến hóa đều không có, giống như là đồ phục chế ra.

Trọng!

Trong chốc lát, một đạo giải thích tối huyền diệu xẹt qua trong cảm giác thần hồn của hắn, Chu Báo đã lý giải được hàm nghĩa của đạo tiên văn kia.

Chỉ có một chữ mà thôi!

Mà đổi thành hàm nghĩ đại biểu cho đạo pháp trận kia, Chu Báo cũng hiểu được, nếu như là đạo pháp trận kia, tiến hóa thành một đạo tiên văn nguyên vẹn, như vậy, ý tứ của tiên văn là: cố trọng dữ cố!

Bình Luận (0)
Comment